Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 247:y

Cập nhật lúc: 2025-10-11 09:15:49
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Úc Kim và Tôn Phương Nương đến chờ từ sớm, vì thế họ bến tàu buôn bán, giao cửa hàng cho Liễu thị và Tôn Chính trông coi.

Bên , Úc Ly vẫn đang giao hàng thì gặp nhóm nha dịch của Cát – họ cố tình đến tìm.

Cát nha dịch gặp : “Ly lão đại, hôm nay yết bảng đấy.”

Úc Ly gật đầu, tỏ vẻ : “Đợi giao xong hàng sẽ xem.”

Mấy ngờ nàng bình tĩnh đến , trong lòng khỏi nảy sinh sự kính nể. Thực tế, khi chồng của Úc Ly thi huyện, họ há hốc mồm kinh ngạc. Đến khi gặp Phó Văn Tiêu, sự kính sợ của họ đối với Úc Ly càng sâu sắc hơn.

Trong lòng họ, Ly lão đại đáng sợ đến mức giống thường. Chờ đến khi chồng nàng quan, chẳng nàng sẽ như hổ thêm cánh, việc gì là dám ? Họ hề nghi ngờ khả năng quan của Phó Văn Tiêu, đơn giản vì Úc Ly quá mạnh mẽ. Trong mắt họ, đàn ông nàng chọn chắc chắn cũng là một lợi hại, nếu thể lọt mắt xanh của nàng?

Vì thế, dù kỳ thi huyện kết quả, trong lòng họ, việc quan trong tương lai là chuyện chắc như đinh đóng cột.

Cát nha dịch bán cho nàng một ân huệ, : “Ly lão đại, chúng mới xem, chồng cô thứ nhất đấy, chính là án thủ!”

, là án thủ!” Bành nha dịch và Chu nha dịch vội hùa theo.

Úc Ly gật đầu: “Biết .”

Ba nàng, thầm nghĩ quả hổ là Ly lão đại, cái phong thái bình thản , khác thể nào bì . Nhìn xem, chồng đỗ án thủ mà vẫn thấy gì to tát.

Nếu Úc Ly suy nghĩ của họ, nàng sẽ rằng, đó là vì Uông cử nhân lúc nào cũng khen Phó Văn Tiêu mặt họ, khen đến mức nàng cảm giác việc Phó Văn Tiêu tất cả những sách khác là chuyện đương nhiên.

, đỗ án thủ cũng là điều hiển nhiên. Nếu đỗ, chắc chắn là do Trương huyện lệnh giở trò.

Chào tạm biệt nhóm Cát nha dịch, Úc Ly giao hàng xong về tiệm thịt.

Ở tiệm, Trương Diệu Bình và đều vui mừng mặt. Trương Phục thậm chí còn hào phóng thông báo với khách hàng hôm nay rằng, để chúc mừng Phó lang quân đỗ án thủ, mỗi cân thịt sẽ giảm giá ba văn.

Những đến mua thịt vô cùng vui mừng, cứ như thể chính đỗ án thủ, ai nấy đều hớn hở.

Thấy Úc Ly trở về, họ đều đến chúc mừng nàng.

“Úc gia tử, chồng cô giỏi thật, đỗ án thủ luôn! Không hổ là Uông cử nhân coi trọng.”

“Nghe đến cả Uông cử nhân cũng nể phục tài học của .”

“Uông cử nhân là thần đồng đấy, đến cả thần đồng còn nể phục thì giỏi đến mức nào? Chẳng là Văn Khúc Tinh hạ phàm ?”

“Biết Phó lang quân chính là Văn Khúc tinh quân thật?”

“Thảo nào trai như , giống như tiên giáng trần, lẽ là thật…”

“…”

Nghe họ càng càng hoang đường, Úc Ly vô cùng cạn lời, chào họ một tiếng vội nhà.

Trương Phục tủm tỉm : “Ly Nương, khi nào Phó lang quân lên huyện, mời hai con ăn cơm.”

Dù Phó Văn Tiêu trông vẻ là loại công tử nhà thế gia khó gần, cũng là kiểu mà Trương Phục đây tiếp xúc nhất. khi qua , ông phát hiện khá dễ gần, lẽ cũng vì Úc Ly mà mới đối xử hòa nhã với họ. Thôi thì , khó hồ đồ, chỉ cần Phó Văn Tiêu lòng là , cần so đo thật tình giả ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-247y.html.]

“Hai ngày nữa là tới ạ.” Úc Ly . “Hai ngày nữa chúng con dọn nhà.”

Trương Phục vội hỏi: “Có cần chúng giúp gì ?”

Úc Ly lắc đầu: “Không cần ạ, mấy ngày nay con chuyển kha khá đồ qua , cũng còn nhiều lắm.”

Trương Phục đành thôi: “Vậy đợi các con định xong, chúng sẽ qua phiền.”

“Được ạ!” Úc Ly gật đầu. “Đến lúc đó qua, con mời ăn cơm.”

Trương Phục tự nhiên đồng ý.

Hai đang chuyện thì thấy Úc Kim và Tôn Phương Nương hớn hở tới. Vừa thấy họ, Úc Ly đến báo tin vui.

Thư Sách

Người quan tâm đến kết quả thi của Phó Văn Tiêu quá nhiều, đợi nàng xem, ai cũng xem chạy đến báo cho nàng.

“Chị hai, rể là án thủ đấy!” Úc Kim vui mừng .

Tôn Phương Nương cũng : “Anh rể họ giỏi thật!”

Sau đó cả hai đều mời họ ăn cơm để chúc mừng Phó Văn Tiêu đỗ án thủ. Úc Ly đối với lời mời của khác đều từ chối, huống chi là nhà , càng cần khách sáo.

Nàng : “Được chứ, chúng sắp dọn lên huyện , đến lúc đó cho các em cơ hội mời.”

Đối phó xong với cô em gái và em họ đang vui mừng khôn xiết, Úc Ly rửa tay, một bộ quần áo khác về phía huyện nha xem thử. Dù kết quả, nhưng cũng tự đến xem, coi như là một nghi thức, để uổng công nàng ân cần đưa đón và truyền dị năng cho Phó Văn Tiêu trong suốt kỳ thi.

Khi nàng đến huyện nha, nơi đây còn nhiều . Những ngày yết bảng thế , thường chỉ đông lúc mới dán danh sách, chen chúc lọt. Giờ gần trưa, tự nhiên cũng ít .

Úc Ly đến xem, thấy cái tên đầu bảng rõ ràng là Phó Văn Tiêu, mặt lộ vẻ hài lòng.

“Ly lão đại!”

Nghe tiếng gọi, Úc Ly đầu , thấy nhóm của Ngô gầy. Họ cũng vẻ mặt vui mừng, còn tưởng họ tên bảng.

Nhóm của Ngô gầy cũng mới đến Phó Văn Tiêu gần đây. Giống như nhóm của Cát nha dịch, họ cũng cho rằng tương lai của Phó Văn Tiêu chắc chắn là quan. Rốt cuộc, một đàn ông chút bản lĩnh, dám cưới một cô nương lợi hại như Ly lão đại?

Bây giờ họ kính sợ và tôn trọng Ly lão đại từ tận đáy lòng, nên khi chồng nàng đỗ án thủ, họ cũng thật tâm vui mừng. Không vì gì khác, chỉ vì bây giờ họ xem như theo Ly lão đại, nàng càng thành công thì họ cũng coi như chỗ dựa. Dù thể Ly lão đại hề để họ mắt, cũng coi họ là của , nhưng họ quyết định sẽ một lòng một theo nàng, lời nàng.

Đối mặt với lời chúc mừng của họ, Úc Ly : “Được , chúc mừng thì đợi Tiêu ca nhi lên huyện với . Không việc gì thì , tiền tháng đừng quên.”

Nhóm Ngô gầy: “…”

Quả nhiên, Ly lão đại vẫn là phụ nữ lạnh lùng vô tình đó.

Úc Ly xem bảng danh sách một nữa, đó mua vài thứ về làng.

Khi về đến làng, nàng mới nhận đây mới chỉ là khởi đầu. Rõ ràng đang là mùa cày cấy, trong làng đáng lẽ bận rộn, nhưng gốc cây ở đầu làng, một đám vẫn tâm trạng tán gẫu.

Thấy Úc Ly trở về, lập tức gọi lên: “Ly Nương về !”

Úc Ly chào hỏi họ thì một bà thím giữ .

“Ly Nương, Phó thư lang giỏi thật, là án thủ đấy! Còn họ của con, Kính Đức, thi trượt . Kính Lễ thì tên bảng, nhưng thứ hạng thấp lắm, suýt nữa thì trượt.”

Úc Ly “” một tiếng. Vừa nàng chỉ xem tên của Phó Văn Tiêu, để ý đến những khác, nên thật sự kết quả của hai em Úc Kính Đức .

Hóa một đỗ, một trượt ?

Loading...