Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền - Chương 652

Cập nhật lúc: 2025-09-25 03:44:24
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vậy thì, Yến Thanh đang mặt đây là A Thanh nào?

Đỗ Phong Thanh đột nhiên hoang mang, bởi vì cảm thấy Yến Thanh đang thấy lúc và Yến Thanh mà quen sự khác biệt khó lòng diễn tả.

Nếu khác ở điểm nào, lẽ là cái cách cô .

Yến Thanh mà quen vốn dĩ ánh mắt lạnh lùng hơn nhiều, hiếm khi ai đó bằng ánh mắt quan tâm, chứa đựng cảm xúc thế , huống hồ là .

Vậy nên, Yến Thanh mắt lẽ là Yến Thanh của quá khứ, cách khác, cô ký ức về thế giới thực bên ngoài.

Vậy nên, Yến Tu Văn cũng vì lý do ?

Hai vai kề vai phố, Đỗ Phong Thanh luôn quan sát xung quanh. Anh chợt nhận nhiều cảnh tượng mắt từng xuất hiện trong giấc mơ của .

Trùng hợp ư?

Gà Mái Leo Núi

"Chuyện hôm qua thật xin , tưởng bắt nạt nên mới lao tới đ.ấ.m một phát như , bình thường hề như ." Yến Thanh giải thích.

Hôm qua cô ngoài mua đồ, tình cờ gặp Đỗ Phong Thanh và nán trò chuyện vài câu. Lúc đó đông , xô đẩy , cô suýt ngã, Đỗ Phong Thanh liền đỡ lấy cô, ngờ Yến Tu Văn thấy.

Cô cũng ngờ Yến Tu Văn nóng nảy đến thế, lúc đó tung một cú đ.ấ.m khiến Đỗ Phong Thanh ngã vật đất. Giờ mặt Đỗ Phong Thanh vẫn còn bầm tím, khóe miệng rách vẫn còn rướm máu.

Cô vốn cũng tức giận vì trai thể tùy tiện tay đánh như . Sau khi về nhà, Yến Tu Văn giải thích là vì tưởng Đỗ Phong Thanh bắt nạt cô nên mới tay.

Cơn giận của Yến Thanh lúc mới dịu phần nào nên hôm nay cô đặc biệt tìm đến đây để Yến Tu Văn xin Đỗ Phong Thanh. Đỗ Phong Thanh khẽ nhíu mày: "Anh trai em... là ai?"

Yến Trăn ? Yến Trăn mà đánh ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-652.html.]

Yến Thanh ngẩn , chẳng lẽ đánh đến ngốc nghếch ? Lỡ đánh hỏng não thật thì cô đền thế nào đây chứ...

Cô đưa tay lên, sờ trán Đỗ Phong Thanh, tự lẩm bẩm: "Cũng sốt mà, ngớ ngẩn thế ."

"Anh quên ? Hôm qua, ngay gần đây thôi, trai , Yến Tu Văn đánh , đó cũng đánh trả mà."

Lúc đó xem cũng đông lắm.

Ánh mắt Đỗ Phong Thanh chợt trầm xuống. Mối quan hệ thật sự phức tạp, ở thế giới thực, Yến Thanh danh nghĩa là cháu gái của Yến Tu Văn nhưng ở đây, trai của Yến Thanh.

Anh đột nhiên cảm thấy chuyện xảy giữa Yến Tu Văn và Yến Thanh trong quá khứ, e rằng hề đơn giản chút nào.

Anh khẽ cong môi : "Không , vết thương nhỏ thôi, vài ngày là khỏi."

Yến Thanh cảm thấy áy náy khôn nguôi, ánh mắt cứ dán chặt vết thương mặt Đỗ Phong Thanh. Một gương mặt đến thế , giờ sưng vù lên, lỡ mà để sẹo thì cô thật sự đền bù thế nào cũng đủ.

Cô lục tìm trong chiếc túi đeo chéo lọ thuốc mang theo từ sáng, đoạn ngẩng lên Đỗ Phong Thanh: " mang thuốc, để bôi cho nhé?”

Đỗ Phong Thanh khẽ sững , ánh mắt dừng lọ thuốc trong tay cô. “Được.” Anh ngờ, ở thế giới thực, cô lạnh nhạt và xa cách với là thế, mà lúc quan tâm khác, thậm chí chủ động bôi thuốc giúp .

Hai tìm một chỗ xuống, gọi hai bát mì. Yến Thanh mở nắp lọ thuốc, đầu ngón tay chấm một ít thuốc mỡ. Khi đầu ngón tay mềm mại của cô chạm lên má Đỗ Phong Thanh, định thoa thuốc thì khẽ kêu lên một tiếng đau đớn. Yến Thanh vội rụt tay , ánh mắt ánh lên vẻ hoảng hốt và tự trách: "Đau lắm ?”

Đỗ Phong Thanh lắc đầu, trấn an: "Không , em cứ tiếp tục ."

Lần , Yến Thanh cẩn thận hơn nhiều. Thuốc mỡ mát lạnh thoa lên mặt, ngón tay cô nhẹ nhàng xoa đều, mang đến cảm giác thoải mái đến ngờ.

Mặt cô ghé sát hơn một chút, nhẹ nhàng hà lên má , dường như thể giảm bớt cơn đau vết thương.

 

Loading...