Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 217

Cập nhật lúc: 2025-10-09 12:36:17
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Úc Ly và về đến nhà,  Chu thị đang chuẩn cơm chiều.

Nhìn thấy Úc Ly nắm tay Phó Văn Tiêu về, bà thoáng sững sờ, ánh mắt lập tức rạng rỡ hẳn lên.

Còn hai đứa bé cũng đang nắm tay Phó Văn Tiêu thì lờ .

Lúc , bà Chu mang tâm trạng của một “ vợ” con gái và con rể, chỉ mong đôi trẻ tình cảm , sớm sinh con đẻ cái lúc còn trẻ. Tình cảm vợ chồng son càng , bà càng mừng.

Phó Văn Tiêu nhận điều đó, mặt chút ngại ngùng.

Lúc , Úc Ly buông tay , hướng về phía bà Chu : “Nương, tụi con về ! Có món gì ngon ạ, con đói bụng quá.”

Hai đứa trẻ cũng nhao nhao: “Bà ơi, đói , đói ! Cho tụi con ăn ngon ạ!”

Chu mấy đứa cho vui vẻ, vội : “Hôm nay nương gói bánh chưng đấy, đang nấu trong nồi, lát nữa chắc là ăn .”

“Tuyệt vời!”

Giọng Úc Ly cũng phấn khởi hẳn lên, nàng ăn bánh chưng bao giờ, vẻ mặt đầy vẻ mong đợi.

Mấy đứa trẻ về,  Chu  thị bắt đầu tất bật xoay như chong chóng. Đầu tiên là đun nước nóng cho bọn nhỏ rửa tay, đó múc chén canh gừng nấu xong.

Bà lo lắng hỏi han: “Mấy đứa chứ? Tiêu con, cơ thể chỗ nào khỏe ?”

Người bà lo lắng nhất vẫn là sức khỏe của Phó Văn Tiêu, sợ ngoài một chuyến sẽ chịu nổi.

Phó Văn Tiêu đáp: “Nương cứ yên tâm, con chỗ nào khó chịu cả, chỉ là ở ngoài lâu nên mệt thôi ạ.”

 Chu  thị kỹ thêm vài , thấy thực sự mới yên lòng.

Đây là đầu tiên ba năm, Phó Văn Tiêu bước chân khỏi nhà.

Tuy cơ thể đang dần hồi phục, nhưng lòng bà vẫn canh cánh, cứ nhớ ba năm ngã bệnh, đó liệt giường , đến nỗi bước chân cửa cũng là một điều xa vời.

luôn ngoài, mà hôm nay thời tiết , trời hiếm hoi nắng. Vừa lúc Ly Nương ở trong thôn g.i.ế.c heo cúng ông Táo, ngoài dạo một chút cũng , thể Ly Nương...

Nếu cơ thể khỏe hơn, bà thể cứ giữ mãi trong nhà , cũng để ngoài nhiều hơn.

Chỉ là khi khỏi cửa, bà bắt đầu lo lắng hết chuyện đến chuyện , lòng yên.

 Chu thị thở dài, bao giờ cơ thể mới thể bình phục.

Chờ  Chu  thị đun nước nóng, pha thêm nước lạnh thành nước ấm, Úc Ly cùng Phó Văn Tiêu và hai em Phó Yến Hồi cùng rửa tay.

Mỗi một cái chậu riêng, chậu đều đ.á.n.h dấu, dùng lẫn lộn.

Gia đình họ Phó chú trọng việc ăn mặc và chi tiêu, ngay cả khi Úc Ly mới gả về nhiều tiền, Chu thị cũng chuẩn cho nàng một cái chậu chuyên dùng để rửa tay, rửa mặt, thậm chí chậu rửa chân cũng riêng biệt.

Dùng bồ kết vò bọt, Úc Ly rửa tay thật kỹ càng.

Rửa tay xong, nàng dùng khăn lau khô tay, đưa lên mũi ngửi ngửi, vẻ mặt lộ sự hài lòng.

Thơm phức, mùi hoa quế.

Bồ kết bán ở huyện thành ngoài việc thêm t.h.u.ố.c bắc, còn thêm các loại hương hoa.

 

 

 

Úc Ly nào cũng mua đổi mùi, mua hết tất cả các loại hương hoa. Sau khi tắm rửa xong, mùi hoa thơm, điều khiến nàng thích.

 

Mùi hương thực vật thuần tự nhiên khó để khiến yêu thích, đặc biệt là đến từ thế giới phế liệu như nàng. Từng trải qua thế giới mà thực vật bình thường tuyệt chủng, nàng càng yêu thích những đồ vật mang hương thơm tự nhiên của thực vật .

 

Phó Văn Tiêu thấy hành động của nàng, đột nhiên nhớ đến chuyện lúc .

 

Lòng khẽ động, : “Ly Nương, nhớ hình như ở phủ thành bán một loại xà phòng thơm, mùi của nó thanh nhã, dùng khá .”

 

“So với bồ kết thì ?” Úc Ly tò mò hỏi.

 

“Chắc cũng tương đương .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-217.html.]

Phó Văn Tiêu thực cũng rõ lắm, đây việc ăn mặc chi tiêu của đều hầu hạ chuyên biệt, ít khi quan tâm đến những chuyện đó, chỉ nhớ rửa mặt dùng hương cao do triều đình đặc biệt cung cấp, thậm chí bột đ.á.n.h răng cũng do thợ thủ công cung đình tự tay chế biến, mang theo mùi hoa phong lan.

 

Nhận thấy nàng vẻ thích những thứ mang hương hoa , âm thầm ghi nhớ.

 

Úc Ly gật đầu tỏ ý nhớ, đợi ngày nào đó nàng phủ thành sẽ mua một ít về dùng thử.

 

Rửa tay xong, Úc Ly về phòng quần áo.

 

Bộ quần áo là để chuyên mặc khi g.i.ế.c heo, g.i.ế.c heo xong giặt sạch, để ám mùi lạ.

 

Chờ nàng quần áo xong bước , liền thấy Phó Văn Tiêu và hai em Phó Yến Hồi đang đó cùng uống canh gừng, bên cạnh còn một chén dành cho nàng.

 

Nàng thở dài, đành bưng lên uống.

 

Thực nàng cảm thấy cần uống canh gừng, cơ thể nàng hiện tại dị năng chữa trị gần như hảo, bách bệnh bất xâm , dễ gì ốm.

 

tấm lòng quan tâm của chồng thể từ chối, thôi thì cứ uống .

 

Lát , bánh chưng cuối cùng cũng chín, từng đợt hương thơm đặc trưng của lá chưng bay từ nhà bếp.

 

Nơi đây tục ăn bánh chưng các dịp lễ tết, đặc biệt khi thăm hỏi , sẽ mang theo một hai cái bánh chưng, để tỏ lòng coi trọng đối với họ hàng. Khi nhận, họ hàng cũng sẽ biếu hai cái bánh chưng nhà tự .

 

Thư Sách

Việc giống như trao đổi bánh chưng cho ăn, thể nếm nhiều hương vị khác .

 Chu thị  bánh chưng hào phóng, loại bánh chưng nhân thịt, bên trong thịt ba chỉ ướp, còn trộn thêm một ít đậu ván. Nếp dẻo thơm, đậu ván mềm bùi, lớp mỡ từ thịt ba chỉ thấm nếp và đậu ván, c.ắ.n một miếng, cả miệng ngập tràn vị thơm béo và mềm mại.

 

Úc Ly thích, một chén sạch năm cái bánh chưng.

 

Mỗi cái bánh chưng to bằng bàn tay trưởng thành, trọng lượng hề nhỏ. Nếu sợ ăn hết, đến tết còn bánh để ăn, nàng cảm thấy còn thể ăn thêm năm cái nữa.

 

Phó Văn Tiêu chỉ ăn một cái, thong thả từ tốn. Khi nàng ăn xong năm cái, vẫn ăn hết một cái.

 

Hai em Phó Yến Hồi chia ăn một cái, hai đứa trẻ cũng ăn chậm rãi.

 

“Ly Nương thích thì cứ ăn thêm , vẫn còn một nồi nấu đấy,” Bà Chu hiền từ , “Đợi lát nữa nương nấu tiếp.”

 

Biết nàng ăn uống , bà đặc biệt nhiều bánh chưng. Hôm nay lúc bọn họ cúng ông Táo, bà ở nhà gói bánh chưng, gói xong một mẻ là nấu luôn.

 

Úc Ly cố nhịn cơn thèm: “Không ạ, cứ để dành từ từ ăn.” Dù vẫn còn nhiều đồ ngon khác, vội vàng giải quyết hết.

 

Hôm nay xong bánh chưng, hôm bà Chu rán bánh rán .

 

 

 

 

Loading...