“Sợ cô đập nát phòng thí nghiệm của .”
Khương Bảo Lê cứng miệng , đành bĩu môi: “Dù thì cũng huề .”
“Không huề.” Tư Độ nghiêm túc chỉnh cổ áo: “Trên du thuyền, cô chuyện đó với . Muốn huề với , cửa !”
Nghĩ đến đêm hôm đó du thuyền, da đầu Khương Bảo Lê tê rần.
Cô còn tưởng quên , mà nhắc chuyện cũ.
Xem giúp "giải mẫn cảm" thêm nữa !
“Vậy thì thế nào?” Khương Bảo Lê bất chấp luôn: “Tối đó “dùng miệng” , là giờ “dùng miệng” ?”
“…”
Trong lòng Tư Độ như một ngọn lửa bùng cháy, lan nhanh như cháy rừng.
Anh túm lấy cổ áo cô, nhấc bổng cả lên, kéo thẳng đến cửa sổ kính.
Khương Bảo Lê trợn tròn mắt, cứ tưởng định ném cô ngoài cửa sổ, lập tức giãy giụa đ.á.n.h tay .
Tư Độ thật sự ném cô , nhưng kể cả khi cô c.h.ế.t , ngọn lửa cô để trong thế giới của cũng thể dập tắt.
Sau khi dọa cô một phen, ném cô xuống chiếc giường mềm mại.
Khương Bảo Lê hú hồn hú vía, trừng mắt lườm : “Quân tử chỉ dùng “miệng”, dùng tay!”
Anh véo má cô: “Lặp từ đó nữa xem.”
“Được , nữa.” Khương Bảo Lê đẩy tay , lè lưỡi trêu chọc: “Sao mà đùa gì hết .”
Sau khi Tư Độ rời , Khương Bảo Lê xoa cổ, xuống giường.
Giường nhà đúng là thoải mái thật.
Lần đầu tiên ngủ thử, cô lén hỏi quản gia. Quản gia giường và chăn đệm trong nhà đều đặt mua với giá bảy con .
Cô ngay lập tức từ bỏ ý định sắm một cái giống cho ký túc xá.
Cảm giác bao bọc êm ái như đang ngủ mây, khiến cô dễ dàng chìm giấc ngủ.
Khương Bảo Lê lấy điện thoại , thấy hơn ba mươi cuộc gọi nhỡ, tất cả đều đến từ một , Thẩm Dục Lâu.
Lúc cô mới nhớ nên báo bình an cho .
Cô lướt cuộc gọi nhỡ đầu tiên, là cuộc gọi mà gọi cho cô chỉ năm phút khi cô nhấn gọi cầu cứu khẩn cấp. Chỉ tiếc khi đó điện thoại tên tóc xanh xăm trổ đập vỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bay-tinh-doc-chiem/chuong-105.html.]
Khương Bảo Lê gọi , Thẩm Dục Lâu bắt máy ngay lập tức.
“Bé Lê, em chứ? Anh nhận cuộc gọi của em.”
“Em ? Trả lời .”
“Bé Lê, em đang trừng phạt ?”
Khương Bảo Lê im lặng mười mấy giây, lắng giọng tràn đầy lo lắng, dồn dập như sóng vỗ.
Trước , chỉ cần ban cho một chút quan tâm dịu dàng, cô cũng xem như báu vật.
Rất lạ là lúc thấy giọng lo lắng như thế, trong lòng Khương Bảo Lê chẳng gợn sóng.
"Em ."
"Có thương ?"
"Chỉ trầy xước ngoài da thôi, yên tâm."
Thẩm Dục Lâu thở phào nhẹ nhõm, : "Anh … là Tư Độ đến cứu em?"
"Ừ, là ."
Khi bọn khốn đó sắp xé bỏ mảnh vải cuối cùng cô thì như ác ma giáng thế, dùng đôi cánh đen che chở cô khỏi nguy hiểm.
"Bé Lê, Tư Độ đích đến cứu em, tình cảm giữa hai tiến triển…?"
Mê Truyện Dịch
Nghe hỏi , lòng Khương Bảo Lê lạnh vài phần: "Anh vẫn lạnh nhạt với em, lúc còn hung dữ."
" trong lòng , em vị trí nhất định . Cậu kiểu thấy chuyện bất bình sẽ tay giúp đỡ. Nếu để tâm, sống c.h.ế.t của em chẳng liên quan gì đến , sẽ tốn thời gian cho em."
Khương Bảo Lê im lặng.
Trong phòng bao ở Zenith Club, từng mặt vì cô như thế. Cô kẻ ngốc, thật cũng cảm nhận Tư Độ quan tâm đến cô.
cách chuyện với cô xa, khiến cô thể chắc chắn gì.
"Để em xem thêm ," Cô : "giờ vẫn thể khẳng định."
"Ừ, nhớ tự bảo vệ nhé."
"Thẩm Dục Lâu." Khương Bảo Lê bỗng gọi tên , khiến bất ngờ.
Cô gọi là “” nữa .
"Khi em gọi điện cho , đang gì?" Cô hỏi điều mà giấu trong lòng lâu: "Tại máy?"