Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 242
Cập nhật lúc: 2025-10-11 07:56:33
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khoảng giờ Dần, một tiếng động vang lên từ xa khiến Úc Ly lập tức mở mắt.
Thư Sách
Trong bóng tối, nàng dậy, nhận âm thanh đó hẳn là từ phía huyện nha truyền đến, nhằm nhắc nhở các thí sinh tham gia kỳ thi huyện hôm nay chuẩn sẵn sàng.
Khi Úc Ly dậy, Phó Văn Tiêu bên cạnh cũng tỉnh giấc.
Úc Ly thắp cây đèn dầu bàn sang với : “Dậy thôi, lát nữa chúng ngoài ăn sáng. Tô tỷ tỷ , mỗi thi huyện, con đường gần trường thi đều hàng quán bán đồ ăn sáng cho thí sinh, chúng đó ăn là .”
Hôm qua lúc ăn cơm ở nhà họ Uông, Uông phu nhân đặc biệt dặn dò nàng ít chuyện về kỳ thi huyện. Có lẽ vì thấy nàng còn nhỏ tuổi, kinh nghiệm nên Uông phu nhân kéo nàng dặn dò nhiều điều, và Úc Ly đều ghi nhớ cả. Nhờ , nàng cũng gần trường thi chỗ nào để ăn sáng.
Thay quần áo xong, Úc Ly bếp nhóm lửa nấu nước rửa mặt, còn Phó Văn Tiêu thì kiểm tra những vật dụng trong giỏ thi.
Chiếc giỏ do nhà họ Uông chuẩn . Uông cử nhân quan tâm đến kỳ thi huyện của Phó Văn Tiêu. Nghe Uông lão phu nhân đùa, năm đó chính ông thi cũng để tâm đến thế. Dù cảm thấy với tài năng của Phó Văn Tiêu, một kỳ thi huyện cỏn con chẳng là gì, nhưng Uông cử nhân vẫn thật lòng mong thể thuận lợi vượt qua, xảy sự cố nào, nên thứ đều chuẩn kỹ lưỡng.
Nhóm lửa xong, Úc Ly mặc kệ nó, để đầu tóc bù xù về phòng. Thấy đang kiểm tra giỏ thi, nàng ghé xem, thấy đồ đạc bên trong chuẩn vô cùng đầy đủ, liền hài lòng : “Uông cử nhân thật tâm.”
Người kinh nghiệm chuẩn quả là chu đáo, cần lo lắng gì cả.
Phó Văn Tiêu nàng, thấy tóc nàng vẫn chải, bèn cầm lược chải đầu cho nàng. Úc Ly quen với việc chải tóc nên ngoan ngoãn yên.
Tóc búi xong, nàng đưa tay sờ thử, cảm thấy búi tóc chắc chắn, sẽ dễ bung, tiện cho việc , nàng liền thấy hài lòng.
Nước sôi, hai rửa mặt.
Thật Úc Ly cảm thấy dùng nước lạnh nước ấm đều , kể cả trời tuyết rơi, nàng vẫn thể dùng nước lạnh. từ khi Chu thị phát hiện và ngăn cản, con gái nên đụng nhiều nước lạnh khi trời rét, cho sức khỏe, bà lúc nào cũng để mắt đến nàng. Bị Chu thị để ý nhiều, nàng cũng tự giác dùng nước ấm, dù bà ở đây cũng dám lười.
Nàng thể lười, nhưng cái thể yếu ớt của Phó Văn Tiêu thì , còn chăm lo cho nữa.
Hai sửa soạn xong, Úc Ly kiểm tra quần áo Phó Văn Tiêu. Dù sắp cuối tháng hai, nhưng mấy hôm nay trời mưa, vẫn còn cái lạnh tháng ba, mặc thêm áo mới .
“Có lạnh ? Mặc đủ ấm ?” Úc Ly hỏi.
“Không .” Chàng với nàng, “Ta mặc thêm hai lớp áo .”
Thấy lời mặc thêm áo, Úc Ly mới yên tâm. Hôm qua khi , Chu thị còn dặn nàng để ý, nhất định bắt mặc đủ ấm mới cho trường thi. Dù gì cũng ở trong đó cả ngày, quần áo đủ dày.
Kiểm tra kiểm tra , chắc chắn bỏ sót thứ gì, hai mới khỏi nhà.
Lúc trời vẫn còn tối, hẻm Sơ Ảnh yên tĩnh, nhưng vẫn thấy vài bóng . Họ đều là những thí sinh thi hôm nay, bên cạnh luôn nhà cùng. Thậm chí nhà cả gia đình, đông nghịt, chỉ để đưa một thí sinh thi, trông vô cùng trang trọng.
Úc Ly liếc , bất chợt nhận điều gì đó.
Quả nhiên thí sinh nào cũng cần nhà cùng, nếu một sẽ đáng thương. Nàng đưa đến trường thi cũng là điều nên . Xem chiều tối lúc trường thi mở cửa, nàng đến đón về nữa.
Kỳ thi huyện tổng cộng năm vòng, mỗi vòng một ngày. Sáng thí sinh trường thi, đến chiều tối mới , phép mang theo đồ ăn cho cả ngày. Nếu mang, cũng thể bỏ tiền mua trong trường thi.
Trường thi gần huyện nha, một con phố bên cạnh. Quả nhiên, ở đó hàng quán bán đồ ăn từ sớm.
Họ ghé một quán nhỏ bán đồ ăn sáng từ bột mì như bánh bao, màn thầu và hoành thánh, bày ngay ven đường. Chủ quán là một cặp vợ chồng trung niên đang bận rộn. Có vài thư sinh cũng đang ăn, bên cạnh là giỏ thi, là thí sinh.
Úc Ly gọi hai bát hoành thánh, một cho nàng, một cho Phó Văn Tiêu.
Phó Văn Tiêu hỏi: “A Ly, hai bát đủ ?” Với sức ăn của nàng, chỉ một bát khiến lo nàng sẽ đói.
“Không .” Nàng bình tĩnh đáp, “Đợi trường thi , sẽ qua tiệm thịt ăn thêm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-242.html.]
Nghe , Phó Văn Tiêu gì nữa.
Ăn xong, hai về phía trường thi.
Trước cổng trường thi đông nghẹt , ngoài thí sinh còn cả nhà và họ hàng. Úc Ly để ý thấy các thí sinh độ tuổi khác . Dù phần lớn là trẻ, nhưng cũng cả trẻ em và lớn tuổi. Đứa nhỏ nhất chỉ mười tuổi, còn già nhất khi ngoài năm mươi, tóc hoa râm.
Sự chênh lệch tuổi tác kỳ lạ khiến Úc Ly ngẩn . Nàng đột nhiên nhận con ở thế giới coi trọng việc học và khoa cử đến mức nào. Thảo nào dân thường kính sợ học như .
Trong lúc Úc Ly đang ngây , Phó Văn Tiêu kéo tay nàng sang một bên, nhỏ giọng hỏi: “A Ly, thế?”
Úc Ly thuận theo bước chân , cũng đáp nhỏ: “Người thi đông quá, mà tuổi tác của họ…”
Nghe , Phó Văn Tiêu phần nào hiểu . Hắn lướt những thí sinh đủ lứa tuổi, mỉm : “Đây là cơ hội duy nhất để họ đổi đời.”
Hắn thế giới đây của nàng , nhưng vẻ khoa cử, hoặc nếu cũng theo một hình thức khác. Thậm chí, việc thể là chuyện bình thường, và quá kính trọng học. Nếu ai cũng chữ, thì sách quả thật gì đặc biệt.
Lúc , Úc Ly thấy gia đình Úc lão đại đang đưa hai em Úc Kính Đức đến trường thi. Úc lão đại, Trần thị và Úc Cầm đều mặt. Cả ba trông căng thẳng. Úc lão đại kéo hai con trai dặn dò liên tục với vẻ mặt nghiêm túc, hai em Úc Kính Đức cũng nghiêm nghị lắng .
Nhìn thấy họ, Úc Ly càng thấm thía hơn lời của Phó Văn Tiêu. Nếu cha con Úc lão đại là sách, nhà họ Úc bòn rút lợi ích của những khác để nuôi họ ăn học, chỉ mong họ ngày đỗ đạt, giúp gia đình đổi địa vị, đổi đời.
Dù hiểu lý lẽ đó, nhưng lòng nàng chút d.a.o động nào.
Chẳng mấy chốc, một hồi chiêng trống vang lên từ phía trường thi, báo hiệu cho thí sinh trong.
Phó Văn Tiêu : “A Ly, đây.”
“Ừ.” Úc Ly đáp, đột nhiên nắm lấy tay , truyền dị năng của qua.
Khi nàng nắm tay, Phó Văn Tiêu nàng định gì. Quả nhiên, nhanh chóng cảm nhận sự đổi trong cơ thể. Vốn dĩ vì cái lạnh tháng ba, tay chân gió thổi chút lạnh buốt, giờ đây cảm thấy ấm áp lạ thường, tinh thần cũng sảng khoái hẳn lên.
Phó Văn Tiêu nghiêm túc nàng. Đợi nàng buông tay, : “A Ly, chờ .”
Úc Ly chớp mắt: “Thi xong sẽ đến đón .”
Nàng chắc chắn đến đón, lỡ khỏi trường thi ngã quỵ thì nàng còn kịp thời truyền thêm dị năng, tránh để về nhà đổ bệnh.
Nhìn theo Phó Văn Tiêu xếp hàng trường thi, đến khi bóng khuất hẳn, Úc Ly mới rời . Nào ngờ chạm mặt gia đình Úc lão đại.
Thấy nàng, Úc lão đại giật , vội về phía trường thi. Khi thấy hai con trai trong, ông mới thở phào nhẹ nhõm.
Chắc Kính Đức và Kính Lễ thấy nó chứ?
Úc lão đại lo ngay ngáy, chỉ sợ hai con trai đột nhiên thấy nàng sẽ mất bình tĩnh, ảnh hưởng đến bài thi hôm nay...
Trần thị chỉ ngẩn một lúc hỏi: “Ly Nương, cháu ở đây?”
“Cháu đưa chồng thi.” Úc Ly bình thản đáp.
Úc Cầm ngơ ngác, lí nhí hỏi: “Anh… Phó lang quân cũng thật sự thi huyện ?”
“Tất nhiên , đại đường và nhị đường , Tiêu ca nhi thể?” Úc Ly hỏi , sang Úc lão đại, “Đại bá, bác ?”
Úc lão đại cứng mặt , trong lòng dâng lên cảm giác hổ tức giận, cảm thấy nàng đang sỉ nhục . Từ lúc hai đứa con trai đòi công bằng cho nhưng thành, còn ấn đầu quỳ xuống mặt Úc Ly, ông đứa cháu gái nhị phòng và cha con ông sinh khắc .
đ.á.n.h thì , mà tạm thời cũng khả năng trả thù, họ chỉ đành cố gắng tránh mặt. Không gặp nàng là chứ gì?