Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 97: .

Cập nhật lúc: 2025-10-22 06:14:22
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Xin con mày! Muốn c.h.ế.t đây xin tí lửa?”

 

“Không cho ?” Tư Độ chậm rãi xổm xuống, Khương Bảo Lê đang đè đất:

 

“Cô gái đất , lửa ?”

 

“Có.” Cô đáp khẽ, như dây đàn run rẩy.

 

Tư Độ dậy, ánh mắt sắc bén quét về phía tên tóc xanh xăm trổ:

 

“Cô , .”

 

“Mẹ kiếp, mày con nó thật sự c.h.ế.t!”

 

Tên nhào tới.

 

Ngay khoảnh khắc đến gần, gã Tư Độ tóm lấy nắm đấm.

 

Chỉ một giây , đầu gối thúc mạnh bụng gã, tiếng xương gãy răng rắc vang lên.

 

Tên tóc xanh đập mạnh tường, ngã xuống một góc, rên rỉ.

 

Mấy gã còn thấy tình thế bất , cùng xông lên.

 

Tư Độ tay gọn ghẽ, chỉ trong vài phút đ.á.n.h gục tất cả.

 

Khương Bảo Lê nghiêng đầu đàn ông từ trời giáng xuống như một vị thần.

 

Trong đáy mắt cô là mối hận khắc cốt ghi tâm, nhưng còn dành cho nữa.

 

Tư Độ bước đến mặt cô, thấy những vết thương mặt cô gái, thấy chiếc áo xé rách, làn da chi chít vết bầm và vết đỏ.

 

Huyệt thái dương giật giật, lập tức dùng áo của quấn chặt lấy cô, bế đến ghế sofa xuống.

 

Ngón tay dính máu.

 

Khương Bảo Lê còn sức để suy nghĩ về hành động động cơ của .

 

Thứ duy nhất cô cảm nhận , là hương gỗ mun nhàn nhạt vương áo .

 

Cô ngẩng đầu lên, ánh mắt lướt qua Tư Độ, mang theo oán hận từng đàn ông trong căn phòng.

 

Tư Độ hiểu trong lòng cô đầy mối hận, bèn dùng chất giọng dịu dàng đến mức khiến Khương Bảo Lê thể tin nổi, kề sát tai cô nhỏ:

 

“Đừng sợ, đến .”

 

Nói xong, kéo cổ áo cô , che phần da thịt lộ , kéo cô lưng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bay-tinh-doc-chiem/chuong-97.html.]

 

Thân thể Khương Bảo Lê thôi run rẩy, ngay khi thong thả hai chữ “Đừng sợ”.

 

Cô cảm thấy thật châm biếm, một tên biến thái bảo vệ, là việc… an nhất thế gian .

 

lúc , quản lý quán bar Zenith Club - Trần Hiên, họ của Thư Hân Đồng, vội vã dẫn theo một nhóm bảo vệ xông : “Ai dám gây chuyện ở đây? Ăn gan hùm mật báo ? Không đây là địa bàn của ai ?”

 

Vừa ngẩng đầu thấy Tư Độ cạnh sofa, ba hồn bay mất hai hồn rưỡi.

 

Vị , vị đột nhiên đích tới đây!

 

Tên tóc xanh xăm trổ cứ ngỡ chỗ dựa của tới, bèn lồm cồm bò tới với Trần Hiên: “Chính… chính là gã , phá hỏng chuyện của bọn em!”

 

Trần Hiên lập tức đá một cú gã: “Mẹ nó, mày mù ! Mày dám động vị !”

 

Nói xong, bước đến mặt Tư Độ, cúi đầu khom lưng chào: “Tiểu tổng giám đốc Tư, xin ngài, tay trải sự đời, mong ngài lượng thứ. Chúng thực sự …”

 

Tư Độ nhấc chai rượu bên cạnh lên, đập thẳng đầu Trần Hiên, m.á.u chảy đầy đầu.

 

Rõ ràng chẳng phí thêm lời nào.

Mê Truyện Dịch

 

Trần Hiên ngã xuống đất, Tư Độ lập tức giẫm chân lên đầu , nghiến mạnh:

 

“Ở đây, mày quản?”

 

Người của Trần Hiên thấy quản lý thương, ai nấy hầm hầm khí thế định xông lên.

 

Không ngờ, Trần Hiên giẫm chân vẫn cố gắng vung tay hiệu: “Không… ai … bất kính với tiểu tổng giám đốc Tư…”

 

Nhìn mà buồn .

 

Đám đàn em , đành rút lui ngoài.

 

lúc , một đàn ông chừng năm mươi tuổi, tóc mai điểm bạc, ông mặc âu phục, dẫn theo một đoàn nhanh chóng bước phòng. Chính là Đường Tự, hội trưởng tổng hội thương mại của khu giải trí .

 

Lão cáo già quen cả hai giới hắc bạch, là một con cáo thành tinh lâu năm.

 

Bố của Thư Hân Đồng là Thư Hằng Xương, ông chủ của Zenith Club, chỉ rụt rè theo , mặt cắt còn giọt máu.

 

Tư Độ lạnh lùng liếc bọn họ.

 

Từng một, tai mắt cũng nhanh thật.

 

Sau khi phòng, Đường Tự lập tức đến mặt Tư Độ, nở nụ gượng gạo, cung kính : “Tiểu tổng giám đốc Tư đích tới đây, chúng kịp nghênh đón, thật là thất lễ.”

 

Lần Tư Độ tay ngay, chỉ bình thản : “Hội trưởng Đường, của gặp chuyện địa bàn của ông.”

Loading...