Tiếp đó, Úc Ly biểu diễn cho họ xem một , hỏi: “Nhớ kỹ ?”
Ba lắc đầu: “Chưa nhớ ạ.”
Úc Ly diễn luyện thứ hai, vẫn nhớ. Rồi thứ ba, thứ tư...
Đến thứ năm, ba cô em chắc là nhớ. Úc Ly liền bảo họ luyện thử xem.
Ba chị em do dự bắt đầu luyện tập. tay chân các nàng mềm oặt, thậm chí động tác chuẩn xác, đôi khi thể là sai lệch.
Đầu óc cảm thấy nhớ, nhưng khi luyện tập thì tay một nẻo, chân một đường.
Chu thị cùng hai đứa nhỏ hiên nhà ba chị em luyện thể thuật, kìm che miệng .
Phó Yến Hồi và Phó Yến Sanh thấy vui, cũng theo mà luyện tập, nhưng cũng đúng, động tác nào chính xác.
Đợi các nàng dừng , Úc Ly chợt nhận : Các em gái của nàng đều là thường.
Họ thể giống Phó Văn Tiêu một cái là nhớ. Kể cả khi nhớ, lúc luyện tập, động tác cực kỳ chuẩn, thậm chí còn lệch xa.
Ba chị em Úc Kim lau mồ hôi, nhẹ nhàng liếc nàng, lo lắng.
Đại tỷ trông nghiêm túc quá.
Làm bây giờ? Có các nàng quá ngu ngốc ? Sao luyện ? Đại tỷ thất vọng về các nàng ...
Ngay lúc các nàng áy náy đến mức sắp , Úc Ly : “Động tác của các em đúng. Chị sửa cho các em một , các em nhớ kỹ nhé...”
Nàng sửa động tác cho ba cô em, hỏi họ nhớ kỹ .
Ba do dự gật đầu, chắc là nhớ. chỉ cần bắt đầu luyện, họ cảm thấy cơ thể lời, rõ ràng như , nhưng nổi.
Úc Ly thấy các nàng sắp , suy nghĩ một chút, trấn an : “Không , chị yêu cầu các em luyện thành gì cả. Chỉ cần các em luyện tập thường xuyên, thể cường kiện thể, dễ bệnh.”
Ba hai mắt sáng lên: “Thật ?”
“Đương nhiên là thật.” Úc Ly xoa xoa mái tóc xơ xác của ba cô em, mỉm : “Các em rảnh thì cứ luyện. Chỉ cần kiên trì, cơ thể sẽ trở nên khỏe mạnh.”
Đây dù cũng là thể thuật thiết kế cho tân nhân loại thời mạt thế, thích hợp với thể chất của tân nhân loại.
Phát hiện các nàng luyện , nàng cũng quá bất ngờ.
Con ở thế giới đều là thường. Họ luyện tập nhiều, thể tăng cường sức khỏe, ít ốm đau. Đối với những bách tính nghèo khó mà , ít ốm đau là .
Ba cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
Đại tỷ đột nhiên bảo các nàng luyện cái , cứ tưởng Đại tỷ dạy họ võ công gì đó. Vì luyện nên các nàng áy náy. Giờ chỉ là để cường kiện thể, các nàng tự nhiên thả lỏng hơn.
Úc Ly đưa xấp giấy đó cho các nàng, : “Các em thể đối chiếu với động tác giấy mà luyện. Có vấn đề gì thì đến tìm chị.”
Úc Kim vội xua tay: “Đại tỷ, cái cần đưa cho bọn em , cứ để ở chỗ chị . Nhỡ bọn em vô tình mất...” Nếu khác thấy, bất tiện ?
Úc Ly để tâm: “Không . Làm mất thì bảo Tiêu ca nhi vẽ một bản.”
Nghe , ba chị em đều kinh ngạc. Hóa là Anh rể vẽ ?
Không ngờ Anh rể còn vẽ tí hon. Đại bá và họ các nàng cũng vẽ. Xem Anh rể học rộng hơn một chút. Ba chị em hiểu chuyện sách vở, chỉ cảm thấy Phó Văn Tiêu sách vẽ dường như lợi hại hơn Đại bá họ, hơn nữa Anh rể còn kiếm tiền nữa.
Úc Kim nhận lấy tờ giấy, cẩn thận cất giữ, với Úc Ly: “Đại tỷ, cảm ơn chị và Anh rể. Đã mất công vì bọn em .”
“Không gì.”
Úc Ly dẫn các nàng nhà chính uống nước. Luyện cái tốn thể lực, chỉ một lát mồ hôi đầm đìa, cần bổ sung nước.
Uống nước xong, thấy thời gian cũng , ba chị em chuẩn rời .
Gần đây, trong thôn đang bận thu hoạch vụ thu. Úc Kim và Liễu thị mỗi ngày từ huyện thành về, còn đồng giúp đỡ. Úc Ngân và Úc Châu cũng , thật sự nhàn rỗi.
chỉ cần Đại tỷ gọi, dù bận mấy các nàng cũng sẽ dành thời gian đến.
Thư Sách
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-170chuong-170.html.]
Tiễn ba chị em , Chu thị hỏi: “Ly Nương, hóa cái thứ con luyện mỗi tối là để cường kiện thể ? Tiêu ca nhi thể luyện ?”
Bà giờ chỉ mong mỏi Phó Văn Tiêu khỏe mạnh. Bất cứ điều gì giúp cơ thể hơn, bà đều thử.
“Đương nhiên .” Úc Ly : “Đợi cơ thể khỏe , cũng bắt đầu luyện.”
Chu thị vui mừng khôn xiết.
Bà Ly Nương Tiêu ca nhi sẽ khỏe , thì nhất định sẽ khỏe. Dù Ly Nương chính là phúc tinh.
Đang vui vẻ, bà Úc Ly : “Mẹ, Mẹ luyện tập một chút ? Đợi sang năm Yến Hồi, Yến Sanh năm tuổi, cũng cho chúng luyện cùng.”
Chu thị "a" một tiếng, ngơ ngác nàng.
“Mẹ, tuổi , tiện ?” Chu thị ngập ngừng : “Mẹ cháu trai, cháu gái ...”
Úc Ly khó hiểu: “Mẹ đến bốn mươi mà? Tuổi là ?”
Rõ ràng bốn mươi tuổi vẫn còn trẻ. Cho dù cháu trai, cháu gái thì là gì?
Cuối cùng, Chu thị do dự đồng ý luyện tập một chút.
Chủ yếu cũng là vì câu " thể cường kiện thể".
Không chỉ bách tính thường, ngay cả giàu cũng sợ bệnh tật. Y thuật ở thế giới quá lạc hậu, nhiều bệnh thể chữa . Đôi khi mắc một căn bệnh vặt, chừng cuối cùng gây thành bệnh nặng, ngay cả y sĩ cũng hết cách, chỉ thể chờ chết.
Ai mà sống khỏe mạnh đến già cơ chứ?
Phó Văn Tiêu đang bên cửa sổ, thấy Úc Ly kéo Chu thị sân luyện thể thuật, buồn .
Vừa nãy ba cô em vợ luyện, nhận : bộ thể thuật cơ bản ai cũng dễ dàng luyện . Không vì các nàng ngu dốt, mà là bộ thể thuật yêu cầu về thể chất quá cao đối với thường.
Hắn càng thêm tò mò về lai lịch của Úc Ly. Không thế giới nàng từng sống như thế nào.
Chắc hẳn đó là một thế giới mấy ?
Nếu , nàng thiếu tự tin võ lực của đến , luôn cảm giác nguy cơ? Còn sự chấp niệm của nàng đối với đồ ăn... Có lẽ thức ăn nàng từng ăn đây khó nuốt chăng? Khá đáng thương.
Thực tế chứng minh, ngay cả thể thuật nhập môn, đối với thường ở thế giới , vẫn là khó khăn.