Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 244:
Cập nhật lúc: 2025-10-11 07:56:35
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Úc Ly : “Yên tâm, thứ đều thuận lợi. Trường thi đến chiều tối mới mở cửa. Sức khỏe chắc , lúc đó chị sẽ đón.”
Nếu thật sự chuyện gì, nàng sẽ lập tức truyền dị năng để gắng gượng qua. Nghĩ đến đây, Úc Ly quyết định ăn nhiều một chút để chuyển hóa thêm dị năng phòng khi cần.
“Nhị , chúng ăn cơm .” Úc Ly rủ em gái. “Hôm nay đến Tri Vị Lâu.”
Úc Kim ngẩn , dường như ngờ rằng Phó Văn Tiêu vẫn còn ở trong trường thi mà nàng tâm trạng tửu lầu ăn cơm.
Úc Ly một cách hiển nhiên: “ Hắn ở trong trường thi thì cũng ảnh hưởng đến việc em ăn cơm mà.”
Trời đất bao la, ăn là lớn nhất.
Úc Kim còn lời nào để , cuối cùng quyết định ăn cùng chị. Tuy chuyện rể thi hôm nay quan trọng, nhưng việc chị gái ăn cơm còn quan trọng hơn.
Hai chị em đến tửu lầu ăn một bữa. Úc Kim định trả tiền thì Úc Ly nhanh hơn một bước.
“Hôm nay chị mời.” Úc Ly với cô em gái đang tiu nghỉu. “Lần em mời chị!”
Úc Kim nghĩ một lát : “Được ạ, đợi rể thi đỗ, em sẽ mời cả hai .”
Lời Úc Ly thưởng cho một cái xoa đầu, nàng : “Ừm, chờ em mời chúng ăn cơm nhé.”
Ăn xong, Úc Ly mua ít đồ mang về căn nhà ở hẻm Sơ Ảnh. Xong xuôi, nàng trời, đoán chừng trường thi sắp mở cửa liền về phía huyện nha.
Khi Úc Ly đến gần trường thi, nàng thấy ít nhà đến chờ.
“Phó nương tử!”
Một tiểu đồng chạy tới, Úc Ly nhận đó là thư đồng của Uông cử nhân, liền hỏi: “Sao ở đây?”
Thư đồng đáp: “Là lão gia nhà bảo đến. Ông dặn khi nào Phó lang quân , mời ngài và ngài cùng đến nhà họ Uông dùng bữa. Phu nhân cho nhà bếp chuẩn xong cả , chỉ đợi hai vị thôi.”
Úc Ly: “...” Uông cử nhân thật quá nhiệt tình.
Trong lúc hai đang chuyện, cánh cửa trường thi đóng cả ngày cuối cùng cũng mở . Các thí sinh lượt bước .
Vẻ mặt của họ mỗi một khác: bình tĩnh, vui mừng, chán nản, mặt mày xám xịt… Muôn mặt của cuộc đời dường như đều hội tụ những thí sinh khoảnh khắc .
Thư đồng chăm chú cổng, ngay khi Phó Văn Tiêu bước , thấy ngay và vui vẻ reo lên: “Phó lang quân !”
Thực cần , Úc Ly cũng nhận Phó Văn Tiêu. Chủ yếu là vì vóc dáng của quá nổi bật giữa đám đông, thể là hạc giữa bầy gà. Chưa kể đến khuôn mặt tuấn tú , chỉ cần liếc mắt là thể nhận ngay.
Rất nhiều ở đó đều ngẩn ngơ theo, quên cả phản ứng, đặc biệt là các cô nương trẻ tuổi, ai nấy đều đỏ mặt.
Phó Văn Tiêu cũng thấy Úc Ly cách đó xa, mỉm , chút do dự về phía nàng. Những cô nương thấy về phía đều đỏ bừng mặt, nhưng khi nhận lướt qua họ, tiến đến một cô nương da trắng, dung mạo tinh xảo cách đó xa, họ khỏi chút thất vọng.
Quả nhiên, công tử trai như đều là hoa chủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-244.html.]
“A Ly, chờ lâu ?” Phó Văn Tiêu mỉm hỏi.
Úc Ly , thấy sắc mặt tái, giữa hai hàng lông mày hiện lên vẻ mệt mỏi. Xem ở trong trường thi cả ngày, với tình trạng sức khỏe hiện tại của vẫn còn khá vất vả.
Thư đồng cũng nhận điều đó, vội hỏi: “Phó lang quân, ngài gặp đại phu ?”
Phó Văn Tiêu lúc mới để ý đến : “Cậu cũng ở đây ?”
Thư đồng vẻ mặt tủi : “Phó lang quân, vẫn luôn ở đây mà?” Không thể vì trông bình thường mà ngó lơ, chỉ chú ý đến Phó nương tử .
Phó Văn Tiêu đang định thì tay đột nhiên một bàn tay ấm áp, mềm mại nắm lấy. Tim khẽ đập, nhất thời quên mất định gì. Tay nàng rõ ràng lực, một cái tát thể đ.á.n.h bay khác, nhưng lòng bàn tay mềm mại đến ngờ, ấm áp và dịu dàng, dễ khiến lưu luyến.
Vành tai Phó Văn Tiêu đỏ lên, nhưng từ chối, mà nắm chặt lấy bàn tay đó.
Úc Ly nghi hoặc gì, nhân cơ hội truyền dị năng cho . Quả nhiên, vẻ mệt mỏi giữa hai hàng lông mày của nhanh chóng tan một ít. Sắc mặt tuy vẫn còn tái, nhưng còn khó coi như .
“Không cần mời đại phu .” Phó Văn Tiêu sang với thư đồng.
Thư đồng phát hiện họ đang nắm tay giữa thanh thiên bạch nhật, mắt mở to. Tình cảm của Phó lang quân và Phó nương tử quá mất? Mới khỏi trường thi vội vàng nắm tay , họ nhớ nhung đến thế ?
Vì Uông cử nhân quá nhiệt tình, hai đành đến nhà họ Uông ăn chực một bữa nữa. May mắn là Uông cử nhân thiếu tinh ý, Phó Văn Tiêu sức khỏe , từ trường thi , nên kéo bàn luận thư pháp học vấn.
Ăn cơm xong, Uông phu nhân cho hầu gói một ít điểm tâm mà Úc Ly thích ăn tiễn họ về. Về phần Phó Văn Tiêu hôm nay thi thế nào, Uông cử nhân cảm thấy cần hỏi. Với tài hoa của Phó hiền , một kỳ thi huyện cỏn con chẳng là dễ dàng đoạt giải nhất ? Nếu hạng nhất, chắc chắn là do Trương huyện lệnh vấn đề, cố ý chèn ép.
Nghỉ ngơi một đêm, tinh thần của Phó Văn Tiêu trông khá hơn nhiều.
Thư Sách
Úc Ly hỏi : “Mấy ngày nữa mới thi vòng tiếp theo, về làng ?”
Kỳ thi huyện năm vòng, mỗi vòng thi một ngày, vài ngày sẽ kết quả. Ai đỗ thì thi tiếp, trong thời gian đó, thí sinh thể nghỉ ngơi vài ngày.
Phó Văn Tiêu hỏi nàng : “A Ly về ?”
“Tất nhiên là !” Úc Ly một cách hiển nhiên. “ ăn cơm nấu.”
Dù đồ ăn ở tửu lầu ngon, cơm của đầu bếp nhà họ Uông cũng ngon, nhưng nàng vẫn thích nhất món ăn của Chu thị. Vài ngày ăn là trong lòng thấy nhớ.
Nếu nàng về thì Phó Văn Tiêu cũng quyết định về.
Thấy hai trở về, Chu thị vô cùng vui mừng, hỏi han ân cần. Nghe Úc Ly ăn cơm bà nấu, Chu thị lập tức bếp ngay, chút nguyên tắc nào. Về chuyện thi cử của Phó Văn Tiêu, bà cũng hỏi, vì cảm thấy chỉ cần Trương huyện lệnh mù, sẽ thể nào đ.á.n.h rớt .
Quả nhiên, vài ngày kết quả, Phó Văn Tiêu ngoài dự đoán xướng tên bảng.
Cứ như , họ lên huyện thành một ngày, ở một đêm, hôm trường thi. Đến chiều tối, thí sinh về, nghỉ ngơi vài ngày thi tiếp vòng .
Mỗi một vòng thi, Úc Ly đều đích đưa đến trường thi, chiều tối đến đón. Dù là khi thi khi , nàng đều nhân cơ hội truyền dị năng cho . Có lẽ vì mà mỗi thi xong, sắc mặt tuy tái nhợt nhưng hề gục ngã. Kể cả trong những ngày lạnh nhất của tháng ba, vẫn thể thuận lợi bước khỏi trường thi.
Cũng vì nào Úc Ly cũng bên ngoài truyền dị năng cho mà nhiều cảm thấy đôi vợ chồng trẻ thật mặn nồng. Chồng từ trường thi , vợ vội vàng chạy đến nắm tay, mà chồng cũng hề từ chối. Nhiều lớn tuổi trong lòng cảm thán, vợ chồng son đúng là tình cảm.
Thi xong vòng cuối cùng, Úc Ly đến đón Phó Văn Tiêu, vẫn như cũ truyền dị năng cho . Những chứng kiến cảnh đều quen.
Mãi cho đến khi hai em Úc Kính Đức và Trần Trọng Tuân lê bước chân mệt mỏi từ trường thi , thấy họ, sắc mặt cả ba đều khẽ biến.