Lớp trang điểm tinh xảo đến mấy cũng  che giấu  những nếp nhăn li ti nơi khóe mắt theo dòng chảy thời gian.
 hé miệng , giống như Giang Điềm, cũng lộ  hai lúm đồng tiền đáng yêu.
Đối phương  cần  chăm sóc da đắt đỏ phức tạp,  cần quần áo lộng lẫy,  cần  kiêng ăn thịt để giữ dáng.
Chỉ một gương mặt mộc  son phấn cũng  vượt trội hơn vô  , cô  thật trẻ trung,
vẻ trẻ trung  giống hệt  của tuổi đôi mươi.
 , càng , mắt  càng nhanh chóng đỏ hoe,
Giây tiếp theo, khuôn mặt trong thang máy đầm đìa nước mắt.
Trong lúc chờ chồng tan  về,  lấy album ảnh  xem, trong đó ghi   khoảnh khắc từ khi hai chúng  quen , yêu  cho đến khi kết hôn.
 là một cô gái may mắn, từ nhỏ đến lớn học giỏi,  năng khiếu nhảy múa, gần như  bao giờ khiến cha   bận tâm mà vẫn đỗ  Đại học Giang Thành – một trong những trường danh tiếng nhất thành phố.
Chồng , Chu Cảnh, là bạn cùng trường đại học của . Ngay ngày đầu tiên nhập học,    "yêu từ cái  đầu tiên" và bắt đầu theo đuổi  một cách nhiệt tình.
Đến nửa cuối học kỳ, cuối cùng  cũng rung động và đồng ý hẹn hò, từ đó mở  mối tình kéo dài mười năm.
Chồng  là một "học bá" ( giỏi học) khoa máy tính, còn  là hoa khôi khoa nghệ thuật.
Khi còn  học, chúng   bạn bè công nhận là cặp đôi tài sắc, trời sinh một cặp.
Sau khi  nghiệp đại học, để ủng hộ chồng khởi nghiệp,   từ bỏ sự nghiệp nhảy múa mà  yêu thích, cam tâm tình nguyện ở  căn phòng  tầng hầm  đầy ba mươi mét vuông với  , trở thành  phụ nữ phía   , giặt giũ nấu ăn dọn dẹp nhà cửa.
Sau nhiều năm phấn đấu,    thành công, thành công xây dựng một đế chế kinh doanh thuộc về riêng .
Bạn bè đều trêu  rằng  sinh     mệnh giàu sang phú quý,   sẽ là bà Chu sống trong nhung lụa, mấy đời   lo lắng về cơm ăn áo mặc.
Mọi  dường như đều quên mất,  cũng từng là một   thầy cô khen ngợi và dự đoán,    hy vọng trở thành một vũ công  thể vươn tầm  nước ngoài.
Đáng tiếc, chính   từ bỏ,  thể trách  khác .
 tin tình yêu của Chu Cảnh dành cho  vẫn còn đó, nhưng mười năm  trôi qua, tình yêu sâu sắc đến mấy cũng  hạn sử dụng.
Tình yêu sẽ  tăng lên theo thời gian, mà chỉ giảm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ben-do-cuoi/chuong-2.html.]
Ngồi  ghế sofa phòng khách,   đợi từ trưa cho đến mười giờ tối,  uống một giọt nước nào, cuối cùng mới đợi  chồng về nhà.
Người đàn ông mặc vest chỉnh tề, dáng  cao ráo bước  cửa  thấy , vẻ mặt đầu tiên là sững sờ,  đó nở một nụ :
"Muộn thế   còn  ngủ."
"Hôm nay   ăn hộp cơm em mang đến , do chính tay em  đấy."
Yên lặng một lát,    dép  trong nhà, mỉm  nhẹ nhàng như  khi đáp :
"Lâu    ăn đồ em nấu, ngon lắm.  công ty  căng tin mà, nấu cơm phiền phức thế,  sợ em mệt."
"Không hỏi em tại   đến công ty tìm  ?"
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Câu hỏi   ngoài dự đoán của  , thẳng thắn và dứt khoát.
Chu Cảnh cởi áo vest, dường như   rõ, thờ ơ đáp  một câu: "Gì cơ?"
 dựa cả   ghế sofa, cầm cốc nước lên uống một ngụm,  nhanh  chậm,  thẳng  vấn đề:
"Đuổi việc cô gái mới đến bên cạnh  , em  thích cô ."
"An An, hiểu chuyện một chút ."
Chu Cảnh thở dài,  đến  xuống  mặt , ôm vai an ủi:
"Giang Điềm là một sinh viên   nghiệp, cha  em  mất sớm, năng lực  việc khá , con bé mới  xã hội    dễ dàng gì. Em đừng chấp nhặt với em ,  ?"
  đầu  thẳng  mắt  , nghiêm giọng : "Chúng  kết hôn năm năm , em    những lời khó , bây giờ nếu  đuổi việc cô , chúng  vẫn  thể tiếp tục sống ."
Người đàn ông thu  nụ , ánh mắt cuối cùng cũng lộ  vẻ khó chịu,   mệt mỏi nới lỏng cà vạt, lạnh lùng trầm giọng :
"Tạ An An, em đừng gây sự vô lý nữa."
 gạt tay   đang đặt  vai  ,  dậy,  khẩy:
"Anh  đúng,  ,  cứ gây sự vô lý đấy,  chỉ cần  cho  , đồng ý   đồng ý!"
Khoảnh khắc câu  đó thốt ,  cảm thấy  thứ gì đó trong lòng dường như  nứt vỡ.
Thật nực !