Dựa  lệnh bài của hoàng đế,  tự do   thiên lao.
Ở sâu bên trong,   dường như  đoán    sẽ đến tìm .
"Các hạ  cách nào cứu Sở Vương ?"
"Ngươi  cứu  Sở Vương ,  mệnh của  vốn dĩ là như ."
Ta lắc đầu, ánh mắt kiên định: "Ta  tin   mệnh. Nếu  nhất định  cứu  thì ?"
Hắn  , vẻ mặt tiếc nuối: " là một đôi uyên ương  khổ. Muốn cứu , chỉ  thể lấy một mạng đổi một mạng."
Một mạng đổi một mạng?
Ta  hiểu.
Hệ thống   với , Sở Vương sống thì  mới sống.
Ta cứu , vốn dĩ là để cứu mạng .
Ta  lên tiếng trả lời,  dừng  vài giây   tiếp: "Ngươi  nhận  chiếc khóa trường mệnh  ?"
Ta  hiểu vì  cả  và Sở Chi Chu đều hỏi  câu , nhưng vẫn lắc đầu.
"Chiếc khóa trường mệnh đó, là quà sinh nhật mười lăm tuổi của Sở Chi Chu."
Mẫu phi của   qua đời khi  mười tuổi, nên   do bà  tặng.
"Là một cung nữ tặng,   cung nữ đó  chết."
Ta hỏi: "Nàng ... c.h.ế.t như thế nào?"
"Tiên đế hạ lệnh, dùng gậy đánh chết."
"Mùa đông năm đó, trái tim của Sở Chi Chu cũng c.h.ế.t theo."
...
Nghe đến đây, nước mắt  dường như  thể kiềm chế .
Ta thất thần bước  khỏi thiên lao,  đó cuối cùng , đợi  nghĩ kỹ về việc lấy một mạng đổi một mạng thì hãy đến tìm .
Khi  trở về Vạn Triều Điện, Sở Chi Chu  đang tỉnh.
Ta    phát hiện  lấy trộm lệnh bài, vội quỳ xuống xin tha tội, nhưng   ngăn  .
"Ái khanh  đến thiên lao ?"
Ta  dám trả lời.
"Hắn...   gì với ngươi?"
Ta đáp: "Hắn , hồi Bệ hạ còn trẻ  từng gặp một cung nữ, bầu bạn với Bệ hạ vài tháng."
Nếu    nhầm, trong mắt Sở Chi Chu hiếm hoi xuất hiện ý .
"A Vân , nàng  là nữ tử   nhất  thế gian , nhưng   đáng để nàng  vì  mà  trả giá bằng cả sinh mệnh."
Sở Chi Chu     , nhẹ nhàng gọi một tiếng: "A Vân..."
Thật   cũng  một cái tên gọi ở nhà, là A Vân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/be-ha-thich-eo-thon/chuong-5.html.]
Ta   giờ phút   đang gọi ,  là thông qua  để gọi tên nàng .
 điều đó  còn quan trọng nữa, bởi vì    sống.
Ba ngày   trở  thiên lao.
"Đã nghĩ kỹ ?"
Ta gật đầu đáp: "Nghĩ kỹ , một mạng đổi một mạng."
Một lúc lâu ,  đó lắc đầu: "Đáng tiếc, mạng của ngươi từ lâu   còn là của ngươi nữa ."
Ta ngây  tại chỗ, giọng  ngày càng nhạt dần: "A Vân, mong ngươi  thể nhớ  tất cả những chuyện ..."
"Ký chủ,  trở về thế giới cũ, ngươi  đảm bảo Sở Chi Chu   chết. Hiện tại, ngươi là một cung nữ ở Cảnh Ninh Cung,  chuyện  cẩn thận. Trong cung, chỉ cần một chút bất cẩn, mạng nhỏ của ngươi sẽ mất ngay."
Giọng  của hệ thống vang lên trong đầu,  sực tỉnh,  mắt là cửa lớn Cảnh Ninh Cung.
"Mau mau mau, phát hiện Sở Chi Chu đang tự sát, ký chủ mau  ngăn cản !"
Ta đẩy cửa chính , Sở Chi Chu đang thắt dải lụa trắng định tự vẫn.
Ta vội vàng ôm chiếc ghế đặt  chân ,  sức kéo  xuống.
Hắn kinh ngạc  , đẩy tay  , giọng lạnh lùng: "Đừng lo chuyện bao đồng."
Lòng   coi là thừa thãi,   tức giận: "Chuyện của ngài chính là chuyện của !"
Hắn mấp máy môi,   nên lời, ngược  sắc mặt càng âm u hơn.
Bây giờ Sở Chi Chu mới mười bốn tuổi, so với  khi  Đế vương, chỉ  khuôn mặt lạnh lùng là giống hệt.
Hắn  dậy, phất tay áo bỏ , để  một   trong điện dọn dẹp mớ hỗn độn.
Nửa đêm,  hỏi hệ thống trong đầu, vì    đến thời điểm .
Nó giả chết, mãi  trả lời câu hỏi của , chỉ bảo   bảo vệ mạng sống của Sở Chi Chu cho .
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Thôi ,  đành chấp nhận  phận.
Ở Cảnh Ninh Cung  hề  ngày tháng  . Hằng ngày,   tam hoàng tử gây chuyện thì cũng là tứ hoàng tử. Hơn nữa, còn  một  công tử con nhà quyền quý bắt chước các hoàng tử, lấy việc ức h.i.ế.p Sở Chi Chu  niềm vui.
Còn phụ vương của  thì chỉ lạnh lùng  .
Hằng ngày   xoay sở trong vòng xoáy của các hoàng tử, thậm chí thấy   mắt với cách  của vài vị công tử thế gia, nửa đêm lén lút đánh cho họ một trận, giúp Sở Chi Chu xả  cơn giận.
  ngờ Sở Chi Chu   chuyện .
Ba ngày   đến tìm .
"Ngươi chỉ là một cung nữ nhỏ,  thù oán gì với những  đó ?"
Ta giấu bàn tay sưng đỏ   lưng: "Không ."
"Nô tỳ   , chuyện của ngũ hoàng tử chính là chuyện của nô tỳ. Những kẻ đó ức h.i.ế.p ngũ hoàng tử, chính là  nể mặt nô tỳ!"
Sở Chi Chu nhíu mày: "Ngươi... ngươi đến Cảnh Ninh Cung từ khi nào?"
Câu hỏi    sững ,  trả lời mơ hồ: "Rất…  lâu ."
Hắn cũng  hỏi gì thêm, phất tay áo bỏ . Khi   hồn,  bàn   một lọ thuốc tiêu sưng.