"Chắc ạ." Đỗ Phong Thanh đáp, cha mặt trông giống hệt ông bố trăng hoa vô trách nhiệm ở thế giới thực của .
Đỗ Trường Thịnh nhíu mày. Ông về Lăng Hà, còn kịp điều tra xem cô gái đó lai lịch thế nào: "Con nhà tử tế hả?"
Lăng Hà dạo mấy yên bình, nhiều thế lực đang nhòm ngó nhà họ Đỗ, chỉ chờ thời cơ xâu xé một miếng. Lại còn đang để mắt đến chuyện hôn sự của nhà họ Đỗ. Hiện tại, nhà họ Đỗ đang nơi đầu sóng ngọn gió, càng kín đáo, thể gây thêm chuyện thị phi. Vì , ông vốn định tìm cho con trai một cô gái gia thế bình thường một chút, cũng là để dứt khoát chấm dứt cuộc tình lăng nhăng bên ngoài của nó. Nếu cô gái là con nhà tử tế, ý nó thì cũng thích hợp.
Đỗ Phong Thanh gật đầu: "Nhà tử tế ạ."
Không Đỗ Trường Thịnh hỏi nhiều như để gì, chắc hẳn lý do quan trọng. Ông hỏi gì, Đỗ Phong Thanh cũng chỉ trả lời theo những gì ông hỏi.
Một lúc , Đỗ Trường Thịnh : "Để mai cha cho tìm hiểu. Nếu là con gái nhà tử tế, con thích thì đến nhà dạm hỏi, mau chóng thu xếp chuyện cưới xin . Tất cả những phụ nữ ngoài tuyệt đối qua nữa." Vừa chuyện cưới xin, Đỗ Trường Thịnh quên dặn dò con trai cắt đứt những mối quan hệ lăng nhăng bên ngoài.
Đỗ Phong Thanh chút ngỡ ngàng. Người cha ruột ở thế giới của đừng là quản mấy chuyện , mấy năm trời may mới gặp một . Nợ đào hoa bên ngoài, ông còn sinh một đứa em gái mới mấy tuổi, răng còn mọc đủ ném sang nhà khác, đó ruột đến đón về.
Đỗ Trường Thịnh mặt, so với bố "rẻ tiền" , quả thực đáng tin cậy hơn nhiều.
mà... những cô gái bên ngoài , rốt cuộc là ám chỉ điều gì?
Mãi đến khi lên xe, vẫn hiểu rõ. Người tài xế ở ghế hỏi: "Thiếu gia, ạ?"
Đỗ Phong Thanh buột miệng : "Chỗ cũ."
Gà Mái Leo Núi
Người tài xế ở ghế lập tức hiểu ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-655.html.]
Sau mười lăm phút, chiếc xe sang trọng lướt nhẹ dừng giữa con phố rực rỡ ánh đèn, nơi dòng qua tấp nập như mắc cửi. Trước mắt , một đàn ông diện vest lịch lãm đang ôm eo một cô vũ nữ nóng bỏng, cùng bước hộp đêm "Tân Thế Giới" xa hoa, lộng lẫy. Ánh đèn neon đủ màu nhấp nháy ngừng, nổi bật ba chữ lớn rực rỡ .
Chỉ riêng khung cảnh bên ngoài cũng đủ khiến hình dung mùi nước hoa, mùi phấn son nồng nặc đang tỏa cuồn cuộn từ bên trong.
Đỗ Phong Thanh im lặng tựa lưng ghế, ánh mắt lướt qua tài xế phía , mở lời thôi.
Thế "" ở cái thế giới , quả thực quá đáng đấy.
Người tài xế phía chợt lấy lạ, tự hỏi sắc mặt thiếu gia trông vẻ , thậm chí còn thoáng hiện nét... ghét bỏ nơi ?
Không thể nào! Thường ngày thiếu gia chẳng ghé đây nhiều nhất ?
Người tài xế liếc Đỗ Phong Thanh đang ở ghế , lòng chợt lưỡng lự nên xuống xe mở cửa . Dáng vẻ của thiếu gia lúc , đúng là hề bước chân đây chút nào.
Anh còn kịp bước xuống, cửa kính phía vang lên tiếng gõ khẽ. Hai bóng phụ nữ từ phía hộp đêm Tân Thế Giới tiến gần. Một trông tuổi hơn là dì Lâm, quản lý các vũ nữ của nơi . Người còn , khoác lên chiếc váy yêu kiều, chính là Nguyệt Ca – giọng ca vàng nổi tiếng nhất Tân Thế Giới.
Mỗi thiếu gia đến đây, đều là vì thưởng thức màn trình diễn của Nguyệt Ca. Không ít vung tiền như rác, chỉ để đổi lấy một nụ thoáng qua của cô.
Bên ngoài giới ăn chơi vẫn rỉ tai rằng năm nay, Nguyệt Ca sẽ giải nghệ, chuẩn về vợ lẽ cho thiếu gia nhà họ Đỗ.
"Đỗ thiếu gia! Cuối cùng cũng chờ đến ! Nguyệt Ca ngóng đợi từ lâu lắm đấy. Cậu mà đến, gần đây cô chẳng còn tâm trạng nào mà cất giọng hát nữa .”
Giọng dì Lâm ngọt ngào, giả lả, xuyên qua cửa kính xe lọt thẳng tai Đỗ Phong Thanh. Anh khẽ hạ cửa kính xuống. Hai phụ nữ mặt chỉ cách một bước chân, mùi phấn son nồng nặc bỗng chốc bao trùm lấy khí xung quanh. Anh bất giác nhíu chặt mày, chỉ cảm thấy dày cuộn lên từng trận khó chịu.