“Với tư cách là một quản gia chuyên nghiệp, đương nhiên nghĩ đến sự tiện lợi trong sinh hoạt hàng ngày của chủ nhân và khách, để cung cấp cho cô một môi trường phục vụ an tâm và thoải mái hơn.” Triệu Húc dám thật: “ , đúng là ý của ! Không liên quan gì đến chủ cả!”
Khương Bảo Lê: “Chuyện chỉ cần một câu là xong, cũng cần giải thích nhiều như .”
Triệu Húc: !
Cô thông minh thế , là quá ngốc?
Anh bắt đầu nghi ngờ chỉ thông minh của .
“Thôi .” Khương Bảo Lê vung tay: “Không hỏi nữa.”
Không cả.
Dù cô cũng nghĩ Tư Độ thích cô.
Cứ cái thái độ lạnh lùng của mỗi ngày, như thể cô thiếu tám trăm vạn .
Khương Bảo Lê nghĩ rằng “nhiệm vụ” của thể thành công nhanh đến thế.
Chiều hôm đó, Khương Bảo Lê cảm thấy chán, thấy mới mưa xong thì gọi giúp việc nữ mới đến, rủ cô cùng hái nấm ở núi.
Hồi nhỏ cô thường xuyên lên núi hái nấm để bán, đến cảng thành chẳng cơ hội nữa.
Không ngờ nhà Tư Độ cũng thú vui thiên nhiên thế .
Biệt thự Sơn Nguyệt Lư, thật là thoải mái quá!
Sợ là nếu sống quen sẽ rời mất.
...
Mê Truyện Dịch
Quản gia Triệu việc cả ngày ngừng nghỉ. Vào lúc chiều tối, hàng hóa gửi đến cổng khu dân cư.
Vì mưa xong, quản gia Triệu tự xuống núi để nhận hàng, còn căn dặn:
“Cẩn thận một chút, đừng trầy cái bàn trang điểm gỗ tự nhiên .”
“Còn nữa, những chiếc váy mang về trực tiếp đưa qua phòng giặt ủi để giặt và là một lượt.”
“Ghế chơi game là loại màu hồng nhạt đặt riêng, đừng để dính bùn, nếu thì hỏng hết!”
...
lúc đó, thấy một bé cầm ô trẻ em, ăn mặc nghiêm túc, đang chuyện với nhân viên bảo vệ ở cổng:
“ tìm chị , chị ở trong .”
“Chị cháu là ai?”
“Chị tên là Khương Bảo Lê.”
“Khu tên như .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bay-tinh-doc-chiem/chuong-109.html.]
“Chị ở đây mà, chắc chắn! Chú để tìm chị , ơn!”
“Không , thể cho cháu .”
Quản gia Triệu bước tới mặt bé, hỏi:
“Em tìm Khương Bảo Lê?”
Thẩm Gia Thanh liên tục gật đầu: “ , quen chị ?”
“Em là em trai của Thẩm Dục Lâu?” Quản gia Triệu am hiểu tường tận các gia đình quyền quý, chỉ liếc mắt nhận phận.
Đó cũng là tố chất cần của một quản gia chuyên nghiệp.
“ ! tên là Thẩm Gia Thanh, chị Khương Bảo Lê là chị của !”
Quản gia vài câu với bảo vệ, hiệu cho phép bé .
Anh dẫn Thẩm Gia Thanh đến biệt thự Sơn Nguyệt Lư. Ngay từ lúc bước cổng, ngang qua khu vườn chăm chút tỉ mỉ, miệng bé ngừng trầm trồ.
Trang viên đúng là lớn và hơn biệt thự nhà nhiều!
Vừa nhà, ánh mắt Thẩm Gia Thanh lập tức dính chặt bởi mô hình phiên bản siêu lớn của “Khúc Chiêu Hồn Nhật Thực” trong tủ trưng bày ở sảnh chính.
Cậu vốn là một fan cuồng của “Eclipse”, trong nhà ít mô hình, nhưng phiên bản giới hạn là bản kết hợp đặc biệt, bao giờ sở hữu .
Trên mạng cũng ai bán đồ cũ, thế giới chỉ phát hành đến hai mươi chiếc.
Có tiền cũng mua nổi.
Quả là mở mang tầm mắt!
Cậu dán mắt tủ trưng bày, suýt chảy cả nước miếng.
Quản gia với : “Chị em ngoài , chắc sẽ về ngay thôi. Em cứ đây chờ, đừng lung tung, đặc biệt là lên tầng hai.”
Thẩm Gia Thanh lễ phép gật đầu: “Em chỉ mấy mô hình ở đây thôi, ạ?”
“Được.”
Ánh mắt Thẩm Gia Thanh chằm chằm mô hình qua lớp kính, sự ngưỡng mộ và khao khát hiện rõ trong đáy mắt.
Năm phút , chiếc Maybach dừng bậc thềm biệt thự.
Quản gia Triệu đón Tư Độ, ngạc nhiên: “Cậu chủ, hôm nay về sớm ?”
“Còn việc xong.” Tư Độ xem dữ liệu thí nghiệm điện thoại đáp: “về nhà tiếp.”
Quản gia Triệu khẽ nhướng mày.
Chuyện lạ nha! … Thế mà để việc dở dang mang về nhà .