Từ bao giờ mà Tạ An An luôn kiêu hãnh   dựa  sự gây sự vô lý để bảo vệ cuộc hôn nhân và  chồng của .
Tuy nhiên, cuộc  chuyện đêm đó, cuối cùng  vẫn là  thắng.
Sau khi   những lời đó,  đóng sập cửa phòng ngủ và  ngủ.
Anh  ở ngoài ban công hút hết một bao thuốc.
Hai tiếng ,  đàn ông mang theo mùi t.h.u.ố.c lá nồng nặc mở cửa phòng ngủ,  xuống giường ôm lấy , dùng giọng điệu dỗ dành  đổi   tai : "Đừng giận nữa, ngày mai  sẽ bảo phòng nhân sự sa thải cô ."
 trùm chăn, lau  những giọt nước mắt nơi khóe mắt, khẽ "ừm" một tiếng.
Ngày hôm ,  dậy  sớm,  một bát mì hoành thánh mà chồng yêu thích nhất.
Rót một cốc cà phê, đẩy đến  mặt  , tiện miệng dặn dò:
"Đi  cẩn thận, đừng quên chuyện tối qua  hứa với ."
Hành động uống cà phê của  đàn ông dừng ,  đó   đặt mạnh cốc cà phê xuống, phát  tiếng "cốp" lớn, vài giọt cà phê đen b.ắ.n tung tóe lên mu bàn tay .
Sau một  im lặng ngắn ngủi,
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Vẻ mặt   u ám khó hiểu, lạnh lùng : "Biết ."
Nhìn chiếc xe của chồng biến mất khỏi tầm mắt,
 hít sâu một , lau  những giọt cà phê  mu bàn tay
Nửa tháng  khi Giang Điềm  sa thải, mối quan hệ giữa  và chồng luôn ở trong trạng thái  tế nhị.
Mặc dù vẫn  mật như  khi, những nụ hôn chào buổi sáng   đổi, thỉnh thoảng chúng  còn  thể quây quần ở nhà cùng  xem phim  đùa, dường như   chuyện gì xảy .
Điện thoại của    xuất hiện bức ảnh đó;
Công ty cũng   một thư ký mới tên Giang Điềm.
Đêm đó chúng  cũng  cãi vã vì chuyện đó…
   rõ,  điều gì đó trong mối quan hệ của hai chúng   bắt đầu biến chất .
Giống như một chiếc bình hoa yêu quý  rơi vỡ tạo thành một vết nứt nhỏ, mặc dù   sửa chữa kịp thời,   thấy dấu vết, nhưng theo thời gian, vết nứt  sẽ ngày càng rõ ràng hơn, cuối cùng dẫn đến những bông hoa trong bình dần héo úa tàn lụi, thối rữa  .
Anh  về nhà  giờ  ngày càng muộn, thậm chí  hai ba ngày trong tuần vì bận công việc mà ở  công ty  về nhà.
 cũng trở nên đa nghi hơn.
Mỗi    tăng ca,  đều  gọi video call, tận mắt thấy   trong ánh đèn công ty mới  thể thở phào nhẹ nhõm, yên tâm  ngủ.
Hôn nhân rốt cuộc là gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ben-do-cuoi/chuong-3.html.]
Trước đây  nghĩ, hôn nhân   tình yêu là nấm mồ, vì   chọn kết hôn với tình yêu.
Chu Cảnh yêu ,  yêu Chu Cảnh.
Hai chúng   ai  thể rời xa ai, nhưng bây giờ thì ?
Tại  cuộc sống vợ chồng  trở thành sự dò xét lẫn , chứng minh rằng cả hai vẫn còn yêu  như thế ?
 càng lúc càng hoang mang.
Để nhanh chóng thoát khỏi cảm xúc tiêu cực,  hẹn cô bạn  Lâm Tô  trung tâm thương mại.
Thỏa sức mua sắm bằng chiếc thẻ đen  giới hạn mà chồng  đưa.
Tuy nhiên, khi   thấy cặp nam nữ ở đằng xa, tâm trạng vui vẻ tan biến.
Người đàn ông sáng nay còn ôm , hôn lên trán , cưng chiều : "Anh yêu em, vợ "
Giờ đây  đang cùng với thư ký cũ mà    sa thải - Giang Điềm, ở một tiệm trang sức mua đồ trang sức với vẻ  mật.
Cô gái trẻ trung xinh , cầm đôi bông tai hồng ngọc từ tay nhân viên, đặt lên dái tai, đối mặt với  đàn ông điển trai  mặt, nũng nịu hỏi:
"Đẹp  ?"
"Đẹp."
  thấy  đàn ông  bên cạnh  với giọng  trầm thấp quen thuộc  thể quen thuộc hơn, nhẹ nhàng đáp lời.
"Vậy  đeo giúp em ."
"Được."
Người đàn ông rút tay  khỏi túi, nhận lấy đôi bông tai, cúi  xuống, động tác thong thả, thoải mái, cúi xuống đeo cho  tình.
Cô bạn  bên cạnh  hỏi mấy  rằng bộ quần áo   , thấy   phản ứng liền  theo ánh mắt , cũng  thấy cảnh tượng .
Mắt cô  đỏ bừng, xắn tay áo lên định xông tới:
"Cái đồ tiện nhân , xem tớ xé nát mặt nó đây!"
 nắm c.h.ặ.t t.a.y cô , giọng  lạnh lùng: "Không , chúng   thôi."
 đeo kính râm , vứt tất cả những "chiến lợi phẩm"  mua  thùng rác,  lưng rời khỏi trung tâm thương mại.
Hòn đá nặng trĩu bấy lâu trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống, tan thành tro bụi.
Kèm theo đó là một cảm giác nhẹ nhõm đến lạ.
Cuối cùng… cuối cùng  cũng  thể từ bỏ.