Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 235
Cập nhật lúc: 2025-10-10 14:30:18
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
Cập nhật lúc: 2025-10-10 14:30:18
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
Sau khi nghỉ tạm ở tiệm thịt và chào hỏi , Úc Ly và Phó Văn Tiêu liền rời .
Điểm đến tiếp theo của họ là hẻm Tụ Tài.
Hẻm Tụ Tài gần bến đò, khu vực ngày thường cũng là nơi náo nhiệt nhất, qua ngớt. Đặc biệt là trong dịp Tết, dân ở các vùng lân cận đều đổ về huyện thành, dạo đến khi đói bụng sẽ ghé qua đây tìm chút gì đó để ăn.
Chủ yếu là vì ở đây bán nhiều món ăn vặt, giá cả đắt, hợp với túi tiền của dân thường. Chỉ cần bỏ mấy văn là thể no bụng, hời.
Từ mùng ba Tết, các cửa hàng trong hẻm Tụ Tài lượt mở cửa buôn bán. Úc Kim và cũng đến huyện thành mở tiệm từ mùng năm, bận đến nỗi thời gian về làng.
Trong dịp Tết, việc buôn bán thật sự quá . Món cơm nắm ngũ cốc đắt ăn no, vô cùng hợp ý những dân tiết kiệm. Hầu hết những đến huyện thành chơi đều sẽ ghé qua đây mua một cái cơm nắm lót .
Khi hai đến nơi, liền thấy Úc Kim, Liễu thị và Tôn Phương Nương đang bận rộn trong tiệm.
Điều khiến Úc Ly bất ngờ là Tôn Chính cũng mặt ở đó. Cậu đang phụ giúp gói cơm nắm, chỉ trông thành thạo mà động tác còn vô cùng nhanh nhẹn, thậm chí còn nhanh hơn cả Liễu thị và Tôn Phương Nương. Mỗi nắm cơm gói đều kích cỡ và trọng lượng như , cân đo cực kỳ chuẩn xác.
Nhìn thấy họ, Úc Kim mừng rỡ mặt: “Đại tỷ, rể, hai đến đây?”
Nói , cô Phó Văn Tiêu thêm vài , càng càng cảm thấy tinh thần thật sự , giống kiểu ốm yếu bệnh tật chút nào.
Sức khỏe của thật sự lên ? Sau chắc sẽ liên lụy đến chị nữa chứ?
Những khác cũng vui mừng chào hỏi họ.
Úc Ly dẫn Phó Văn Tiêu tiệm. Để ảnh hưởng đến việc buôn bán, hai thẳng sân .
Một lát , Úc Kim bưng mấy nắm cơm ngũ cốc , pha cho họ một ấm hỏi: “Đại tỷ, hai đến huyện thành lúc nào ? Có đến để mua sắm gì ?”
Việc gặp Phó Văn Tiêu ở huyện thành thật sự khiến cô kinh ngạc. Năm ngoái, họ bao giờ nghĩ rằng Phó Văn Tiêu, nổi tiếng là “bệnh quỷ”, năm nay thể tùy tiện ngoài như .
Úc Ly cầm một nắm cơm lên ăn , sang hỏi Phó Văn Tiêu ăn . Thấy lắc đầu, cô cũng để ý nữa. Phó Văn Tiêu cầm ấm rót cho cô một chén, bảo cô uống cho đỡ khô cổ.
Thấy cảnh , Úc Kim cảm thấy gì đó đúng lắm.
Chị gái thì đó ăn uống như một đại lão gia, còn rể chu đáo rót đưa nước cho chị…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-235.html.]
khi thấy nụ thoáng hiện môi Phó Văn Tiêu, cô tự nguyện. Chuyện tình cảm của họ, ngoài so đo gì. Hơn nữa, chị gái cô xứng đáng như . Bất kỳ đàn ông nào mặt chị cô, cũng chỉ thể tiểu mà thôi.
Úc Ly : “Hôm nay đến huyện thành chút việc, tiện đường ghé qua thăm em.” Sau đó, cô hỏi tại Tôn Chính ở trong tiệm.
Úc Kim thì vui, đây là đại tỷ quan tâm nên mới nhớ đến thăm cô.
“Từ khi việc buôn bán của tiệm định, ngày càng bận rộn, nhân lực đủ nên em gọi Chính ca nhi đến giúp.” Nói đến đây, cô thở dài, “Đại cô chân Chính ca nhi tật, tuổi còn nhỏ, việc đồng áng thật sự giúp gì. Hơn nữa bây giờ đang là lúc nông nhàn, cũng việc gì , tiệm em thiếu nên em gọi lên, tạm thời cứ để …”
Thời buổi thuê thì dễ, nhưng thuê đáng tin cậy thì khó. Hơn nữa, họ kinh doanh đồ ăn, hết sức cẩn thận, quen thì thật sự dám thuê.
Mùng hai Tết, khi các cô về nhà ngoại, Úc Kim Úc đại cô thuận miệng nhắc đến tình hình của Tôn Chính, cô liền nảy ý tưởng. Tuy Tôn Chính việc đồng áng, nhưng việc trong tiệm thì thể .
Không giống những gia đình khác, Tôn Chính tuy là con trai nhưng việc giặt giũ, nấu cơm, cho gà cho heo ăn đều , quán xuyến cả trong lẫn ngoài.
Bởi Tôn Đại Điền về nhà, ruộng nương đều do một tay Úc đại cô và Tôn Phương Nương gánh vác. Tôn Chính vì chân tật, tuổi nhỏ việc đồng áng nên chỉ thể ở nhà phụ giúp. Cậu cũng thương và chị gái, luôn cố gắng hết việc nhà để họ đỡ mệt. Ngay cả quần áo của họ rách, cũng là khâu vá . Cậu thậm chí còn học cách cắt may quần áo từ Úc đại cô, quần áo của cả nhà đều do một tay . Chiếc váy Tôn Phương Nương đang mặc chính là do Tôn Chính từng đường kim mũi chỉ may nên.
Úc Kim cũng chỉ tình cờ những chuyện khi trò chuyện với Tôn Phương Nương. Cô ngờ em họ đảm đang đến . Vừa đúng dịp Tết bận rộn, tiệm thiếu , cô liền nghĩ đến việc mời đến phụ giúp.
Úc Ly xong gì. Đây là việc kinh doanh của Úc Kim, tự nhiên do em quyết định, cô chỉ lắng mà thôi.
Nói xong chuyện , Úc Kim liền hỏi: “Đại tỷ, khi nào hai tìm nhà ?”
Cô quan tâm đến chuyện , chỉ mong gia đình đại tỷ nhanh chóng dọn đến huyện thành, lúc đó cô gặp chị cũng tiện hơn.
Úc Ly : “Qua rằm tháng Giêng tìm, bây giờ vẫn đang trong Tết mà.”
Úc Kim gật đầu, thêm: “Hôm nay hai khó mới đến, ở ăn tối hẵng về ?”
Vì công việc buôn bán và thuê nhà ở huyện thành, Úc Kim và xem như định ở đây, ăn ở đều tại tiệm, vài ngày mới về làng một chuyến.
Úc Ly lắc đầu: “Không cần , lát nữa chúng qua chỗ tiểu cô chúc Tết, đó sẽ về luôn.”
Úc Kim chút thất vọng, nhưng cũng ép buộc. Dù khi đại tỷ dọn đến huyện thành, mời chị qua ăn cơm cũng dễ dàng.
Ăn xong cơm nắm, uống xong , hai liền rời .
Tiếp đó, họ đến hẻm Song Dung để chúc Tết Úc tiểu cô. Úc tiểu cô cũng nhiệt tình giữ họ ăn cơm, nhưng Úc Ly từ chối, rằng sức khỏe của Phó Văn Tiêu vẫn bình phục, thể ở bên ngoài quá lâu.
Thư Sách
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.