Thái Mẫn trong lòng lấy lạ, cảm thấy ánh mắt cô gái chút kỳ quái. Song, cô cũng suy nghĩ sâu hơn, chỉ gật đầu mỉm đáp .
Yến Thanh rốt cuộc vẫn nhận bát cháo. Cô chỉ khẽ cảm ơn một tiếng vội vã bỏ .
Người hầu ôm bát cháo tay, lẩm bẩm một : “Cô gái thật kỳ lạ, lâu như mà đói cũng chẳng lạnh...”
Thái Mẫn cũng thấy kỳ lạ nhưng bận lòng lắm, : “Thôi , mau dọn dẹp về thôi. Giờ chắc trai sắp trở về .”
Yến Thanh rời khỏi cổng phủ họ Thái, hòa dòng đông đúc, bước về phía phố chợ.
Cô giải quyết mầm họa trong tương lai ngay từ gốc rễ. Nếu mặt cô là một kẻ độc ác, sẵn sàng vì tư lợi mà g.i.ế.c , cô sẽ do dự mà vung đao.
từng ai cho cô , nếu mắt cô lúc là một bụng, thường xuyên việc thiện, còn những việc ác đó, cô chỉ đơn thuần tương lai sẽ trở thành kẻ như thế nào thì liệu cô thể vung đao lên ?
Nếu Thái Mẫn, nhà họ Thái, nơi đây sẽ bao nhiêu c.h.ế.t đói, c.h.ế.t rét?
Lưỡi đao của cô nếu vung lên lúc , rốt cuộc là đang nhắm Thái Mẫn, vô tình nhắm những tị nạn vô tội ?
Khi qua con phố, một đàn ông mặc áo bào trắng, tay xách một hộp thức ăn trông hề ăn nhập với bộ trang phục của , lướt qua Yến Thanh thì bỗng dừng bước, gọi cô : “Cô gái.”
Yến Thanh dừng bước. Người đàn ông áo bào trắng ... cô từng thấy trong ký ức của Thái Mẫn. Đó chính là trai cô , Thái Thiện.
Bốn mắt chạm , dường như đang thăm dò và đ.á.n.h giá lẫn .
Thái Thiện khẽ mím đôi môi mỏng, tay vẫn xách hộp thức ăn. Anh thẳng Yến Thanh, lên tiếng nhắc nhở, giọng trầm: “Cô ở đây, nên nán lâu. Tốt nhất là nên rời ngay lập tức.”
Yến Thanh , thấu lai lịch của .
“Nếu ngài đến từ , ắt hẳn cũng đến đây vì điều gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-697.html.]
Thái Thiện cô, ánh mắt sâu thẳm: “Nếu cô rõ mục đích của cô, thì cũng nên , dù cô gì, cuối cùng cũng sẽ thất bại mà thôi.”
Ánh mắt Yến Thanh lạnh dần: “Sao ngài chắc chắn sẽ thành công?”
Thái Thiện Yến Thanh. Từ sắc mặt của cô, dễ dàng nhận đây là thể dễ dàng xua đuổi chỉ bằng vài câu .
Gà Mái Leo Núi
“Hay là chúng đến quán gần đây, xuống chuyện một lát nhé?”
Yến Thanh do dự một lát gật đầu đồng ý.
Hai đến quán gần đó. Giờ nhà đều đang dùng bữa tối, quán vắng hoe, yên tĩnh đến lạ.
“Cô nhất quyết đến đây một chuyến, lẽ nào cho rằng chỉ cần cắt đứt mầm họa từ gốc rễ thì chuyện trong quá khứ đều thể bắt đầu từ đầu ?”
“Chính cô cũng rõ, chỉ một đổi nhỏ cũng đủ khiến thế giới rung chuyển nghiêng trời lệch đất. Cô cứu , nhưng cô chắc chắn rằng trong vài chục năm đó, cô sẽ vô tình gây hại thêm cho nhiều khác nữa ?”
Yến Thanh nhíu chặt mày. Những lời Thái Thiện quả thực chạm đúng nỗi lo lắng bấy lâu nay của cô, đặc biệt là khi gặp Thái Mẫn hiền lành của hiện tại.
“Cô cũng cần nghĩ đến việc tránh mặt để hành động. Chính cô cũng tự rõ, hiện tại cô là đối thủ của .” Thái Thiện thẳng thừng, ánh mắt sắc bén.
Anh thể cảm nhận rằng cô gái mắt tu vi một phần nguồn gốc từ nhưng giống. Thiên phú của cô cực , chỉ cần điểm qua là thông suốt. Thế nhưng, cô một tầng ràng buộc khác đang áp chế chính năng lực của cô. Nếu phá bỏ tầng ràng buộc đó, sẽ ai là đối thủ của cô.
Thái Thiện tìm hiểu sâu hơn nhưng một luồng khí tức quen thuộc chặn . Đó chính là khí tức thuộc về chính bản .
Là chính bản ở tương lai tự tay đặt xuống tầng ràng buộc áp chế cô.
Nhìn Yến Thanh, trong lòng hiểu rõ, đây chính là mà cuối cùng chọn.
“Cô gái, khuyên một lời, hãy trở về .” Giọng Thái Thiện nhẹ nhàng và chậm rãi, ánh mắt trở nên ôn hòa hơn một chút, khiến thể đoán cảm xúc thật của . Người chỉ cảm thấy đơn thuần ở góc độ một ngoài cuộc để khuyên Yến Thanh từ bỏ ý định : “Nếu cứ ở đây mãi, cuối cùng chỉ gây hại cho chính cô và những xung quanh mà thôi.”