Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 202: chương 202
Cập nhật lúc: 2025-10-07 09:03:37
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thư Sách
Một đám qua , Úc Ly thì nhận ít thông tin. Nàng hỏi bà cô mời nàng ăn cơm mổ heo: “Tam thẩm, nhà thẩm khi nào thì mổ heo?”
“Nửa tháng nữa thôi.” Tam thẩm , “Mổ sớm một chút, thể nhồi lạp xưởng, một ít thịt khô.”
Mỗi năm đầu mùa đông, trong thôn sẽ lượt nhà mổ heo, để thịt khô. Thịt khô thể để lâu, cũng là một cách dự trữ thịt.
Úc Ly gật đầu, “Được, đến lúc đó thẩm báo cho cháu một tiếng.”
Tam thẩm thích tính tình sảng khoái của nàng, đáp lời.
Những khác cũng nhanh chóng với nàng thời gian mổ heo của nhà , mời nàng ăn cơm mổ heo.
Ở vùng nông thôn , nhà nào mổ heo thường sẽ mời bạn bè thích tới ăn cơm mổ heo, còn trả tiền và thịt cho thợ g.i.ế.c heo. Thợ g.i.ế.c heo chỉ dựa đó thôi là kiếm ít.
Hơn nữa, nếu thợ g.i.ế.c heo xa từ làng khác tới, còn trả giá cao hơn, coi như phí .
Năm nay làng họ cũng g.i.ế.c heo, tuy rằng là con gái, nhưng g.i.ế.c heo là . Mọi đều xa mời , còn tốn nhiều phí , chi bằng trực tiếp nhờ Úc Ly giúp g.i.ế.c heo, như thế thể tiết kiệm kha khá tiền.
Úc Ly lượt đồng ý, nhà nào cần g.i.ế.c heo, chỉ cần cứ báo cho nàng một tiếng, nàng sẽ qua.
Các bà vui vẻ gật đầu, nghĩ đến nhờ nàng thể tiết kiệm một khoản tiền, nàng bằng ánh mắt hết sức hòa nhã.
Lại nhớ tới chuyện , hỏi: “Ly Nương, cháu thật sự núi ?”
Cứ mỗi mùa đông, vì thời tiết quá lạnh, núi gì ăn, nên sẽ thú dữ xuống núi. Thường thì lâu khi đông, đúng lúc là mùa nông nhàn, trưởng thôn sẽ tổ chức dân làng núi xua đuổi thú dữ, để đảm bảo an cho làng.
Úc Ly từ chối. Nếu nàng núi, thú dữ trong núi cũng chẳng trốn , căn bản cần xua đuổi nữa, nên nàng tham gia cho thêm phần náo nhiệt. Chuyện cũng tiện với họ.
Úc Ly để tâm đến việc , nhưng ngờ, chiều tối cùng ngày, trong làng truyền đến tiếng ồn ào.
Nhà họ đang ăn cơm, thấy động tĩnh bên ngoài, Chu thị theo kinh nghiệm : “Ôi chao, e là heo rừng xuống núi .”
Thấy hai đứa nhỏ tò mò , bà thở dài: “Làng tựa núi lớn , thường xuyên heo rừng xuống núi, phá hoại hoa màu, còn thương . May mà hiện tại hoa màu ngoài đồng thu hoạch hết, cũng , chỉ sợ heo rừng thương thôi.”
Nói , bà xoa đầu hai đứa nhỏ.
Úc Ly thấy động tĩnh bên ngoài, yên tâm, quyết định ngoài xem .
“Ly Nương, cẩn thận đấy!” Chu thị vội vàng dặn dò một câu.
Phó Văn Tiêu thấy nàng bước nhanh nhẹn, liền nàng tò mò về chuyện , khỏi mỉm .
Mùa đông trời tối sớm, tuy rằng là chiều tối, nhưng trời nhá nhem tối .
Úc Ly cửa, liền thấy phía chân núi dân làng đốt đuốc, tiếng la hét từng đợt truyền đến, còn tiếng kêu la t.h.ả.m thiết. Nàng nhanh chóng tăng tốc chạy về phía đó.
Chờ nàng tới gần, thấy một đám dân làng đang xua đuổi hai con heo rừng to lớn màu đen.
Hai con heo rừng vô cùng khỏe mạnh, lông đặc biệt dày, hai cái răng nanh lớn, nặng hai trăm cân, quả là mãnh thú danh xứng với thực. Nơi chúng qua, dân làng đều sợ hãi mà né tránh.
Hai con heo rừng hung hăng đ.â.m húc lung tung, thậm chí đ.â.m ngã ít cây, còn phá sập tường rào một nhà gần chân núi, khiến chủ nhà sợ hãi trốn trong phòng, khóa chặt cửa.
Úc Ly thấy những chỉ dùng đồ vật xua đuổi, dám đ.á.n.h giáp lá cà với heo rừng, một nữa nhận thường ở thế giới thật yếu ớt. Họ ngay cả một con heo rừng cũng dám đối mặt trực tiếp.
Có lớn tiếng kêu: “Mau tìm Đồ lão đại tới đây, là thợ săn, thể g.i.ế.c heo rừng!”
“ đúng đúng, mau tìm Đồ lão đại!”
“Có .”
“Thế khi nào tới?”
“Không nữa...”
Úc Ly quan sát một lúc, thấy xung quanh khá nhiều cây đ.â.m gãy, liền nhặt một cây to bằng miệng bát. Cây chính là cây heo rừng đ.â.m gãy ngang , dài hơn một mét.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-202-chuong-202.html.]
Lúc nàng kéo hết cành lá cây xuống, hai con heo rừng vặn xông về phía nàng.
Có kêu lên: “Chúng nó qua đó, mau chạy ! Mau chạy !”
Úc Ly để ý. Khi con heo rừng còn cách nàng chừng một trượng, dường như nhận điều gì đó, liền kẹp đuôi vội vàng chạy mất. Nàng đột ngột bùng phát sức mạnh, vung cây lên, đập thẳng đầu heo rừng.
Một tiếng ‘Bang’ vang lên, cây đứt gãy, heo rừng cũng kêu lên một tiếng ngã xuống.
Con heo rừng phía kêu lên một tiếng thê lương, đầu bỏ chạy. Úc Ly nhặt một cây khác, đuổi theo, cũng vung gậy đập mạnh đầu nó, thêm một con nữa ngã xuống.
Dân làng: “...”
Dân làng hai con heo rừng đang đất, Úc Ly đang đó. Một cơn gió lạnh thổi qua, họ chỉ cảm thấy cả lạnh toát.
Không hiểu , họ cảm thấy cô gái đang đó còn đáng sợ hơn cả hai con heo rừng. Nàng một gậy mà heo rừng gục, chuyện quá...
“Ly, Ly Nương, là cháu đấy ?” Trời tối, cũng thấy rõ mặt nàng, chỉ loáng thoáng là một cô gái mặc váy, gầy, cho đến khi bên cạnh gọi tên.
Úc Ly đầu , ‘ừm’ một tiếng.
Nghe thấy giọng nàng, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, lượt tới, tò mò hai con heo rừng c.h.ế.t đất.
Có lớn gan tới xem xét, phát hiện đầu heo rừng vỡ chảy máu, hộp sọ dường như nát. Đây là một đòn đoạt mạng.
Họ kêu ‘tê’ một tiếng, chuyện quá...
Trưởng thôn thấy heo rừng giải quyết, đỗi vui mừng, khen ngợi: “Ly Nương, cháu thật lợi hại! Lần may nhờ cháu, thì chúng còn phá hoại bao nhiêu đồ đạc nữa, kể còn thương.”
Việc hai con heo rừng hôm nay xuất hiện ở đây, cho thấy là chúng mới chạy tới đây gần đây. Cũng ở gần đây bao lâu, may mà mấy ngày nay dân làng núi đốn củi gặp chúng.
Việc chúng hôm nay chạy xuống núi cũng là chuyện , giải quyết chúng nhanh chóng, làng cũng an .
Trưởng thôn khen ngợi Úc Ly, đồng thời rõ: Heo rừng là Úc Ly đ.á.n.h c.h.ế.t, cháu thể nhận một nửa thịt. Còn một nửa sẽ đem bán ở huyện thành, tiền bán thịt sẽ dùng để bồi thường dân làng thương và thiệt hại tài sản.
Đây cũng là quy tắc của làng. Năm nào cũng heo rừng xuống núi, ai đ.á.n.h c.h.ế.t sẽ nhận một nửa thịt. Nếu hợp sức cùng đ.á.n.h c.h.ế.t, thì chia đều. Lần hai con heo rừng xuống núi, Úc Ly tay nhanh, trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t chúng, công lao đương nhiên thuộc về nàng.
Chuyện trưởng thôn lo liệu, Úc Ly g.i.ế.c xong heo rừng liền về nhà ăn cơm tiếp.
Người nhà họ Phó đều đang đợi nàng.
Thức ăn bàn nguội lạnh, Chu thị đun một nồi lẩu, cho thức ăn nồi hầm chung, nóng hổi, hương vị ngược còn phong phú hơn.
“Ly Nương, chứ?” Chu thị quan tâm hỏi.
Hai đứa nhỏ cũng ngước mặt nàng.
Phó Văn Tiêu gắp thức ăn cho nàng, so với hai con heo rừng ngoài , nàng bây giờ càng ăn cơm hơn.
Úc Ly ăn trả lời: “Không , hai con heo rừng xuống núi, con g.i.ế.c c.h.ế.t chúng . Trưởng thôn sẽ chia cho con một nửa thịt.”
Một nửa tức là một con heo rừng. Úc Ly vui, nhiều lắm đấy.
Chu thị kinh ngạc nàng: “Con đ.á.n.h c.h.ế.t ?”
Hai đứa nhỏ nghĩ nhiều như lớn, mắt lấp lánh nàng, reo lên: “Thím nhỏ thật lợi hại!”
Phó Văn Tiêu mỉm , gắp thức ăn cho nàng, cũng khen một câu: “Ly Nương thật lợi hại!”
Úc Ly : “Không gì, chúng yếu lắm.”
“Thật ?” Chu thị nửa tin nửa ngờ, còn tưởng hai con heo rừng xuống núi hôm nay là heo con. Bà nhớ hồi nhỏ cũng từng trải qua chuyện heo rừng xuống núi. Chúng đen khỏe, như quái vật, húc phá lung tung trong làng, thậm chí còn c.h.ế.t . Bà vẫn còn ký ức sâu sắc về những chuyện .
Vì Úc Ly quá đỗi bình tĩnh, hề để tâm, Chu thị vì thế cũng bình tĩnh .
Cho đến hôm , Chu thị bờ sông giặt quần áo, nhiều dân làng chào hỏi bà, hỏi thăm bà về sức mạnh của Úc Ly lớn đến mức nào, rằng hôm qua nó đ.á.n.h c.h.ế.t hai con heo rừng lớn hai trăm cân.
Chu thị sững sờ: Hóa heo rừng con, mà là heo rừng lớn trưởng thành? Bà tay giặt quần áo cũng run rẩy.
Chờ bà về đến nhà, lúc trưởng thôn cho khiêng một con heo rừng thịt xong tới cho họ. Trong chốc lát bà nên lời.
Buổi trưa, Úc Ly về, thấy con heo rừng dân làng thịt xong, đầu hỏi Chu thị: “Mẹ, thịt heo rừng ngon ?”
Chu thị : “Thịt heo rừng dai, mùi tanh, ngon bằng thịt heo nhà nuôi.”
Bất quá với dân quê mà , dù khó ăn cũng là thịt. Chỉ cần hầm lâu một chút, hầm cho thịt mềm , cho thêm gia vị để át mùi tanh, vẫn là một món ăn ngon.
Úc Ly hiện tại thiếu thịt để ăn, thấy con heo rừng , cũng thèm lắm. Bất quá nhiều thịt như , nhà họ ăn hết, liền quyết định bán bớt cho trong làng.
Nàng tìm trưởng thôn, bán một nửa thịt, với giá tám đồng một cân cho trong làng.
Hiện tại giá thịt heo là mười bảy đồng một cân. Thịt heo rừng ngon, thường bán mười đồng một cân. Úc Ly định cái giá , cũng coi như là giúp đỡ trong làng.