Ngay lập tức, ông lạnh giọng, nghiêm mặt cô hỏi: " ở ?"
Yến Thù im lặng giây lát lí nhí trả lời: "Không nên đánh ạ."
Yến Trăn bên cạnh, vội vàng lên tiếng nhận : "Là con trông chừng em ."
Bà Yến lúc đang giường bệnh, hai đứa con, nghĩ đến Yến Thanh vẫn đang hôn mê sâu trong phòng chăm sóc đặc biệt, mắt bà hoe đỏ lên vì xót xa.
Thấy bà đỏ mắt, lòng Yến Đình Chu liền quặn thắt . Ông tạm thời gạt lo lắng về chuyện con gái gây họa sang một bên, ôm vợ an ủi một hồi lâu: "Sẽ thôi, chuyện sẽ thôi, nhất định sẽ mà." Đêm đó, khi suy nghĩ kỹ càng, Yến Đình Chu ý định đưa Yến Thanh nước ngoài chữa trị. Dù thế nào nữa, còn nước còn tát, thử cách mới mong kết quả.
Bà Yến hiểu ý chồng, bà sợ rằng cứ trì hoãn ở đây sẽ lỡ mất thời gian vàng chữa trị, dù tình hình của A Thanh đúng là mấy khả quan chút nào.
"Nếu , em sẽ cùng con." Bà nắm c.h.ặ.t t.a.y ông, kiên quyết . Bà thể để con gái rời xa thêm một nào nữa.
Yến Đình Chu vỗ về, trấn an vợ: "Nếu , chắc chắn cả nhà chúng sẽ cùng ."
Yến Thù định cũng cùng, nhưng lời thốt ánh mắt cảnh cáo đầy nghiêm khắc của bố chặn .
Cô đành im lặng, nuốt lời trong.
Yến Đình Chu chợt nhớ đến phản ứng lạ thường của Yến Tu Văn hôm đó. Suốt mấy ngày nay, lòng ông cứ bồn chồn yên, dù mơ hồ chút suy đoán nhưng cảm thấy thật hoang đường phi lý. Ông sang Yến Trăn hỏi: "Chú út của con ? Sao mấy ngày nay thấy mặt mũi ?"
Yến Trăn lắc đầu: "Chắc chú bận rộn với công việc ở công ty ạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-633.html.]
Mọi nhắc tới Yến Tu Văn thì từ ngoài bước , trông thần sắc vẻ chút nào. Mấy ngày nay đều ở nhà cũ của gia tộc họ Yến, gần như chợp mắt lấy một phút, lật tung ngóc ngách của thư viện chứa đầy sách cổ mà vẫn tìm thấy bất kỳ cuốn cổ tịch nào ghi chép về bí thuật của nhà họ Thái.
"Tu Văn, em ?" Bà Yến thấy bộ dạng mệt mỏi của , chút lo lắng. Nhà cửa đủ rối ren , nếu thêm một nữa đổ bệnh thì thật sự sẽ loạn lên hết cả.
Yến Tu Văn nhắc đến chuyện đến nhà cũ tìm cổ tịch. Lúc nãy cũng thăm Yến Thanh : "Em bận chút việc công ty."
Lần đến là đề xuất ý kiến đưa Yến Thanh về Lăng Hà. Nhà họ Thái vốn ở Lăng Hà, khi về đó, thể tìm phương pháp giải cứu khác.
lúc , đối diện với những cặp mắt đang đổ dồn về phía , Yến Tu Văn thấy khó mở lời, đặc biệt là khi Yến Đình Chu còn đang đưa A Thanh nước ngoài chữa trị.
"Mọi ... đưa A Thanh nước ngoài ?" Yến Tu Văn về phía Yến Đình Chu, ánh mắt đầy kiên quyết, chuẩn ngăn cản. Dù thế nào nữa, Yến Thanh cũng thể nước ngoài.
"Không thể nước ngoài!"
Lời của Yến Tu Văn còn kịp dứt thì ngoài cửa phòng bệnh vang lên một giọng sang sảng, tràn đầy nội lực. Mọi cùng cửa, chỉ thấy một vị đạo nhân trung niên mặc bộ đạo bào cũ kỹ đến mức phai màu, còn nhận hình dáng ban đầu, đang chậm rãi bước phòng. Phía vị đạo nhân còn một bé trai, đeo một chiếc túi vải màu trắng giống hệt cái của Yến Thanh.
Bà Yến chợt cảm thấy quen mắt, loáng thoáng suy nghĩ một hồi lâu mới chợt vỡ lẽ: "Là ngài !"
Bà lập tức kéo tay chồng, giọng đầy xúc động: "Đình Chu, mấy năm chính nhờ đạo trưởng Huyên Dương đây mà chúng mới may mắn tìm con gái đấy!"
Bà vẫn nhớ như in, hôm đó bà chuẩn ngoài thì vị đạo trưởng tình cờ ngang qua cổng nhà họ Yến, ghé xin bà chút nước uống. Sau đó, ông chỉ đường cho bà, nhờ mà bà mới tình cờ tìm con gái thất lạc bấy lâu.
Gà Mái Leo Núi
Yến Đình Chu vợ kể nhiều chuyện tìm tung tích con gái là nhờ một vị đạo trưởng, nhưng ông thể ngờ vị đạo trưởng trẻ trung đến thế, bên cạnh còn dẫn theo một đứa bé con.