“Em điên ! Dừng ngay!” Yến Tu Văn bao giờ hoảng loạn và sợ hãi đến thế. Yến Thanh thật sự sợ chết, sợ biến mất khỏi thế giới . Cô thậm chí chuẩn sẵn tâm lý để đồng quy vu tận với Thái Mẫn.
Thấy xuất hiện, Thái Mẫn như vớ cọng rơm cuối cùng, vội vàng kêu lên: "Yến Tu Văn! Mau bảo cô dừng ..."
Yến Thanh ngước Yến Tu Văn, khuôn mặt còn chút huyết sắc, yếu ớt đến mức còn sức lực, đôi mắt nặng trĩu sắp sửa khép .
Gà Mái Leo Núi
Chỉ còn một chút nữa thôi, chỉ một khoảnh khắc nữa thôi...
Nếu Yến Tu Văn thể hiểu suy nghĩ của cô, chắc chắn sẽ ngăn cản cô...
ngay giây , một lực tác động cực lớn đột ngột đánh văng cả hai trong pháp trận. Yến Thanh ngã vật xuống đất, m.á.u tươi trào từ khóe miệng. Toàn bộ lục phủ ngũ tạng trong cơ thể đều đau nhói dữ dội, cô cảm thấy như linh hồn sắp rút khỏi thể.
Thái Mẫn chẳng màng đến gì khác, lợi dụng lúc còn chút sức lực tàn, vội vàng bỏ chạy ngoài.
Yến Tu Văn vội đỡ Yến Thanh dậy. Trong ánh mắt ngập tràn sự trách móc xen lẫn đau lòng: "Em nên tự đến đây."
Yến Thanh nắm chặt cánh tay , dồn hết sức lực , thều thào: "Đừng... đừng để chạy thoát! Mau đuổi theo..."
Dứt lời, cô còn định đẩy Yến Tu Văn nhưng tay kịp cử động, cô lịm trong vòng tay , bất tỉnh.
Cảm giác cơ thể cô dần lạnh lẽo một cách lạ thường, Yến Tu Văn hoảng hốt nắm c.h.ặ.t t.a.y Yến Thanh, ngừng truyền năng lượng cho cô, cố níu giữ cô . Toàn run rẩy, liên tục gọi cô: "A Thanh, em đừng ngủ, em ... đừng bỏ ..."
Đỗ Phong Thanh chạy tới, sững , c.h.ế.t lặng cảnh tượng đập mắt.
Tại bệnh viện
Khi ông bà Yến vội vã chạy đến bệnh viện, Yến Thanh vẫn còn đang trong phòng cấp cứu. Yến Tu Văn cùng những khác đang chôn chân ngoài cửa phòng cấp cứu. Đỗ Phong Thanh cũng mặt. Mọi cứ như , dù ghế bên cạnh, chẳng ai buồn , chỉ sốt ruột .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-628.html.]
"Có chuyện gì !" Lúc nhận điện thoại, bà Yến hoảng sợ đến tái mét mặt, đường tới đây, bà lo lắng đến tột cùng, bật đến hai .
Yến Đình Chu cố giữ vẻ bình tĩnh hơn, kéo Yến Tu Văn hỏi: "Sao thế ? Sao Thanh Nhi đột nhiên viện?"
Vì thể tiết lộ chuyện liên quan đến Yến Thanh và Thái Mẫn, Yến Tu Văn chẳng gì. Dù lòng chìm trong hoảng loạn tột độ, nhưng Yến Tu Văn vẫn cố gắng giữ bình tĩnh để đối mặt với , giải thích: "Lúc tìm thấy thì cô ngất , kẻ tấn công tẩu thoát, của chúng đang ráo riết truy lùng."
Đôi mắt bà Yến sưng húp, đỏ hoe vì , ôm lấy Yến Đình Chu: "Sao phận con gái Thanh Nhi của chúng bi đát đến , con bé mà mệnh hệ gì, cũng sống nổi mất!"
Đứa con gái khó khăn lắm mới tìm , giờ viện thế , ông trời nhẫn tâm đến ?
Yến Đình Chu vỗ về vợ: "Không , Thanh Nhi phúc lớn mạng lớn mà, sẽ ."
Dù lo cho con gái nhưng với vai trò trụ cột gia đình, lúc ông gắng gượng, thể để bản rối trí.
Đỗ Phong Thanh siết chặt điện thoại trong tay, mu bàn tay nổi rõ những đường gân xanh do dùng sức. Rõ ràng tối qua mới gặp mặt, cô vẫn khỏe mạnh, chỉ trong một ngày ngắn ngủi xảy chuyện tày đình .
Khắp nơi là bệnh nhân và nhà, khí bệnh viện đặc quánh mùi thuốc sát trùng đặc trưng, tiếng bước chân hỗn loạn, cùng những tiếng trò chuyện cố kìm nén. Trong bầu khí lo lắng và bất an , tim Đỗ Phong Thanh đập chậm rãi đến bất thường.
Chậm đến nỗi tưởng chừng thở nổi, cảnh tượng cứ thế lởn vởn, ám ảnh mãi trong đầu . Khuôn mặt cô tái nhợt, còn chút sinh khí nào, khoảnh khắc đó, thậm chí còn tự hỏi đang hối hận vì điều gì, nhưng chẳng thể gọi tên.
Nhìn bộ dạng Yến Tu Văn, rõ ràng chuyện gì xảy , nhưng bản mù tịt. Kẻ đó là ai? Tại Yến Thanh gặp ? Cô bình thường lợi hại, liệu sự như thần, thương nặng đến mức ?
Anh thậm chí còn kìm mà tự hỏi, liệu Yến Thanh ngay từ đầu chuyện hôm nay sẽ xảy , nhưng rốt cuộc là vì điều gì?