Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền - Chương 615

Cập nhật lúc: 2025-09-22 12:54:37
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Còn Đỗ Phong Thanh của hiện tại, bên cạnh ngay cả một nữ đồng nghiệp thiết cũng . Dường như thứ chỉ thật sự bắt đầu từ khi gặp Yến Thanh.

Mà bây giờ, thứ dường như sắp kết thúc.

Gà Mái Leo Núi

Bàn tay nắm chặt của Đỗ Phong Thanh từ từ giãn , hệt như nắm cát trong tay, rằng càng cố giữ, cát càng tuột qua kẽ ngón. Anh chỉ đành chấp nhận buông bỏ, lẽ thế, những hạt cát cuối cùng còn sẽ bớt nặng lòng hơn.

Giọng khàn đục, như thể gắng gượng bật từ sâu trong cổ họng: "Được." Một chữ , dường như mang theo cả nửa cuộc đời .

Trái tim Yến Thanh hề nhẹ nhõm như cô vẫn tưởng, ngược , nó còn nặng trĩu hơn. Cô Đỗ Phong Thanh với vẻ mặt rõ ràng đang sa sút tinh thần mắt, gì đó nhưng chẳng nên gì. Dường như lời lúc đều trở nên thích hợp, càng cắt càng đứt, càng gỡ càng thêm rối.

Hai lặng lẽ bao lâu. Gió đêm thổi hun hút hơn. Đỗ Phong Thanh cố gắng điều chỉnh sắc thái cảm xúc, trầm giọng : "Muộn , đưa em về ký túc xá."

Yến Thanh lắc đầu: "Không cần , cứ về ."

Nói đoạn, cô cởi chiếc áo khoác , đưa về phía Đỗ Phong Thanh.

Đỗ Phong Thanh nhận, chỉ cô, bàn tay cứng : "Đêm lạnh, em cứ mặc ."

Yến Thanh vẫn giữ nguyên tay như .

Đỗ Phong Thanh vẫn kiên quyết nhận. Hai cứ thế giằng co. Cuối cùng, Đỗ Phong Thanh nhượng bộ một phần, rời , để một Yến Thanh trong chòi nghỉ giữa khóm cây.

Lá cây xào xạc trong gió đêm.

Tay Yến Thanh siết chặt chiếc áo khoác. Khi bóng Đỗ Phong Thanh khuất dần, cô như rút cạn hết sức lực, cô đổ xuống ghế đá trong chòi, đôi mắt trống rỗng vô hồn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-615.html.]

Những hình ảnh quá khứ cứ thế ùa về trong tâm trí cô, thể kiểm soát. Đôi mắt luôn ánh lên ý , rộ lên, tươi tắn như đóa đào tháng ba, vô cùng cuốn hút.

Anh giống những khác. Dù trai, nhưng miệng lưỡi sắc sảo vô cùng. Thực , ai từng chuyện đều sẽ thấy khá khó chiều.

Ngay cả em trai ruột Đỗ Hằng Thanh cũng chịu nổi cái tính đó của .

Kiếp , là một công tử nhà giàu đầy tật , nhưng luôn đối xử với đến nỗi khiến báo đáp . Người giàu lẽ đều đặc biệt cố chấp, và luôn như , từ đến nay.

Mang trong khí phách chính trực cống hiến cho đất nước, nhưng sự ngây ngô, dại khờ thì chỉ dành riêng cho cô.

Trong tâm trí Yến Thanh, cô từng thấy bóng lưng của Đỗ Phong Thanh, nhưng bóng lưng cô để cho thì là một hình ảnh quen thuộc. Kể cả trong trận tuyết lớn năm , đó là đầu tiên cô thấy .

Cảm giác se lạnh lướt qua gò má... Yến Thanh chợt khựng , nước mắt lăn dài từ khóe mắt, rơi xuống chiếc áo khoác trong tay.

Hơi thở thanh mát quen thuộc của Đỗ Phong Thanh vẫn còn quẩn quanh đầu mũi cô. Nước mắt hiểu cứ trào khỏi khóe mắt, như thể bù đắp cho bao nước mắt rơi suốt mấy chục năm qua.

Cô đưa tay lau nhưng nước mắt vẫn tuôn, ngừng rơi khiến cô dần bực bội. Sống mũi cay xè, những cảm xúc kìm nén mấy chục năm nay bỗng vỡ òa, đôi mắt như phép tự do .

Yến Thanh ôm chặt áo khoác, vùi cả mặt đầu gối, mặc cho nước mắt thấm ướt áo.

Mặt trăng khuất mây đen, đủ sáng để thấy rõ trong chòi nghỉ. Bờ vai Yến Thanh khẽ run lên vì , dường như khoảnh khắc , cuối cùng cô mới thực sự sống như một con bình thường. Phía xa, Đỗ Phong Thanh vẫn ở góc tòa nhà giảng đường, hề rời . Khoảng cách quá xa khiến thể thấy rõ cô đang gì trong chòi, chỉ cô vẫn rời đó.

, cũng . Dù đây là trường học, nhưng vẫn yên tâm. Anh cứ đó suốt cả một tiếng đồng hồ.

Anh dõi theo Yến Thanh cho đến khi cô ký túc xá nữ. Chờ cho đến khi chắc chắn cô về phòng, mới rời khỏi lầu.

 

Loading...