Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 250
Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:56:51
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tối hôm đó, Úc Ly ngoan ngoãn về gian phòng phụ ở sân ngủ. Còn hai đứa nhỏ thì thành công "chiếm" gian phòng phụ ở sân , phòng riêng của .
Chu thị chút lo lắng: "Các con thật sự ở một chứ?"
Từ khi sinh , hai đứa nhỏ luôn ở bên cạnh bà, bà chăm sóc từ lúc còn ẵm ngửa đến tận bây giờ, từng tách . Vì , Chu thị ít nhiều vẫn yên tâm. Huống chi là để chúng ngủ ở gian phòng tận sân . Dù căn nhà lớn, sân sân cũng xa, nhưng đột nhiên con trẻ rời xa , bà vẫn thấy lo lắng.
Hai đứa nhỏ vỗ n.g.ự.c đảm bảo: "Bà nội, ạ!"
"Chúng con năm tuổi !"
"Chúng con tự ngủ !"
Hai em tuy nuôi dưỡng phần nhút nhát, sợ sệt khi đối mặt với lạ, nhưng ở nhà độc lập.
Chu thị còn định gì đó, nhưng chợt nhớ Phó Văn Tiêu từ năm hai tuổi bắt đầu ngủ riêng. Hai đứa nhỏ năm tuổi mà vẫn cần lớn ngủ cùng, như cũng cho chúng. Bà xoa đầu hai đứa nhỏ: "Thôi , các con cứ ngủ riêng nhé. Nếu sợ thì về tìm bà nội."
Hai đứa nhỏ quả thực nhát gan, nhưng dù cũng buông tay để chúng tự lập.
Úc Ly thấy Chu thị dặn dò cả trăm , vẻ mặt vô cùng yên tâm, chỉ là để chúng về sân trong ở, còn nàng thể sân ngoài. chắc hai đứa nhóc sẽ chịu, trẻ con tuy nhỏ tuổi nhưng cũng thích lớn lúc nào cũng coi là con nít.
Thôi thì nàng cũng tranh phòng với trẻ con gì.
Hôm , Úc Ly chuẩn đến tiệm thịt việc. Vì ở huyện thành, cần dậy từ nửa đêm, vì nàng ngủ thêm một canh giờ.
Lúc nàng dậy, thấy Chu thị cũng thức, Úc Ly liền : "Mẹ, cần dậy sớm nấu bữa sáng cho con . Ở tiệm thịt đồ ăn sáng, con qua đó ăn là , cứ ngủ thêm một lát ạ."
Bây giờ cần quãng đường dài đến huyện, một đoạn ngắn như cũng đến nỗi đói.
Chu thị khoác áo, : "Vậy cũng ." Nghĩ đến điều gì đó, bà hỏi: "À , Ly Nương, chúng dọn đến đây, nên mời các em con và ông chủ Đồ, ông chủ Trương họ qua ăn một bữa cơm ?"
Bà họ chăm lo cho nàng, dọn đến huyện thành thì nên mời họ qua ăn một bữa. Coi như là để tân gia thêm chút , cùng náo nhiệt một chút.
Úc Ly gật đầu, cùng bà bàn bạc chuyện mời khách.
"Hay là mời ngày mai , để họ mai qua ăn cơm." Chu thị đề nghị. "Hôm nay dọn dẹp thêm một chút, nhà cửa cũng gần xong ."
Vốn dĩ họ mất mấy ngày để sắp xếp đồ đạc, ngờ nhà họ Uông cử hầu đến giúp, nên hôm qua dọn dẹp gần xong, chỉ còn một ít đồ dùng cá nhân cần sắp xếp, những thứ nhanh là xong.
Úc Ly ý kiến gì, còn thêm: "Vậy con Phúc Lai tửu lầu đặt một bàn tiệc..."
"Đặt tiệc gì, mời khách thì chúng tự !" Chu thị . "Mời họ đến ăn cơm, đương nhiên tự mới thành ý." Nhà họ bây giờ cũng gia đình giàu gì, chỉ mấy , cũng những quy tắc như nhà giàu, cứ tự nhiên là .
Chu thị thực sự thích cuộc sống hiện tại, gia đình đơn giản, lục đục, cũng cần ngày ngày cẩn thận đề phòng , cuộc sống thật sự thoải mái. Đương nhiên, tiền đề là trong nhà ai bệnh, đều khỏe mạnh. Đây cũng là lý do bà quý Úc Ly, cảm thấy chỉ cần Ly Nương ở đây, trong lòng luôn vững vàng.
Úc Ly : " mà mời tương đối đông..."
Ngoài ở tiệm thịt, còn mời các em gái nàng, Tôn Phương Nương và Úc tiểu cô, như là đông . Về phía nhà họ Uông, đương nhiên cũng mời, đặc biệt là Uông cử nhân, nếu họ mời khách mà mời ông, chắc chắn sẽ giận. Mời Uông cử nhân thì Diêu lão phu nhân cũng mời, dù cũng là dì của ông...
lúc , một giọng khàn khàn vì còn ngái ngủ vang lên: "A Ly, thể giúp."
Hai , thấy Phó Văn Tiêu cũng khoác áo bước .
"Tiêu nhi, chúng ồn con ?" Chu thị chút áy náy.
Phó Văn Tiêu lắc đầu, với Úc Ly: "Nghe lời , cứ mời ngày mai. Ta sẽ tửu lầu đặt một ít món, chúng thêm một ít nữa, đến lúc đó mời qua."
Úc Ly thấy cũng , dù nàng cũng để Chu thị quá vất vả. Nghĩ đến việc đặt món, tiền , nàng sang với : "Tiền để trong tráp ở tủ, tự mà lấy."
Tiền trong nhà đều do nàng quản, nhưng cũng khóa , cần tiêu gì thể tự lấy.
Phó Văn Tiêu gật đầu.
"Được , về ngủ thêm một lát ." Úc Ly xua tay với . "Nghỉ ngơi nhiều thì cơ thể mới khỏe ."
Phó Văn Tiêu : "Ta tiễn nàng cửa về ngủ."
Úc Ly liếc một cái, định gì đó nhưng thấy Chu thị cứ tủm tỉm , một nụ khiến lòng nàng dấy lên cảm giác kỳ quặc, nàng quên mất định gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-250.html.]
Thôi, nữa.
Lúc nàng cửa, Phó Văn Tiêu tiễn nàng đến tận cổng. Thời tiết tháng ba ở huyện Sơn Bình ấm lên, nhưng chênh lệch nhiệt độ ngày đêm vẫn còn khá lớn. Úc Ly khỏi cửa giục về, đừng để cảm lạnh.
Sau khi tạm biệt đàn ông ở cửa tiễn , Úc Ly rảo bước con đường phố huyện còn rạng sáng.
Đến tiệm thịt, mặt đông đủ, đang ăn sáng. Thấy nàng, họ gọi nàng ăn cùng, hỏi: "Ly Nương, hôm qua dọn nhà thuận lợi ? Có cần chúng giúp gì nữa ?"
Thực họ đến giúp, nhưng Úc Ly đồ đạc trong nhà dọn gần xong, cần họ giúp nữa.
Úc Ly cầm một chiếc bánh bao thịt, ăn : "Rất thuận lợi, cần giúp gì ạ."
Sau đó nàng với họ, định ngày mai mời đến nhà ăn cơm, coi như là tân gia thêm chút . Mọi , đều nhất định sẽ đến.
Giao hàng xong, Úc Ly cố tình rẽ qua hẻm Tụ Tài, báo cho các em gái để ngày mai đến hẻm Sơ Ảnh ăn cơm. Úc Kim xong liền : "Chị , tụi em nhất định sẽ đến!"
Chị cả tân gia mời khách, họ thể . Sau đó cô hỏi thăm về nhà mới của chị, ở thoải mái , hàng xóm dễ gần , nhà cửa dọn dẹp xong , cần giúp gì . Một tràng câu hỏi lo lắng, sợ chị dọn nhà mới mà ở thoải mái.
Úc Ly : "Nhà mới khá , dọn dẹp cũng gần xong , cần các em giúp . Hôm qua bận suốt nên cũng gặp hàng xóm."
Những ở hẻm Sơ Ảnh đều là sách, khá kín đáo, giống như những nơi khác, hàng xóm thường xuyên qua . Có lẽ vì họ mới dọn đến, hàng xóm cũng họ định nên tùy tiện qua phiền.
Trong mắt Úc Ly, khuyết điểm duy nhất của nhà mới là quá nhỏ, phòng ốc đủ ở.
Úc Kim khó hiểu: "Nhà mới thiếu phòng ? Có mấy gian lận mà."
Chủ yếu là vì nhà họ Phó đông , căn nhà đó đủ ở, trừ phi chị cô và rể sinh con, lúc đó thể đổi nhà lớn hơn, mua thêm vài hầu hạ.
Úc Ly định gì đó, im lặng. Trong mắt đời, nàng và Phó Văn Tiêu là vợ chồng thành , nếu nàng ngủ riêng, là kỳ quặc ? Đạo lý Úc Ly vẫn hiểu, cũng hành vi chịu nổi tiếng hít thở của khác trong phòng của là lạ.
Xem vẫn cố gắng tập quen với việc . Dù thế giới quái vật dị chủng, cũng ai vô duyên vô cớ tay với nàng trong lúc ngủ, nàng cần lúc nào cũng đề phòng như đây. Úc Ly thầm nghĩ, cảm thấy vẫn nên cố gắng một chút. Ít nhất trong hai tháng gần đây, nàng còn vô thức bóp cổ bên cạnh trong lúc ngủ nữa, đó cũng là một tiến bộ.
Nói chuyện với các em xong, Úc Ly đến hẻm Song Dung tìm Úc tiểu cô. Úc tiểu cô tất nhiên là đồng ý ngay, cũng quan tâm hỏi han chuyện dọn nhà của họ, qua nhiều hơn.
Xong việc ở hai nhà, Úc Ly về tiệm thịt. Hôm nay nàng đặt ở tiệm một ít mỡ lá, đó là do Chu thị dặn, nhà hết dầu ăn, thắng chút mỡ lợn.
Bỏ mỡ lá giỏ, Úc Ly chào tạm biệt Trương Phục và về thẳng nhà.
Về đến nhà, Úc Ly thấy Chu thị và hai đứa nhỏ đều ở đó, nhưng thấy Phó Văn Tiêu .
"Tiêu nhi nhà họ Uông đưa thiệp mời ." Chu thị .
Nhà họ Uông là dòng dõi thư hương, khá coi trọng quy củ, thể giống như những khác, chỉ cần chạy đến báo một tiếng là , vẫn nên đưa một tấm thiệp mời. Đương nhiên, Phó Văn Tiêu lúc vẫn về, cần hỏi cũng , chắc chắn là Uông cử nhân giữ chuyện dứt.
Đợi Úc Ly ăn trưa xong, Phó Văn Tiêu cuối cùng cũng trở về.
"A Ly, nàng về ." Chàng mỉm hỏi.
Úc Ly "ừm" một tiếng, thấy mặt vẻ mệt, theo thói quen nắm lấy tay truyền dị năng. Chu thị đang dọn dẹp bát đũa, thấy cảnh khỏi che miệng .
Phó Văn Tiêu bà hiểu lầm, chút ngượng ngùng. Nhìn Úc Ly dường như nhận điều gì, nghĩ lẽ là do lúc thi huyện, mỗi thấy sắc mặt khi thi xong, nàng quen với việc chữa trị cho bất cứ lúc nào, để ý ngoài sẽ nghĩ gì.
Truyền dị năng xong, Úc Ly thấy mệt, rửa mặt lên giường ngủ trưa.
Buổi chiều tỉnh dậy, ngửi thấy mùi thơm của mỡ lợn đang thắng trong khí, nàng lập tức tỉnh táo. Phó Văn Tiêu thấy nàng vội vã khoác áo định ngoài, liền nhanh tay giữ , kéo nàng về chải đầu.
Có lẽ vì ở nhà nên nàng khá tùy tiện, đôi khi cứ để tóc xõa tung. Nếu là đây, những quy tắc lễ nghi mà Phó Văn Tiêu học từ nhỏ sẽ khiến cảm thấy đây là một việc thất lễ. Bất kể là nam nữ, chỉ cần khỏi phòng ngủ là y quan chỉnh tề.
bây giờ, những nguyên tắc của nới lỏng nhiều. Thậm chí còn đoán, lẽ thế giới đây của nàng chú trọng những quy củ lễ nghi , cũng cho rằng để đầu tóc bù xù là một việc thất lễ, nên nàng mới tùy tiện như .
Đợi Úc Ly chải đầu xong, bếp thì thấy tóp mỡ lò. Chu thị thấy nàng đến, vớt một ít tóp mỡ còn nóng hổi, rắc lên chút đường đưa cho họ, đó là một món ăn vặt ngon miệng.
Tóp mỡ chấm đường giòn ngọt, thơm béo, ăn ngon, đến cả hai đứa nhỏ cũng thích.
Úc Ly : "Mẹ, ngon quá ạ."
Hóa tóp mỡ còn thể chấm đường ăn, nàng học một điều mới.
Hai đứa nhỏ hùa theo: "Bà nội, thơm quá, ngon ơi là ngon~~"
Thư Sách