Mà những gì cô đang trải qua lúc , chẳng qua chỉ là một trong vô trải nghiệm của .
Một khi cô bước sai một bước, cũng sẽ giống như , mắc kẹt mãi trong vòng lặp đó: ngừng sửa đổi, phạm sai lầm, bù đắp, lặp lặp .
Tất cả những kẻ cố gắng đùa giỡn với thời gian mà từng đạt mục đích đổi quá khứ, cuối cùng đều sẽ chính thời gian trêu đùa .
Thái Thiện mắc kẹt trong vòng lặp , lẽ sớm còn tâm tư đổi vận mệnh của em trai như thuở ban đầu nữa. Mà bây giờ, việc cô thể chỉ là theo quỹ đạo vốn , trở về tương lai.
Gà Mái Leo Núi
Đợi đến khi Yến Thanh nghĩ thông suốt, Thái Thiện cũng trả tiền và rời khỏi quán.
Khi cô ngoài, thoáng thấy một vốn dĩ nên xuất hiện ở đây, đang lặng lẽ ngoài cửa, ánh mắt hướng về phía cô.
Lúc Thái Thiện ngang qua, liếc Đỗ Phong Thanh một cái. Chỉ một ánh mắt đó thấu kiếp và kiếp của .
Kiếp c.h.ế.t vì chiến loạn, kiếp ...
Anh xách theo hộp thức ăn, vội vã lướt qua Đỗ Phong Thanh, về hướng phủ họ Thái. Yến Thanh dậy, bước ngoài: "Sao ở đây?"
Đỗ Phong Thanh giải thích: "Tìm em khắp nơi thấy, sợ em xảy chuyện nên hỏi thăm qua loa một chút, em về hướng thì đến đây."
Lời giải thích của vẻ nhẹ nhàng nhưng trong lòng Yến Thanh hiểu rõ. Cô kín đáo, Đỗ Phong Thanh nếu chỉ hỏi thăm qua loa thì thể nào tìm cô, e là tốn ít công sức.
Đỗ Phong Thanh theo bóng Thái Thiện đang xa dần, hỏi: "Người với em là bạn em ?"
Vừa liếc một cái, liền cảm giác như thấu tâm can, một cảm giác vô cùng kỳ lạ, trực giác mách bảo rằng đó hề đơn giản.
Yến Thanh lắc đầu, kéo Đỗ Phong Thanh chuyện . Cô qua loa vài câu cho xong chuyện: "Một bụng quen thôi, thấy mang tiền nên mời một ly ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-699.html.]
Đỗ Phong Thanh mỉm , trong lòng thừa Yến Thanh đến đây phần lớn là vì Thái Mẫn mà cô từng nhắc tới. cô thì cũng hỏi thêm.
"Giờ về Lăng Hà ?"
Yến Thanh ngập ngừng, lắc đầu: "Lần đầu đến đây, ở thêm mấy hôm nữa."
Cô quan sát thêm. Thái Mẫn rõ chuyện về cô nhưng cô gần như gì về cả.
Sau đó, Thái Mẫn chắc chắn sẽ đề phòng cô hơn. Chiêu cũ Yến Tu Văn phá hỏng, rõ ràng thể dùng nữa.
con ai cũng điểm yếu, lẽ nếu tìm hiểu thêm một chút, khi trở về tương lai đối phó với Thái Mẫn mới thể nắm chắc phần thắng hơn.
Đỗ Phong Thanh cô, trong lòng đoán mục đích chuyến của cô nhưng .
"Vậy để cùng em, tiện thể ngắm nghía quanh đây." Anh khẽ nhếch mày, nở nụ nhẹ.
Yến Thanh do dự, khẽ gật đầu: "Được..." Đêm đó, hai tìm kiếm khá vất vả mới tìm một quán trọ thể ngủ qua đêm ở cái thị trấn heo hút .
Hai lượt bước căn phòng duy nhất còn của quán. Đỗ Phong Thanh , tay xách hành lý. Căn phòng lớn, ngoài chiếc giường và một bàn đơn sơ thì chỉ thêm một tủ quần áo và một cây treo đồ.
Vừa phòng, sự mặt của hai cạnh càng khiến căn phòng vẻ chật chội hơn.
Đỗ Phong Thanh chiếc giường duy nhất trong phòng, khẽ nhíu mày. Đến cả chiếc ghế sofa cũng , nam nữ ở chung một phòng thế , ngủ đây? Lo Yến Thanh thoải mái, trầm giọng : "Em nghỉ , ngoài tìm xem còn quán nào khác thể ngủ ."
"Không cần tìm , đây vốn dĩ là thị trấn nhỏ, thêm tình hình mấy năm nay, buôn bán càng ế ẩm, chắc cả trấn chỉ độc một quán thôi."
Yến Thanh ôm chăn từ giường xuống: " ngủ đất, ngủ giường."