Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 260
Cập nhật lúc: 2025-10-12 11:18:45
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Úc Ly ở huyện Dư Khánh thêm vài ngày.
Ba ngày đầu, nàng đều ở trong biệt viện, dạy các cô nương luyện tập thể thuật. Dù chỉ là bộ thể thuật cơ bản nhập môn, nhưng để luyện từng động tác đúng tiêu chuẩn cũng hề dễ dàng. Suy cho cùng, bộ thể thuật thiết kế cho "tân nhân loại", phù hợp với yêu cầu về thể chất của họ. Người ở thế giới chỉ thể chất của thường, luyện thực sự khó.
Tư thế càng chính xác, họ sẽ càng đau đớn, tựa như bộ gân cốt trong đảo lộn. Nếu nghị lực phi thường, căn bản thể chịu đựng nỗi đau khổ như , chứ đừng đến việc kiên trì đến cùng.
Những cô nương vẫn nhịn mà bật . Chỉ là họ đều luyện, một ai từ bỏ. Dù vẫn còn mang thương tích, nhưng ai nấy đều màng đến, một chịu nghỉ ngơi, thà đau đến c.h.ế.t sống còn hơn là ở trong phòng suy nghĩ miên man.
Cũng nhờ , những cô nương cuối cùng cũng còn tự giam trong im lặng nữa. Mỗi ngày họ chỉ nghĩ để luyện thể thuật, trong quá trình luyện tập, cứ thế mà một trận cho thỏa.
Đến ngày thứ ba, trạng thái tinh thần của họ trông hơn nhiều, còn vẻ trống rỗng, c.h.ế.t lặng như mất hồn nữa.
Khi Tuyên Hoài Khanh và Đồ lão đại đến, thấy bộ dạng hiện tại của họ cũng vô cùng kinh ngạc. Trước đây họ cũng từng cứu một cô nương gặp nạn từ trại phỉ, nhưng ngoại lệ, ai cũng trải qua một thời gian dài dằn vặt mới thể vượt qua, thậm chí thể vượt qua nổi, lựa chọn tự kết liễu đời lúc ai để ý.
Điều khiến vô cùng đau lòng. Họ gặp những chuyện , là của họ. cho dù với họ như , họ vẫn thể thoát .
Lần cứu về mười mấy cô nương, Tuyên Hoài Khanh và Đồ lão đại cũng lo lắng, sợ họ khó chịu nên cả hai cố gắng xuất hiện ở biệt viện, cũng dặn thị vệ chỉ ở sân , đừng lảng vảng mặt họ.
Lúc Tuyên Hoài Khanh, Đồ lão đại và Thẩm huyện lệnh đến, những cô nương mới luyện tập xong. Họ mồ hôi đầm đìa, gương mặt vẫn còn những vết bầm tím sưng tấy, nhưng thần sắc còn c.h.ế.t lặng nữa mà sức sống hơn, như thể cuối cùng cũng chút mong đợi tương lai.
Mấy ở xa quan sát, tùy tiện đến gần. Vẫn là Úc Ly phát hiện họ, đầu với các cô nương một tiếng, đó họ bàn bạc với theo Úc Ly đến cảm ơn sự giúp đỡ của mấy .
Thư Sách
Tuy là Úc Ly cứu họ khỏi trại phỉ, nhưng nếu Thẩm huyện lệnh mời nàng đến diệt phỉ, e là họ cũng sẽ dễ dàng thoát khỏi nơi đó như . Ông còn cho họ ở tạm trong biệt viện để dưỡng thương, ân tình vẫn ghi nhận.
Thấy họ cung kính hành lễ tạ ơn, Thẩm huyện lệnh chút tự nhiên. Ông vội : "Các cô cần khách sáo, thực cũng gì nhiều." Rồi : "Các cô cứ tạm thời yên tâm ở đây, đợi các cô dưỡng thương xong, các cô ..."
Ông những cô nương , định gì đó thôi.
Tuyên Hoài Khanh giỏi xử lý những chuyện thế , liền trực tiếp đẩy ông , với họ: "Úc cô nương cho chúng tình hình của các cô . Sau các cô về nhà ở đều . Nếu ở , một trang viên ở gần phủ thành, trong trang viên ít cô nương, các cô thể đến đó việc, bầu bạn cùng họ..."
Tuy rõ, nhưng chỉ câu "trang viên ít cô nương" đủ để Sơn Nương và những khác hiểu rằng, cảnh của những cô nương đó chắc cũng khác họ là bao. Đều là những đáng thương thể về nhà.
Họ khỏi về phía Úc Ly.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-260.html.]
Úc Ly chớp mắt, : "Trước đây từng cứu mấy cô nương ở sòng bạc, họ về nhà nên đến trang viên của Tuyên thiếu gia." Nghĩ một lát, nàng bổ sung: "Sau rảnh, cũng sẽ đến thăm họ."
Vừa kỳ thi phủ tháng tư, nàng đưa Phó Văn Tiêu đến phủ thành, thể ghé qua xem thử. Có những lời của Úc Ly, các cô nương lập tức yên tâm hơn. Họ tin Tuyên Hoài Khanh, mà là vì trải qua quá nhiều đau khổ, đối với thế giới quá đề phòng, thể dễ dàng tin tưởng ai nữa, trừ Úc Ly.
Tuyên Hoài Khanh thầm thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy mời Úc Ly đến diệt phỉ quả là một quyết định đúng đắn. Nàng chỉ thể một dễ dàng xử lý cả trại phỉ mà còn thể trấn an những cô nương đáng thương , thật sự bớt lo.
Thẩm huyện lệnh cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Từ đến nay, khi diệt phỉ, việc khó khăn nhất vẫn là an trí những hại. Ông cũng sợ những cô nương nghĩ quẩn, nhân lúc ai để ý mà chuyện dại dột, đó thật sự là điều khiến đau lòng. Hiện tại trông họ vẻ sẽ chuyện ngốc nghếch nữa, sẽ hơn.
Thẩm huyện lệnh hôm nay đến, ngoài việc xem xét tình hình của các cô nương, còn là để đưa tiền thưởng cho Úc Ly. Đã là 500 lượng thì một văn cũng thiếu. Ông cảm kích : "Úc cô nương, may mà cô. Chúng thẩm vấn , một tên phỉ nào núi Yến Tử trốn thoát , cũng để chúng ngoài mật báo, diệt phỉ thành công."
Chuyện mỏ bạc vô cùng quan trọng, càng ít càng . Nếu theo quy trình thông thường để diệt phỉ, họ thể nào bắt hết tất cả, chắc chắn sẽ kẻ lọt lưới. Đặc biệt là trong trại phỉ còn một mật đạo, chỉ cần phỉ khấu cảm thấy , lập tức chui đó, đến lúc họ phát hiện và đuổi theo thì e là chúng chạy mất từ lâu.
Nghe , Tuyên Hoài Khanh và Đồ lão đại đều khỏi về phía Úc Ly. Lũ phỉ lúc đó dám chạy, e là trận sạt lở dọa cho chạy khỏi nhà, đó kịp phản ứng xử lý gọn.
Chiêu cần mới, miễn là hiệu quả. Chỉ cần phỉ khấu còn ở trong núi, những chuyện tương tự sẽ chỉ nhiều chứ ít. Vào lúc đêm khuya tĩnh lặng, ai thể phân biệt trận sạt lở đó là thiên tai nhân họa? Nghe thấy động tĩnh, chỉ vội vàng chạy khỏi nhà chứ dám chạy loạn.
Úc Ly nhận 500 lượng tiền thưởng, là năm tờ ngân phiếu, mỗi tờ một trăm lượng.
"Không gì." Lúc nàng Thẩm huyện lệnh với ánh mắt thiết, : "Sau nếu còn chuyện tương tự, cứ gọi bất cứ lúc nào."
Chỉ cần tiền thưởng hậu hĩnh là .
Thẩm huyện lệnh ý của nàng, vô cùng cảm động : "Úc cô nương, cô là một vị nghĩa sĩ tấm lòng vì thiên hạ, bẩm báo chuyện lên phủ tôn ."
Úc Ly "ồ" một tiếng, mấy để tâm.
Ngược Tuyên Hoài Khanh và Đồ lão đại vui mừng. Lần diệt phỉ ở núi Thanh Nhai, sự việc xảy quá đột ngột, quan phủ kịp phản ứng. Hơn nữa họ để lộ sự tồn tại của Úc Ly, tránh gây nguy hiểm cho gia đình và bạn bè của nàng, nên khi bẩm báo lên phủ tôn, mập mờ về phận của nàng, chỉ là một vị nghĩa sĩ.
Lần diệt phỉ là do quan phủ mời nàng đến, sự chuẩn đầy đủ, thể rõ ràng hơn với phủ tôn. Với công lao diệt phỉ hai , phủ tôn thế nào cũng sẽ chút biểu dương.
Thẩm huyện lệnh còn việc bận, nhanh rời .
Úc Ly gọi Tuyên Hoài Khanh và Đồ lão đại , lấy một trăm lượng ngân phiếu đưa cho họ: "Tuyên thiếu gia, một trăm lượng chia cho các thị vệ ."