Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 196:chương 196

Cập nhật lúc: 2025-10-07 07:25:55
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

“Đại cô, biểu , biểu .”

Phó Văn Tiêu nở một nụ ôn hòa, chào hỏi ba .

Úc Ly tiếp đón họ nhà chính nghỉ tạm, tự rót cho họ.

Chu thị ha hả : “ Mọi đến lúc, hôm nay cứ ở đây ăn cơm hãy về.”

Bây giờ là buổi chiều, lẽ ba dùng bữa trưa xong mới từ thôn Thanh Nha sang. Họ chọn thời gian đến cũng dễ hiểu, sớm muộn, đến đưa đồ, trò chuyện thể về nhà, vặn tránh giờ ăn cơm của chủ nhà, chủ nhà tốn công chiêu đãi.

Thư Sách

Ở nông thôn, lương thực quý giá, nhà nào cũng khó khăn, ít mặt dày ở nhà khác ăn cơm.

Chu thị nghĩ . Người nhà đẻ của Ly Nương tuy ít, nhưng trừ ba chị em Úc Kim, những khác đều đến thăm, khiến Úc Ly như thể quan hệ với nhà đẻ. Sống lâu ngày, chắc chắn sẽ tin đồn . Chu thị nhai nhai về Úc Ly. Khó khăn lắm Úc đại cô mới mang thiện ý đến, tất nhiên chiêu đãi thật .

Úc đại cô vội vàng xua tay: “Không, cần, trời còn sớm, chúng lát nữa về…”

“Không .” Chu thị nhiệt tình , “Hiếm khi  đến, cứ chơi thêm lát nữa , chuyện với Ly Nương.”

Úc đại cô cuống quýt : “Đường xa quá, về muộn e …”

Úc Ly bưng một đĩa bánh ngọt , : “Không , lát nữa con đưa bến đò thuyền, tối sẽ về đến nhà.”

Ngay cả nàng cũng , Úc đại cô dù vẫn còn bất an cũng đành đồng ý. Nếu từ chối nữa thì quá xa lạ.

Tôn Phương Nương và Tôn Chính lí nhí cảm ơn Chu thị. Vì cảnh gia đình, hai chị em tính cách trầm lắng, giống , giỏi ăn .

Uống ngụm , Úc đại cô vẻ bình tĩnh hơn, đó trịnh trọng bày tỏ lòng cảm ơn với Úc Ly.

“...Ly Nương, thật nên cảm ơn các con thế nào cho .” Khóe mắt Úc đại cô rưng rưng nước, “Nếu nhờ các con,   và Chính ca nhi lẽ …”

Tôn Chính cũng dậy vẻ mặt nghiêm nghị, cung kính hành lễ với Úc Ly. Nếu Úc Ly và Chính ca nhi ngang hàng (vai vế), sợ chiết thọ nàng, Úc đại cô con trai quỳ lạy tạ ơn.

Bà hiểu rõ, ngày đó bà và con trai Tôn Đại Điền đ.á.n.h nặng, con trai còn khạc máu, bà cảm thấy cơ thể lạnh run từng đợt, ý thức mơ hồ, sắp chống đỡ nổi. Nếu chị em Úc Ly đưa họ đến huyện thành khám bác sĩ, lẽ họ

Lòng ơn bày tỏ thế nào, Úc đại cô chỉ thể lặp lặp : “Ly Nương, cảm ơn con…”

Tôn Phương Nương cũng nghiêm trang hành lễ theo em trai, đôi mắt đầy lòng cảm kích Úc Ly. Mẹ và em trai nàng bây giờ khỏe, Tôn Đại Điền gãy cả hai chân, chỉ thể giường. Về còn khả năng đ.á.n.h họ nữa. Cuộc sống như đây họ dám mơ tới, chỉ cảm thấy khổ tận cam lai, nàng bắt đầu chút hy vọng tương lai.

Úc Ly vô cảm uống nước bọt, thấy họ cứ cảm ơn mãi, đành nghiêng mặt . Đối với nàng, đó chỉ là chuyện thuận tay , thật sự cần họ trịnh trọng đến .

Nàng đẩy đĩa bánh ngọt về phía họ, : “Được , cần khách sáo nữa, xuống ăn chút gì .”

Phó Văn Tiêu thấy , khẽ, cất lời: “Ly Nương đúng, xuống .”

Úc đại cô thấy cả hai đều , cuối cùng mới xuống. Tuy nhiên, cả ba đều dám Phó Văn Tiêu nhiều. Úc Ly thì , dù nàng đổi diện mạo, nhưng dù gì cũng là con gái nhà họ Úc, họ theo bản năng cận nàng.

Còn Phó Văn Tiêu là con rể nhà họ Úc, quá , hợp với nơi thôn quê , khiến họ ảo giác rằng thêm vài sẽ mạo phạm . Họ thật sự ngờ, phút còn trong thôn xí, ngay đó vẻ của cái gọi là “ nam” kích thích. Nếu đây là , e rằng thế gian !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-196chuong-196.html.]

Nhớ đến việc trong thôn là kẻ ma ốm, Úc đại cô nhịn Phó Văn Tiêu, trong lòng buồn bực. Nước da quả thật tái nhợt, khỏe mạnh, nhưng quá suy nhược như tưởng tượng. Hắn đó, dáng vẻ đoan chính, khí định thần nhàn, chuyện nhanh chậm, cảm giác yếu ớt của bệnh lâu ngày.

Không lẽ là tin đồn nhảm nhí? Úc đại cô cảm ơn Úc Ly giúp đỡ con họ, trong lòng cũng hy vọng Úc Ly .

Nàng lấy hết can đảm, hỏi thăm sức khỏe Phó Văn Tiêu.

“Đa tạ đại cô quan tâm, thể  cháu hơn nhiều.” Phó Văn Tiêu , “Đợi thêm một thời gian nữa, chắc là thể ngoài .”

Úc đại cô sững sờ, lí nhí : “Thế thì , thế thì …”

Mọi trò chuyện một lát, Chu thị liền dậy nấu cơm. Úc đại cô tiện , liền theo Chu thị bếp nấu nướng. Nơi thôn quê nhiều quy củ, khách đến nhà thường sẽ giúp chủ nhà chút việc. Chu thị ban đầu khách giúp, nhưng thấy nàng ngượng nghịu, liền đồng ý.

Tôn Chính và Tôn Phương Nương cũng giúp, nhưng Chu thị ngăn . Chu thị : “Các con hiếm khi đến, cứ trò chuyện với Ly Nương và các cháu, trẻ tuổi chuyện để , ở đây hai bà cháu là đủ .”

Hai chị em đành thôi, xuống gượng gạo, nên gì với biểu tỷ và biểu tỷ phu đồng trang lứa. Họ cứ ngơ ngác đó, khác hỏi một câu thì đáp một câu. Vì thiết, chỉ trò chuyện vài câu là hết chuyện để .

Úc Ly chớp mắt, cố gắng chiêu đãi họ: “Các em ăn bánh ngọt , ăn nhiều chút.”

Bảo họ ăn nhiều thì gì.

Hai chị em: “…Cảm ơn biểu tỷ.”

Úc Ly: “…”

Phó Văn Tiêu Úc Ly cũng đang cùng ăn bánh ngọt với họ, khỏi bật . Hắn nàng giỏi ứng phó những trường hợp , bảo nàng chiêu đãi khách, nàng chỉ bảo họ ăn và ăn cùng họ mà thôi.

Hắn ôn tồn : “Không nhị các em về , hiếm khi đại cô đến, bảo các em qua ăn bữa cơm .”

“Em gọi họ.” Úc Ly lập tức .

Thấy nàng ngoài, hai em Phó Yến Hồi, đang ngoan ngoãn bên cạnh tiểu thúc thúc ăn bánh ngọt, vội : “Tiểu thẩm thẩm, cháu cũng cùng .”

Hai em ngày thường ít ngoài. Do Chu thị quấn quýt họ, thêm họ ít tiếp xúc với lạ, rụt rè hơn, ai dẫn ngoài thì họ cũng quấy rầy mà đa thời gian đều ngoan ngoãn ở trong nhà. tháng Úc Ly nghỉ ở nhà, dẫn họ ngoài vài , họ liền thích cùng tiểu thẩm thẩm.

Úc Ly ngại dẫn trẻ con, mỗi bên nắm một đứa, cùng cửa. Ba sang nhà nhị phòng họ Úc.

Lúc , ba chị em Úc Kim quả nhiên đang ở nhà, bận ngâm đậu, xử lý thịt cá để chuẩn nấu nướng. Vợ chồng Úc lão nhị núi đốn củi, ở nhà.

Biết Úc đại cô đến, Úc Kim : “Vậy chúng cũng qua đó thăm hỏi.”

Từ khi Úc đại cô trở về thôn, họ gặp . Úc Kim và các em cũng quan tâm sức khỏe họ hồi phục thế nào. Chị em Úc Kim đều hiểu hành động của Úc đại cô khi đến thẳng nhà họ Phó mà về nhà đẻ, thà họ sang thăm còn hơn để con Úc đại cô đến gặp vợ chồng Úc lão gia, khiến đều khó chịu.

Úc Ly : “Hôm nay các em cứ tiện thể ở bên đó ăn cơm, cùng đại cô họ.” Có thể thấy Úc đại cô và các em gượng gạo, nàng quyết định kéo các em gái qua, đông sẽ náo nhiệt hơn, cũng thoải mái hơn.

Úc Kim tất nhiên đồng ý. Các nàng quen thuộc với Chu thẩm, chị rể cũng là ôn hòa, thỉnh thoảng qua ăn cơm cũng , tình cảm chị em càng thiết.

Vì vợ chồng Úc lão nhị đốn củi về, họ để Úc Ngân ở nhà đợi.

Trở nhà họ Phó, Úc Ly phát hiện Phó Văn Tiêu đang trò chuyện với hai chị em Tôn Chính. Họ vẫn còn gượng gạo nhưng dường như thoải mái hơn nhiều. Lúc , hai chị em mắt sáng rực Phó Văn Tiêu, đầy vẻ sùng bái và cận.

Úc Ly khó hiểu, liếc Phó Văn Tiêu, thấy mỉm sang, vẻ ung dung bình tĩnh, dễ khiến khác thư giãn.

 

 

 

Loading...