Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 307

Cập nhật lúc: 2025-10-16 11:41:27
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạc Ngọc Thiền vội hỏi: "Úc cô nương, cô đang ở ? Ta... thể đến tìm cô ...?"

Nói đến những lời cuối, mặt nàng đỏ bừng, ngón tay vô thức mân mê viên ngọc bội bên hông, thoáng lo sợ nàng sẽ từ chối.

Nếu là một cô nương khác, nàng sẽ lo lắng như , nhưng khi đối diện với Úc Ly, con gái cứu , nàng luôn cảm thấy cô bí ẩn đặc biệt, khiến ngưỡng mộ nhưng cũng sợ khước từ.

Úc Ly đáp gọn: "Được chứ, đang ở nhà của Uông gia trong hẻm Hồ Vân."

Mạc Ngọc Thiền mừng rỡ, nét mặt giãn , "Vậy ngày mai đến tìm cô chơi nhé." Đoạn, nàng hỏi, "Sao cô đột nhiên đến tỉnh thành ? Chẳng lẽ cô là ở đây? Hay là…"

Nghĩ đến chuyện sòng bạc của Khang gia triệt hạ năm ngoái, nàng khỏi hoài nghi, lẽ nào Úc cô nương đến tỉnh thành là để nhiệm vụ gì đó?

Mạc Ngọc Thiền chợt thấy hối hận, đáng lẽ nên nhiều lời hỏi han.

Trong lòng nàng, thế lai lịch của Úc Ly vô cùng bí ẩn, việc cô cũng hết sức lạ thường. Ngay cả chuyện cô xuất hiện ở sòng bạc và phá hủy nó, cũng là một nhiệm vụ.

Sau khi trở về tỉnh thành, mỗi nghĩ đến việc cô cứu giúp, Mạc Ngọc Thiền vô cùng cảm kích.

Đối với những cô gái kẹt trong sòng bạc lúc , sự xuất hiện của Úc Ly tựa như một tia sáng trong đêm tối, là vị cứu tinh đưa họ thoát khỏi địa ngục trần gian.

Nàng từng đoán già đoán non về phận của Úc Ly, rằng cô nghề gì, thế lực lớn nào đó đặc biệt bồi dưỡng để chuyên tiêu diệt những nơi tội như .

Nếu thì thể lợi hại đến thế?

Úc Ly thản nhiên đáp: "Ta tỉnh thành, đến đây cùng phu quân, là sĩ tử tham dự kỳ viện thí ."

"A?"

Mạc Ngọc Thiền ngây cô. Câu trả lời ngoài dự đoán của nàng, khiến nàng nhất thời chút ngơ ngác.

"Phu… phu quân của cô?" Mạc Ngọc Thiền hỏi , "Cô thành ư?"

Nàng bất giác lên tóc của Úc Ly, quả thật búi theo kiểu của phụ nữ chồng. Cũng tại nàng gặp Úc Ly mà vui mừng quá đỗi, nên để ý đến chi tiết .

trong lòng nàng, việc Úc Ly kết hôn cũng quan trọng.

Úc Ly "ừ" một tiếng bước khỏi tửu lầu.

Mạc Ngọc Thiền theo bên cạnh, còn a và ma ma của Mạc gia thì lẳng lặng theo một .

Thấy Úc Ly về phía xe ngựa nhà họ Uông đang đỗ ven đường, Mạc Ngọc Thiền bèn lời tạm biệt: "Úc cô nương, ngày mai đến tìm cô nhé."

Úc Ly gật đầu với nàng.

Mạc Ngọc Thiền bên đường, dõi theo xe ngựa của Uông gia rời , môi nở một nụ vui vẻ.

Nàng cũng còn hứng thú dạo phố nữa mà lên xe ngựa về phủ ngay.

Về đến Mạc phủ, Mạc Ngọc Thiền xuống xe xách váy chạy thẳng đến thư phòng ở tiền viện.

"Tiểu thư, chạy chậm thôi, cẩn thận kẻo ngã!" Đám a ma ma phía lo lắng gọi với theo.

Mạc Ngọc Thiền chẳng để tâm, chạy đến thư phòng ngó đầu trong, thấy cha ở đó thì khỏi thất vọng. Nàng hỏi gã sai vặt đang gác: "Cha ?"

Gã sai vặt đáp: "Lão gia vẫn còn ở nha môn ạ."

"Khi nào ông về?"

"Lão gia , nhưng viện thí sắp diễn nên dạo ông bận, mấy hôm nay về khuya."

Mạc Ngọc Thiền thất vọng mặt, lủi thủi về nội trạch tìm .

Mạc phu nhân đang xem sổ sách, thấy con gái trở về liền hỏi: "Thiền nhi của thế ? Trông ỉu xìu ? Chẳng lẽ mua món đồ nào ưng ý ?"

Vừa thấy , Mạc Ngọc Thiền lập tức tươi tỉnh trở .

Nàng cho đám a lui ngoài, rúc lòng , vui vẻ kể: "Mẹ ơi, hôm nay phố con gặp Úc cô nương, cứu con đó."

Nàng ân nhân của họ Úc là do lúc rời huyện Sơn Bình hỏi đàn ông tên "Đồ thúc". Khi đó ông chỉ cho cô họ Úc, ngoài tiết lộ thêm gì.

Mạc phu nhân thoáng sững , nhưng vẻ mặt vui mừng của con gái, bà liền nhớ "Úc cô nương" là ai.

Chuyện con gái lừa bán năm ngoái, đến giờ nghĩ bà vẫn còn sợ hãi. May mắn là con gái bà bình an trở về, gặp chuyện gì bất trắc.

Mạc phu nhân ơn vị "Úc cô nương" cứu con gái và cũng báo đáp, nhưng tiếc là bên Tuyên gia giấu nhẹm thông tin liên quan, còn Mạc gia cũng dám điều tra rùm beng, sợ lộ chuyện con gái lừa bán.

Mạc phu nhân vuốt tóc con gái, cũng vui vẻ hỏi: "Vị Úc cô nương đó là ? Sao con gặp ?"

Nghe con gái kể xong, bà cũng chút kinh ngạc: "Úc cô nương của Tuyên gia ?"

Nếu , Tuyên gia bảo vệ cô kỹ đến ? Rõ ràng là để đề phòng Khang gia điều tra. Điểm họ cũng thể hiểu .

Trong lòng Mạc phu nhân cũng căm ghét Khang gia. Dù kẻ lừa bán con gái bà chỉ là của Khang gia, và thể chúng phận con gái bà, nhưng việc Khang gia ngấm ngầm thực hiện hành vi buôn cho thấy chúng ít chuyện phi pháp.

Đến tháng năm, Viên tuần phủ đột nhiên tay với Khang gia. Không ông lấy chứng cứ phạm tội từ mà chỉ trong một đêm, Khang gia sụp đổ, ai cầu xin cũng vô dụng.

Khang gia đắc tội với ít , nên nhiều kẻ hả hê, thậm chí còn bỏ đá xuống giếng.

Mạc gia cũng góp một phần công sức trong đó.

Cha của Mạc Ngọc Thiền là Đề đốc Học chính của  Nam Quận.

Tuy ông là quan viên thuộc phe cánh của Tam hoàng tử, nhưng vì Thái tử và Nhị hoàng tử đều qua đời, Tam hoàng tử trở thành con lớn tuổi nhất của Thánh thượng, nên ít quan viên dựa . Mạc Học Chính trong lòng vẫn còn do dự, thế lực của Tam hoàng tử hiện đang mạnh, nếu gì bất ngờ xảy , thể sẽ lên ngôi.

Tam hoàng tử cũng từng cho đến lôi kéo ông, Mạc Học Chính đối đầu với , định bụng sẽ quan sát thêm một thời gian.

Nào ngờ con gái xảy chuyện. Lần , dù Mạc Học Chính do dự đến cũng thể nào ủng hộ Tam hoàng tử nữa. Tam hoàng tử một gia tộc bên ngoại ngang ngược như , còn dung túng cho họ bậy, lên ngôi e rằng cũng chẳng minh quân.

Vì thế, khi Viên tuần phủ hành động, Mạc gia cũng ngầm trợ giúp một tay.

Mạc Học Chính chỉ ước chuyện của Khang gia thể liên lụy đến Tam hoàng tử, nhất là thể kéo ngã ngựa.

thì Thánh thượng vẫn còn nhiều hoàng tử khác.

Mạc Ngọc Thiền nghĩ nhiều như , nàng vui vẻ : "Úc cô nương lắm, con thích cô ! Mẹ ơi, cô đến tỉnh thành là cùng phu quân, chồng cô là sĩ tử tham gia viện thí."

Mạc phu nhân hỏi: "Phu quân của Úc cô nương là ai?"

"Nghe họ Phó, tên là Phó Văn Tiêu."

So với Úc Ly, Mạc Ngọc Thiền hứng thú với chồng cô, chỉ mong ngày mai đến Uông gia tìm Úc Ly.

Khi Mạc phu nhân thấy cái tên "Phó Văn Tiêu", mí mắt bà khẽ giật.

Họ Phó, tên "Phó Văn Tiêu", khiến bà bất giác nhớ đến vị thế tử của Trấn Quốc công phủ ở kinh thành mấy năm , đó cũng họ Phó, và chữ "Tiêu" trong tên đồng âm.

Khi đó, Phó thế tử danh tiếng lẫy lừng, thậm chí còn lấn át cả các vị hoàng tử. Đặc biệt là khi Ý Đức thái tử qua đời, bao nhiêu thầm tiếc nuối, giá như ngài là hoàng tử thì mấy.

Trời sẩm tối, Mạc Học Chính cuối cùng cũng về đến phủ. Ông còn kịp uống một ngụm phu nhân cho gọi sang.

Vào cửa, ông thấy cả vợ và con gái đều đang đợi , khỏi mỉm .

 

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-307.html.]

 

 

 

 

 

"Có chuyện gì mà hai con vội vàng tìm thế?" Rồi ông hỏi con gái, "Nghe Ngọc Thiền hôm nay ngoài mua quần áo trang sức, tiền đủ ? Không đủ thì cha cho thêm."

Đối với cô con gái duy nhất, ông luôn hết mực yêu thương.

Mạc Ngọc Thiền vui vẻ chạy đến khoác tay ông, : "Cha, hôm nay con gặp Úc cô nương, cứu con đó..."

Nàng kể chuyện gặp Úc Ly cho cha .

Mạc Học Chính ngạc nhiên, hiền từ xoa đầu con gái: "Thật ? Vậy thì cảm ơn cho phép."

Mạc phu nhân : "Thiếp đang định tìm một ngày thích hợp, mở tiệc mời Úc cô nương và phu quân của cô đến để cảm tạ cho đàng hoàng."

Sau đó, bà cho chồng , phu quân của Úc Ly là một trong những sĩ tử tham gia kỳ viện thí năm nay.

Mạc Học Chính xong liền hỏi: "Phu quân của Úc cô nương tên là gì?"

chủ trì kỳ viện thí năm nay, ông chắc chắn sẽ thiên vị, hỏng sự công bằng của khoa cử, nhưng cũng thể chú ý một chút đến các sĩ tử. Giống như những sĩ tử tài danh nức tiếng, khi thi cử cũng sẽ giám khảo đặc biệt quan tâm.

"Chàng tên là Phó Văn Tiêu," Mạc phu nhân .

Mạc Học Chính thoáng ngẩn , nhanh chóng : "Phó Văn Tiêu , hình như là án đầu của kỳ phủ thí bên phủ Khánh An năm nay."

Là một Học chính, ông cũng tên của các án đầu trong tỉnh. Nghe thấy tên Phó Văn Tiêu, ông liền nhớ ngay, trong lòng chút hài lòng.

Xem phu quân của Úc cô nương học vấn tồi. Đợi đến kỳ viện thí, ông xem kỹ văn chương của mới .

Mạc phu nhân thấy ông biểu hiện gì khác thường, bèn nghĩ chắc là lo xa.

Thế tử Trấn Quốc công tên là Phó Tiêu, còn phu quân của Úc cô nương tên là Phó Văn Tiêu. Tuy đều họ Phó, nhưng một c.h.ế.t từ mấy năm , một ở huyện Sơn Bình, còn thi khoa cử, chắc chắn quan hệ gì.

**

Buổi tối, khi Phó Văn Tiêu trở về, Úc Ly cũng kể cho chuyện .

"Tô tỷ tỷ với , cha của Mạc cô nương là Đề đốc Học chính của tỉnh Nam Quận, kỳ viện thí do ông chủ trì."

Phó Văn Tiêu xong, vẻ mặt vẫn bình thản, : "Không ngờ ngày đó A Ly cứu con gái của Học chính đại nhân, thật duyên."

Úc Ly gật đầu, " , khi nàng về nhà, nhà đều quan tâm."

Hai trò chuyện qua loa vài câu cũng để tâm đến chuyện nữa.

Phó Văn Tiêu nàng cứu nhiều , và mỗi tay, nàng bao giờ phận đối phương, dù là tiểu thư quan gia thường dân, gặp là cứu.

Cứu con gái của một vị Đề đốc Học chính cũng gì đặc biệt.

Hôm , khi Phó Văn Tiêu và Uông cử nhân ngoài, Mạc Ngọc Thiền cũng đến.

Thấy Úc Ly, nàng vui vẻ : "Úc cô nương, khi nào cô và Phó lang quân thời gian rảnh, mời hai đến nhà khách để cảm tạ cô cứu ."

Úc Ly suy nghĩ một lát đáp: "Đợi khi viện thí xong ."

Hiện tại Phó Văn Tiêu bận, ngoài việc tham gia một văn hội cần thiết, còn chuẩn cho kỳ viện thí, nên để phân tâm.

Đợi thi xong cũng muộn.

Mạc Ngọc Thiền đương nhiên ý kiến.

Vừa cha nàng dạo cũng đang bận rộn chuyện viện thí, thời gian. Nếu khách đến mà chủ nhà vắng mặt thì cũng .

Biết Uông phu nhân và Úc Ly định cùng ngoài dạo phố, Mạc Ngọc Thiền cũng theo.

Uông phu nhân kéo tay Úc Ly, : "Sắp đến Trung thu , hôm nay định mua cho Ly nương mấy món trang sức. Ly nương ít trang sức quá, sắm sửa thêm mới ."

Mạc Ngọc Thiền gật đầu: "Tô tỷ tỷ , đúng là nên như ."

Nàng cũng học theo Úc Ly gọi Uông phu nhân là "Tô tỷ tỷ", khiến Uông phu nhân ngớt.

Với tuổi của bà, của hai họ cũng , nhưng Úc Ly thấy bà còn trẻ nên nhất quyết gọi là Tô tỷ tỷ. Mạc Ngọc Thiền quý mến Úc Ly, nên cô gọi thế nào, nàng cũng gọi theo như .

Ba cùng xe phố, đến một tiệm trang sức lớn nhất tỉnh thành.

Trong tiệm ít nữ quyến của các phủ đang xem đồ, ăn mặc sang trọng quý phái, phận tầm thường.

Thấy Mạc Ngọc Thiền, họ đều đến chào hỏi.

Mạc Ngọc Thiền thu vẻ thiết hòa nhã khi ở mặt Úc Ly, nét mặt trở nên điềm đạm, lạnh nhạt chào hỏi qua loa cùng Uông phu nhân và Úc Ly lên lầu hai.

Mọi cũng ý mà đến phiền.

Lên đến lầu hai, Mạc Ngọc Thiền mới thả lỏng, ghé tai Úc Ly thì thầm: "Mỗi ngoài đều gặp những , phiền c.h.ế.t ."

Chỉ là phận của nàng ở đó, những chuyện thể tránh khỏi, dù phiền đến cũng cố gắng ứng đối.

Úc Ly "ồ" một tiếng, thể đồng cảm với nỗi phiền muộn của nàng. Dù nếu là cô, ai tiếp thì cứ lờ .

Thư Sách

Chưởng quỹ đích tiếp đãi, cho mang nhiều mẫu trang sức mới trong tiệm đến.

Uông phu nhân và Mạc Ngọc Thiền cùng lựa đồ.

Hai chụm đầu , tỏ hợp ý. Họ kéo Úc Ly , ướm thử từ đầu đến chân, tấm tắc khen cái , cái cũng , bảo chưởng quỹ đang chờ bên cạnh gói .

Uông phu nhân : "Ly nương vốn xinh , đeo chiếc vòng chắc chắn sẽ hợp."

Mạc Ngọc Thiền gật gù: "Trên Ly nương trông thanh nhã quá, đúng là đeo thêm chút vàng ngọc mới , tôn da."

Úc Ly: "..."

Úc Ly : "Tô tỷ tỷ, Ngọc Thiền, hai đừng mua cho , nhiều tiền ."

Hôm qua Uông phu nhân mua cho  nàng nhiều quần áo,  nàng đưa tiền nhưng bà nhận. Nếu  nàng cứ khăng khăng đưa, Uông phu nhân tỏ vẻ buồn bã, rằng  nàng coi là tỷ tỷ, uổng công bà gọi cô một tiếng , thế mà mua cho vài món đồ cũng chê.

Úc Ly: "..." Lần đầu tiên  nàng phát hiện thể lý sự cùn như .

Hai   nàng, Uông phu nhân : "Ta tỷ tỷ, mua cho vài món trang sức thì ?"

 

 

 

 

 

 

Loading...