Yến Đình Chu trầm giọng dặn dò: "Con trông chừng em gái cẩn thận, đừng để nó chuyện dại dột."
Cảnh sát điều tra hẹn gặp Yến Thanh là Mục Thuần, nhưng vì camera giám sát bất kỳ bằng chứng thực tế nào, nên cũng chỉ thể nghi ngờ. Hiện tại ông chỉ lo Yến Thù sẽ nhất thời kích động tìm Mục Thuần.
Yến Trăn gật đầu, dù trong lòng cảm thấy Yến Thù thực lý trí và bình tĩnh, sẽ hành động bốc đồng như .
Chiều tối hôm đó, Yến Đình Chu chăm sóc vợ, Yến Tu Văn thì về nhà cũ của nhà họ Yến lục tìm cổ tịch, đồng thời truy tìm tung tích của Thái Mẫn. Anh tin chắc rằng bí thuật của nhà họ Thái cứu Yến Thanh một thì nhất định thể cứu cô thứ hai.
Yến Trăn mua cơm một lát , phát hiện Yến Thù biến mất...
Anh sững tại chỗ, ngây . Thù Thù thật sự tìm Mục Thuần tính sổ đấy chứ?
Tiêu đời !
Yến Trăn quăng hộp cơm xuống, lao khỏi bệnh viện, gọi cho Yến Thù như điên. điện thoại cô bé liên tục ngắt máy. Đến khi gọi thì phát hiện Yến Thù tắt máy.
Khi Đỗ Phong Thanh đến bệnh viện, Yến Thanh đang lặng lẽ giường bệnh, gần như cảm nhận thở của sống, mỏng manh như một con búp bê sứ.
Nhìn bộ dạng của Yến Thanh, Đỗ Phong Thanh chỉ cảm thấy lồng n.g.ự.c như một tảng đá lớn đè nặng, nhất thời thốt nên lời.
"Gần đây luôn mơ thấy em, lúc thì mơ chụp ảnh cho em, lúc mơ dìu em nhảy. Nói thể em tin, nhưng luôn cảm thấy những giấc mơ thật đến lạ, cứ như thể chúng thật sự từng xảy ."
Những giấc mơ mấy ngày nay nối tiếp , chân thực đến mức khiến ngay cả khi tỉnh dậy cũng thấy khó thở, đặc biệt là giấc mơ đêm qua. Anh c.h.ế.t lặng Yến Thanh gục ngã ngay mắt . Chỉ cần nhớ hình ảnh đó, cảm giác bất lực và ngạt thở cuộn trào trong lòng .
Anh đeo găng tay y tế, đầu ngón tay đặt lên mu bàn tay Yến Thanh, khẽ run rẩy: "Em , em thấy phiền lắm chứ? Chuyện hứa với em, vẫn ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-630.html.]
"A Thanh, đợi em tỉnh , nhất định sẽ đến quấy rầy em nữa."
"Trước lúc đó, em cố chịu đựng một chút nhé. Nếu chịu đựng nổi nữa thì mau tỉnh , đánh , mắng thế nào cũng ..."
Gà Mái Leo Núi
Giọng Đỗ Phong Thanh càng lúc càng khàn đặc, từ từ nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của Yến Thanh, lạnh thấm buốt tận xương tủy.
Thế nhưng, bất kể gì, gì, Yến Thanh đang hôn mê thể cảm nhận bất cứ điều gì.
Yến Thù chạy khỏi trường Vân Đại, hỏi thăm địa chỉ của Mục Thuần từ bạn học cũ của cô , bắt một chiếc taxi thẳng tới đó.
Chỗ Mục Thuần thuê trọ ở ngoài trường cũng quá xa Vân Đại, taxi chừng mười lăm phút là tới.
Đứng bên ngoài căn nhà thuê, Yến Thù quanh bốn phía. Sau khi chắc chắn rằng camera giám sát ở con phố cũ hỏng từ lâu, cô mới giơ tay gõ cửa. Một lúc lâu , Mục Thuần mới chịu mở cửa.
Khoảnh khắc cánh cửa mở , Yến Thù định tay, nhưng bàn tay đang giơ lên khựng . Bởi vì phụ nữ mặt quấn kín mít từ đầu đến chân, khiến cô chắc đây là Mục Thuần .
"Bị điên , tối muộn ở nhà mà quấn kín mít như xác ướp thế ?" Yến Thù lẩm bẩm.
Thấy Yến Thù, Mục Thuần nhíu mày: "Cô đến đây gì?"
Nghe thấy giọng , Yến Thù xác định đây chính là Mục Thuần. Cô nhếch môi, khẩy một tiếng lạnh: "Trong lòng mày rõ ràng ?"
Cô đột ngột túm lấy cổ áo Mục Thuần, đẩy mạnh cô trong nhà, đè ngã xuống đất, một tay bóp chặt lấy cổ cô : "Mày lừa chị tao ngoài, hại chị giờ vẫn còn trong bệnh viện. Tao đến đây gì, mày rõ ?" Chiếc mũ áo rộng thùng thình rơi xuống, một gương mặt hiện . Yến Thù sững , ... là Mục Thuần ?
Mục Thuần lập tức thấy khó thở, cố gắng giãy giụa, đạp Yến Thù . Hai vật lộn sàn nhà: "Mày... điên !"