Ban đầu, Úc lão đại còn nghĩ, đợi khi hai con trai thi đỗ tú tài, công danh trong , đó sẽ là lúc rửa sạch nỗi nhục ngày hôm đó. Nào ngờ tin, chồng mà Úc Ly gả cho bệnh tình sắp khỏi và chuẩn thi huyện.
Chuyện đó đành, khi thấy chữ “Phúc” do Phó Văn Tiêu , trong lòng Úc lão đại dấy lên một cảm giác khủng hoảng từng . Một thể những nét chữ khí thế hào hùng như , học vấn liệu thể kém cỏi ?
Ông đột nhiên mất hết niềm tin hai đứa con trai của .
Dù trong lòng chán nản, Úc lão đại cũng dám thể hiện ngoài, sợ ảnh hưởng đến hai con, chúng mất tự tin, để giống như ông , đến cả kỳ thi đồng sinh cũng qua nổi.
Thấy Úc lão đại im lặng, Trần thị và Úc Cầm cũng gì. Hai con họ từng nếm trải sức chiến đấu của Úc Ly, mặt nàng, họ dám ăn lung tung, sợ nàng mắt vung tay tát cho một cái.
Đôi khi, bạo lực còn hiệu quả hơn bất kỳ lời dạy dỗ nào, khiến nhớ sâu, dám tái phạm.
Úc Ly thấy họ điều, những lời khó nữa thì cũng khó, bỏ .
Mãi đến khi nàng xa, hai con Trần thị mới về phía Úc lão đại, và ngoài dự đoán, họ thấy một gương mặt lúc xanh lúc đỏ, hổ tức giận.
Úc lão đại sầm mặt, hất tay áo bỏ , mặc kệ vợ con theo kịp .
“Cha!” Úc Cầm vội gọi.
Úc lão đại xa, nàng chỉ thể tủi mếu máo .
Trần thị tỏ bình tĩnh, kéo con gái và : “Chiều thi xong, chúng qua đón Kính Đức và Kính Lễ.”
Úc Cầm chút do dự: “Nếu họ gặp Ly Nương thì ạ?”
Cả hai con đều ngốc, hiểu nguyên nhân khiến tính tình của Úc Kính Đức và Úc Kính Lễ đột nhiên trở nên cáu kỉnh. Phản ứng của họ giống hệt Úc lão đại khi phân gia, chắc chắn là chịu thiệt thòi từ Úc Ly, mà còn là thiệt thòi nặng.
Chuyện khiến Trần thị tức điên. Biết hai đứa con trai chắc chắn tìm Úc Ly, bà chỉ tát cho mỗi đứa một cái, mắng chúng ngu ngốc chuốc nhục như . Trần thị cảm thấy hai đứa con quá ngây thơ, cũng tại ông bà nội bảo bọc chúng quá kỹ, khiến chúng từng nếm mùi đau khổ, lòng hiểm ác.
Ngay cả Úc lão đại, một trưởng bối, còn chịu thiệt Úc Ly, chúng nó chỉ là họ, lẽ nào Úc Ly nương tay? Dựa chứ?
Trần thị cũng lo, sợ hai con trai thấy Úc Ly nàng kích động, ảnh hưởng đến kỳ thi . dù lo lắng, bà cũng cách nào khiến Úc Ly xuất hiện, chỉ đành : “Nếu chúng nó đến cả việc thấy Ly Nương cũng chịu nổi, thì cả đời cũng chỉ đến thế mà thôi.”
Giống như chồng bà , cả đời chỉ một gảy bàn tính ở tiệm gạo, đến cái danh đồng sinh cũng .
Úc Cầm mấp máy môi, gì. Lời vẻ lạnh lùng nhưng là sự thật. Nếu họ đến kỳ thi đồng sinh cũng đỗ, thì cũng chỉ thôi, uổng công bao năm đèn sách.
Nàng cúi đầu, nghĩ đến lời của chị dâu họ Dương Huệ, lẽ nhà họ Dương đúng là một nơi để gả …
Rời khỏi trường thi, Úc Ly đến thẳng tiệm thịt.
Trương Phục, chú La và Trương Diệu Bình đều ở đó, chỉ thiếu Đồ lão đại, mấy hôm ông lên phủ thành .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-243.html.]
Thấy Úc Ly, họ đều quan tâm hỏi: “Phó lang quân trường thi ? Có thuận lợi ? Không chuyện gì chứ?”
Biết tin Phó Văn Tiêu tham gia kỳ thi huyện năm nay, ở tiệm thịt còn quan tâm hơn cả Úc Ly. Gặp là hỏi, sợ sự cố gì xảy .
Úc Ly thấy buồn : “Yên tâm, thuận lợi, chuyện gì ạ.”
Trương Phục : “Ly Nương, tối qua hai qua nhà ăn cơm? Ta cứ đợi mãi.”
Biết nàng mua nhà ở huyện thành nhưng dọn qua ở hẳn, đồ đạc trong nhà nhiều, chắc chắn hai sẽ nấu nướng, nên ông định gọi họ qua ăn cơm.
Úc Ly đáp: “Chúng kịp khỏi cửa thì Uông cử nhân tới, nên đành qua nhà họ Uông ăn cơm.”
Nghe , ở tiệm thịt đều kinh ngạc.
“Uông cử nhân? Là vị Uông cử nhân ở phía bắc thành hả?” Trương Diệu Bình cẩn thận hỏi .
Úc Ly gật đầu chắc nịch: “Chính là ông !”
Ai nấy đều tỏ vẻ thể tin nổi: “Phó lang quân quen cả Uông cử nhân…”
Khi Úc Ly kể rằng Uông cử nhân và Phó Văn Tiêu mối giao tình , họ chẳng gì hơn. Uông cử nhân địa vị cao trong giới học giả ở huyện thành, là một thần đồng nổi tiếng, cũng là học giỏi nhất. Nếu ngay cả ông cũng coi trọng Phó Văn Tiêu như , thì học vấn của chắc chắn uyên thâm, kỳ thi huyện nhất định thành vấn đề.
Nghĩ , dường như cũng bình tĩnh .
Trương Diệu Bình lén với Trương Phục: “ là đàn ông mà chị Úc chọn, chỉ ngoại hình mà còn tài hoa, nếu xứng với chị !”
“Im !” Trương Phục , vỗ đầu một cái. “Mấy lời đừng lung tung bên ngoài.”
Dù trong lòng ông cũng nghĩ , cảm thấy đàn ông bình thường đúng là xứng với Úc Ly, nhưng ông thể hùa theo, sợ thằng nhóc càng năng linh tinh.
Trương Phục thầm nghĩ, càng ngày càng cảm thấy chồng của Ly Nương tầm thường, thế của .
Thư Sách
Không chỉ ở tiệm thịt, mà cả Úc Kim và Úc tiểu cô cũng quan tâm đến kỳ thi của Phó Văn Tiêu.
Chưa đến giữa trưa, Úc Ly thấy Úc Kim đến tiệm thịt tìm , hỏi chuyện thi cử.
“Chị , sáng nay chuyện thuận lợi chứ? Anh rể khi nào mới ? Sức khỏe của chứ? Phải ở trong trường thi cả ngày, chịu nổi …”