Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 281:281

Cập nhật lúc: 2025-10-14 05:38:23
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

Tuy đều , nếu Tam hoàng tử ở lưng chống đỡ, nhà họ Khang dám hành sự kiêu ngạo như . Chỉ là dù cũng là hoàng tử đương triều, con trai của Thánh thượng, dù chuyện gì thương thiên hại lý, nhiều nhất cũng chỉ phạt một cách đau ngứa, chuyện "đồng tội với dân thường" là thể nào.

Phó Văn Tiêu như thấy, gắp thức ăn cho Úc Ly. Úc Ly im lặng lắng , động tác ăn chậm , mặt lộ vẻ suy tư.

Ăn xong, họ dạo một vòng trong thành trở về.

Vừa trở dinh thự của nhà họ Tuyên, quản sự đón, vui mừng : "Phó lang quân, Phó nương tử, Tuyên thiếu gia của chúng trở về."

Nghe , Úc Ly trong, quả nhiên, thấy Tuyên Hoài Khanh vội vàng , vẻ mặt vui mừng. Mãi đến khi thấy Phó Văn Tiêu bên cạnh Úc Ly, vẻ mặt vui mừng của biến thành kinh ngạc.

"Tuyên thiếu gia." Úc Ly chào một tiếng.

Tuyên Hoài Khanh ngơ ngác Phó Văn Tiêu, nhất thời phản ứng .

Phó Văn Tiêu bình tĩnh , chắp tay chào: "Tuyên thiếu gia."

Tuyên Hoài Khanh hoảng sợ, mặt lúc xanh lúc đỏ, đến cả giọng cũng chút : "Ngươi, ngươi là ai?"

Phó Văn Tiêu bình tĩnh đáp: "Tại hạ Phó Văn Tiêu."

Tuyên Hoài Khanh , vẫn vẻ mặt hoài nghi .

Úc Ly khó hiểu họ, hỏi: "Tuyên thiếu gia, ngài quen Tiêu nhi ?"

"Không quen !" Tuyên Hoài Khanh vội . "Chỉ là cảm thấy chút quen mặt."

"Vậy ?" Úc Ly cảm thấy phản ứng của lớn, nhịn xem Phó Văn Tiêu.

Tuyên Hoài Khanh thấy nàng nghi hoặc, vội thu vẻ mặt, chần chừ : "Có lẽ... trai đều trông quen mặt." Cậu thầm nghĩ, vị Phó lang quân quả nhiên trai, một khuôn mặt chỉ lừa gạt tiểu cô nương.

Úc Ly "ồ" một tiếng, tuy nghi hoặc nhưng nàng thích truy cứu những chuyện nhỏ nhặt. Dù Tuyên Hoài Khanh quen Phó Văn Tiêu , đối với nàng cũng ảnh hưởng gì.

Thấy Tuyên Hoài Khanh, hai đầu tiên là cảm ơn sự giúp đỡ của , sắp xếp chỗ ở cho họ.

"Không cần khách sáo." Tuyên Hoài Khanh cũng khôi phục vẻ trấn tĩnh, xua tay. "Úc cô nương cứu , đây là việc nên ."

Ba xuống chuyện. Tuyên Hoài Khanh vẻ mặt nghiêm túc : "Úc cô nương, chuyện của nhà họ Khang , ngờ cuối cùng vẫn giúp gì." Cậu chút thất vọng, rõ ràng năm ngoái thu một ít chứng cứ phạm tội của nhà họ Khang, nhưng vì đủ nên chỉ thể kiềm chế . Mấy tháng nay, vẫn cho điều tra chứng cứ phạm tội của nhà họ Khang nhưng tiến triển gì, nào ngờ cuối cùng là do Úc Ly giải quyết.

Úc Ly để trong lòng, : "Ta vốn còn tưởng sẽ phiền đến Tuyên thiếu gia, ngờ tuần phủ  Nam Quận tay, để ông giải quyết cũng ."

So với việc để Tuyên Hoài Khanh, thừa kế tương lai của Trấn Nam quân, nhúng tay những chuyện , đương nhiên là để tuần phủ trực tiếp xử lý sẽ hơn, nhà họ Tuyên cũng thể tránh hiềm nghi, gây quá nhiều chú ý. Đây cũng là lý do khi Phó Văn Tiêu giao chứng cứ cho tuần phủ, nàng phản đối.

Nói xong chuyện , Tuyên Hoài Khanh : "Bây giờ thi phủ qua, khi nào các vị về huyện thành?" Tiếp đó, chúc mừng Phó Văn Tiêu qua kỳ thi phủ, còn đỗ án thủ. Cậu thầm nghĩ, nếu tên thật sự là vị Phó thế tử trong kinh thành, một kỳ thi phủ đỗ đầu quả thực là gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-281281.html.]

Phó Văn Tiêu khiêm tốn cảm tạ sự chăm sóc của . Tuyên Hoài Khanh nhịn liếc một cái, vẫn hoài nghi phận của .

Năm đó khi rời kinh thành mới mười tuổi, tuổi lớn, hơn nữa với độ tuổi đó, thực giao du ở kinh thành cũng nhiều. Thậm chí vì tránh hiềm nghi, bà và ít khi dẫn tham gia các bữa tiệc, đối với những công tử vương tôn trong kinh thành cũng hiểu rõ lắm.

Thư Sách

Vị Phó thế tử của Trấn Quốc công phủ lớn hơn 4 tuổi. Nếu c.h.ế.t, năm nay cũng chỉ 24 tuổi. Năm đó, gặp Phó thế tử trong một bữa tiệc cung đình do Thái hậu tổ chức, lúc đó Phó thế tử cũng chỉ 13-14 tuổi, so với 24 tuổi đổi lớn, cũng cách nào xác nhận vị Phó Văn Tiêu là vị đó .

Tuy thể xác định, nhưng Tuyên Hoài Khanh , Phó Văn Tiêu tuyệt đối bình thường. Nghĩ đến bản lĩnh của Úc Ly, nàng là do kỳ nhân dị sĩ dạy dỗ, càng thêm hoài nghi phận của Phó Văn Tiêu đơn giản.

Tuyên Hoài Khanh nhanh bình tĩnh . So với Phó Văn Tiêu, càng coi trọng bản lĩnh của Úc Ly hơn.

Úc Ly : "Vài ngày nữa ạ." Lúc họ còn hứa với Uông cử nhân sẽ ngắm hoa ở thư viện Nhạn Sơn, thể lập tức trở về huyện thành .

Tuyên Hoài Khanh : "Nếu , ngày mai ngươi rảnh ."

"Sao ?" Úc Ly hỏi.

Tuyên Hoài Khanh mặt lộ nụ : " Cô còn nhớ Sơn Nương và ? Họ hiện đang ở trang  viên của nhà . Nghe   cô đến phủ thành, họ đến thăm  cô."

Úc Ly tự nhiên còn nhớ Sơn Nương và : "Họ đến trang  viên của ngài ?"

Tuyên Hoài Khanh gật đầu, than một tiếng: "Họ đều về nhà, rằng họ còn nhà nữa." Là thật sự còn nhà, trở về, chỉ họ trong lòng mới rõ.

Úc Ly "ồ" một tiếng, : "Vậy ngày mai đến trang viên thăm họ . Ta hứa với họ, nếu đến phủ thành, họ cũng ở đây, sẽ đến thăm họ." Lúc vì kỳ thi phủ, vì chuyện của nhà họ Khang, nàng vẫn luôn thời gian. Ngày mai thể thăm họ, tiện thể cũng xem họ luyện tập thể thuật thế nào.

Tuyên Hoài Khanh hẹn với nàng thời gian ngày mai cùng trang trại xong, nhanh lo việc. Cậu trở về, còn nhiều chuyện bận.

Một lúc , Tuyên Hoài Khanh đến tìm Úc Ly, cho nàng một chuyện: "Úc cô nương, Tịch tri phủ gặp  cô."

"Gặp ?"

Cậu gật đầu: "Chuyện ngươi diệt phỉ, Thẩm huyện lệnh của huyện Dư Khánh báo cáo lên. Tịch tri phủ ngươi là nghĩa sĩ, cảm tạ ngươi một phen, ngợi khen ngươi." Nghĩ đến điều gì đó, bổ sung. " Cô yên tâm, Tịch tri phủ sẽ gặp  riêng cô, để lộ phận của  cô ."

Nếu Úc Ly là trong quan phủ thì , nhưng nàng hiện tại chỉ là một dân bình thường, hơn nữa còn là dùng phận nghĩa sĩ để diệt phỉ. Nếu để lộ phận của nàng, e là sẽ gây nguy hiểm cho gia đình và bạn bè. Tịch tri phủ tự nhiên cũng hiểu rõ điều , cũng ý định công bố phận của Úc Ly, trừ phi một ngày nào đó, nàng trở thành quan viên trong triều...

Tuyên Hoài Khanh nghĩ đến đây, nhịn nàng. Tuy triều Đại Khánh tiền lệ nữ tử quan, nhưng nghĩ đến bản lĩnh của nàng, sớm muộn gì nàng cũng sẽ xuất hiện mặt thế nhân. Hơn nữa, nàng là kỳ nhân dị sĩ, chừng một ngày nào đó Thánh thượng gặp nàng sẽ phong quan cho nàng...

Úc Ly gật đầu: "Được ạ, khi nào?"

Tuyên Hoài Khanh : "Gần đây vì chuyện của nhà họ Khang, Tịch tri phủ cũng bận. Ông vài ngày nữa sẽ sắp xếp thời gian."

"Được." Úc Ly tỏ vẻ ý kiến.

Hôm , nhà họ Tuyên sắp xếp xe ngựa, đưa Úc Ly và Phó Văn Tiêu cùng trang trại. Tuyên Hoài Khanh thì cưỡi ngựa theo.

Thực Tuyên Hoài Khanh vốn định trực tiếp cưỡi ngựa cho nhanh, nhưng đối mặt với Úc Ly, e là ngựa cũng thẳng nổi, càng cần đến việc để ngựa chở nàng. Thôi thì cứ xe ngựa .

Điều cũng khiến Tuyên Hoài Khanh một nữa tin chắc, Úc Ly chính là kỳ nhân dị sĩ, điều thần dị.

Ngồi trong xe ngựa, Úc Ly về phía Phó Văn Tiêu, hỏi: "Sao cũng đến? Không ở nhà nghỉ ngơi ?"

Phó Văn Tiêu : "Cứ ở trong phòng mãi cũng chán, cùng nàng xem thử."

"Không nhiều gửi thiệp cho ?" Úc Ly , chán thì thể tham gia các buổi tụ họp của giới học giả. Sau khi công bố kết quả thi phủ, với tư cách là án thủ , Phó Văn Tiêu một nữa nổi danh lừng lẫy. Người sách ở phủ thành kết bạn với càng nhiều, thiệp mời gửi đến đây cũng nhiều. Tiếc là hề động lòng, đến cả cửa cũng .

Phó Văn Tiêu lắc đầu: "Không hứng thú." So với những việc đó, càng cùng nàng xem trang  viên của nhà họ Tuyên hơn.

Loading...