Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 104: .

Cập nhật lúc: 2025-10-22 06:14:29
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh đeo găng tay, cảm giác ấm áp từ tay truyền thẳng lên làn da lạnh buốt của cô.

 

Một luồng tê dại dễ chịu chạy dọc theo xương sống.

 

Cột sống chính là nơi nhạy cảm nhất của cô. Dường như khi ngón tay Tư Độ vô tình lướt qua đó, cũng nhận điều .

 

Anh cố tình lướt qua thêm nữa.

 

Một loại khoái cảm khó diễn tả ập đến, khiến Khương Bảo Lê kìm … khẽ rên thành tiếng.

 

Ngay khoảnh khắc âm thanh đó vang lên, căn phòng tắm vốn yên tĩnh… bỗng trở nên yên lặng đến đáng sợ.

 

Khương Bảo Lê chỉ thấy tiếng tim đập thình thịch như sấm rền.

 

A a a a a a!

 

Rên cái gì chứ!

 

Cô len lén liếc đàn ông trong gương. Anh cúi xuống, cơ bắp căng chặt lớp áo sơ mi.

 

Không biểu cảm.

 

Chẳng lẽ quá quen ?

 

Thi thể cũng thể phát âm thanh ?

 

Cô bắt đầu nghĩ lan man.

 

Sau khi bôi t.h.u.ố.c xong, Khương Bảo Lê chống tay bồn rửa, dậy.

 

Không ảo giác , cô thấy lưng áo sơ mi trắng của Tư Độ trong gương dường như mồ hôi thấm ướt một mảng lớn.

 

Anh dặn một câu:

 

“Đừng để dính nước.”

 

Nói xong, rời .

 

Đến gần cửa, như chợt nhớ điều gì, đầu hỏi: “Còn chỗ nào thương nữa ?”

 

“Không.” Khương Bảo Lê lắc đầu.

 

Anh trầm ngâm một lát, hỏi: “Bọn chúng xâm hại cô ?”

 

Ký ức kinh tởm khơi lên, Khương Bảo Lê cau mày: “Nếu nhất định đưa mới tính là xâm hại, thì .”

 

Tư Độ liếc cô một cái.

 

Trong mắt cô gái nhỏ ánh lên vẻ bướng bỉnh, rõ đang giận ai.

 

Anh dặn thêm: “Nếu thực sự xâm hại, nhất định uống t.h.u.ố.c kịp thời, chuyện đúng ?”

 

“Biết, đây là kiến thức phổ thông.”

 

Anh chỉ sợ cô điều đó, nhưng nghĩ thì liên quan gì đến , quan tâm đến cô.

 

Tư Độ gì thêm, đến bên tủ thu dọn hộp thuốc, chuẩn rời .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bay-tinh-doc-chiem/chuong-104.html.]

Khương Bảo Lê vội mặc váy ngủ, chạy gọi : “Tư Độ, gọi là Tư Độ ? Không gọi là đàn nữa.”

 

Bên ngoài, ai gặp cũng kính cẩn gọi một tiếng “tiểu tổng giám đốc Tư”. Rất hiếm dám gọi thẳng tên .

 

“Tùy cô.”

 

“Tư Độ, tại đến cứu ?”

 

Chuyện quá bất thường, bụng đến ?

 

Bàn tay cầm chai cồn iot của Tư Độ khựng một chút, vặn chặt nắp chai, , giọng mỉa mai:

 

“Không Thẩm Dục Lâu đến cứu cô nên cô thất vọng ?”

 

Khương Bảo Lê sững .

 

Không ý đó mà!

 

tưởng ghét , chỉ mong c.h.ế.t mới vui.”

 

ghét cô.” Tư Độ ném đôi găng tay cao su hộp, giọng lạnh như băng: “Cô cảm nhận sai .”

 

“Vậy mà vẫn cứu ?”

 

“Bạn của cô lóc ngoài phòng thí nghiệm của , đến nhức cả đầu.”

 

Khương Bảo Lê chợt nhớ đến mấy chục tin nhắn của Trần Giai trong điện thoại. Là cô Thư Hân Đồng gọi điện thoại, báo cho Tư Độ.

 

“Dù thì… cảm ơn cứu .”

Mê Truyện Dịch

 

“Không cần.” Tư Độ lạnh mặt thu dọn t.h.u.ố.c còn : “Chờ cô c.h.ế.t , t.h.i t.h.ể của cô.”

 

“…”

 

Sao chấp niệm với t.h.i t.h.ể của cô đến chứ!

 

“Yên tâm.” Khương Bảo Lê gương mặt nghiêng sắc lạnh của đàn ông, nghiến răng : “ nhất định sẽ c.h.ế.t .”

 

“Vậy thì hãy bảo vệ cho cái mạng nhỏ của cô.” Giọng lạnh băng: “Đừng lãng phí thời gian của nữa.”

 

vẫn độc miệng như , chuyện đêm nay, Khương Bảo Lê còn ghét như nữa.

 

“Dù thì, giữa chúng xem như huề .”

 

“Huề cái gì cơ?”

 

“Anh từng bắt nạt , nhưng cũng từng cứu , nên coi như huề, ghét nữa.”

 

Anh bước tới mặt cô, cúi từ cao.

 

Chợt, từ từ cúi xuống, lạnh đầy khinh thường:

 

“Vậy còn cảm ơn cô ?”

 

Lúc Khương Bảo Lê mới để ý, vành tai một nốt ruồi nhỏ màu đỏ, kín đáo.

 

“Thật , cũng đến nỗi như , cứ giả vờ tàn nhẫn mặt ?” Khương Bảo Lê thắc mắc trong lòng: “Lần , thể để phòng thí nghiệm cả đêm, giữa chừng?”

Loading...