Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 309

Cập nhật lúc: 2025-10-17 12:22:22
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

Chạng vạng, Úc Ly đến trường thi đón Phó Văn Tiêu. Thấy tinh thần trông cũng , nàng mới yên lòng.

Vừa về tới dinh thự nhà họ Uông, nào là canh thuốc, nào là đồ tẩm bổ dọn sẵn để đón Phó Văn Tiêu. Tất cả đều do Uông Cử nhân đặc biệt dặn nhà bếp hầm để bồi bổ cho .

Theo lời Uông Cử nhân, Phó hiền vất vả ở trường thi cả ngày, chắc chắn cần bồi bổ thể.

Ban ngày, Úc Ly còn Uông Cử nhân lẩm bẩm mãi, Phó Văn Tiêu xếp gian thi xú uế . Nếu rơi chỗ đó, e là mười lăm phút cũng chịu nổi.

Phải rằng, dù qua Trung thu nhưng tiết trời ở Nam Quận vẫn còn oi bức, dấu hiệu chuyển lạnh.

Trong thời tiết như , với bao nhiêu chen chúc trong trường thi, thể tưởng tượng cảnh tồi tệ đến mức nào. Nếu xếp một gian thi hôi hám, chỉ thể tự cầu phúc cho , yếu bóng vía một chút khi hun cho ngất xỉu.

Thư Sách

Úc Ly bèn hỏi Phó Văn Tiêu xếp chỗ như .

"Cái đó thì ." Phó Văn Tiêu đáp, "Vận may của cũng khá , xếp ở xa những chỗ đó."

Nghe , Úc Ly mới yên tâm. "Kỳ thi tiếp theo là hai ngày nữa, hai ngày cứ nghỉ ngơi cho khỏe."

Suốt hai ngày đó, Phó Văn Tiêu quả thật chỉ ở trong phòng nghỉ ngơi, ngay cả Uông Cử nhân cũng đến phiền .

Úc Ly ở nhà cùng , lúc rảnh thì luyện tập thể thuật, hoặc cùng sách.

Dĩ nhiên, sách Phó Văn Tiêu là sách kinh sử đắn, còn sách Úc Ly xem là truyện ký.

Quyển truyện do Mạc Ngọc Thiền cho mang đến.

Sau nhiều ngày chơi chung, quan hệ giữa Úc Ly và Mạc Ngọc Thiền tiến triển vượt bậc, giờ đây thiết như tri kỷ chốn khuê phòng. Cộng thêm ơn cứu mạng, Mạc Ngọc Thiền thực sự chỉ đem hết những thứ yêu thích tặng cho Úc Ly.

Biết Úc Ly ở nhà bầu bạn cùng  phu quân sắp thi cử, sợ nàng buồn chán, Mạc Ngọc Thiền liền cho mang ít truyện ký đến để nàng giải khuây.

Mấy ngày nay, Úc Ly rảnh rỗi là lật xem.

Mạc Ngọc Thiền thích những truyện tình sướt mướt giữa tiểu thư khuê các và thư sinh, mà chuộng thể loại thần ma chí quái. Những truyện thường cốt truyện mới lạ, đầy thú vị, khiến Úc Ly say sưa.

Lúc rảnh rỗi, Phó Văn Tiêu cũng lật xem vài trang. Khi thấy trong truyện tình tiết “mượn xác hồn”, bất giác liếc nàng.

"Chàng gì?" Úc Ly khó hiểu hỏi.

Phó Văn Tiêu xa xôi: "Nàng xem những thứ chứ?"

"Có ?" Úc Ly cho hồ đồ, xuống quyển truyện trong tay, quyển nàng qua , chẳng thấy vấn đề gì cả.

Phó Văn Tiêu nàng một lúc : "Không gì, chỉ hỏi nàng truyện thôi."

Úc Ly đáp: "Rất thú vị."

Rồi nàng hào hứng kể cho về cốt truyện, đây là đầu tiên trong cả hai đời nàng loại tiểu thuyết thần ma chí quái , nàng thấy hứng thú.

nghĩ thì kỳ thi viện của vẫn xong, thể để phân tâm, nàng bèn dừng nghiêm túc : "Nếu , đợi thi xong hãy xem."

Nói , nàng thu hết truyện cất , đặt ở một nơi mà lấy .

Phó Văn Tiêu bật , cũng cố đòi xem.

thấy vài quyển truyện cũng đến mức phân tâm, nhưng nàng quan tâm đến như , thì thôi xem nữa.

Hai ngày , Phó Văn Tiêu trường thi.

Sau khi kỳ thi kết thúc, kỳ thi viện cuối cùng cũng hạ màn, chỉ cần đợi mười ngày nữa là sẽ kết quả.

* Thi viện kết thúc, xác nhận sức khỏe Phó Văn Tiêu vấn đề gì, Úc Ly liền cùng ngoài dạo chơi.

Trước đây, vì bận tham dự buổi tụ họp của sĩ tử trong tỉnh và chuẩn cho kỳ thi viện, nên Úc Ly chơi cùng Uông phu nhân và Mạc Ngọc Thiền, hai họ vẫn dịp riêng với .

Vì thế, Phó Văn Tiêu đặc biệt bóng gió rằng, cũng cùng nàng dạo quanh tỉnh thành.

Nghe xong, suy nghĩ đầu tiên của Úc Ly là thật sự dính , suy nghĩ thứ hai là dù cũng là bạn đời do chính lựa chọn, với trách nhiệm của một bạn đời, những việc phạm nguyên tắc thì tất nhiên nên chiều theo ý .

Nàng sảng khoái đồng ý cùng ngoài.

Uông phu nhân họ ngoài du ngoạn, liền chuẩn xe ngựa và thức ăn cho họ, còn chỉ cho họ những nơi vui chơi trong tỉnh thành, những địa điểm thích hợp cho trẻ tuổi.

Thực là thích hợp cho những cặp vợ chồng trẻ, những đôi tình nhân.

Uông Cử nhân họ định ngoài, cũng theo, nhưng kịp mở lời Uông phu nhân chặn .

Đợi đôi trẻ , Uông phu nhân mới trách: "Người là vợ chồng son chơi riêng, ông là đàn ông con trai xen gì? Hay là ông chê ở nhà bầu bạn với ông khiến ông thấy tủi ?"

Nói đến đây, bà nở một nụ đầy ẩn ý với ông.

Uông Cử nhân vội vàng lắc đầu: "Làm thể? Phu nhân ở bên là phúc ba đời của , vui mừng còn hết." Rồi ông đề nghị, "Thật chúng cũng thể cùng họ mà, bốn chung cho bạn."

Uông phu nhân suýt nữa thì phì .

là đồ ngốc!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-309.html.]

Bà đưa tay véo nhẹ tai chồng, : "Bốn thì gì vui? Người chỉ hai vợ chồng chơi với thôi. Chúng theo, dù cũng là một đôi, nhưng chung quy thể tự tại bằng chỉ hai họ." Rồi bà , "Ông nghĩ xem, năm đó nếu chúng ngoài chơi mà cả trưởng và tẩu tẩu của cùng, ông sẽ thấy thế nào?"

Uông Cử nhân ngẫm , thấy quả đúng là như .

Ông đành tiếc nuối từ bỏ ý định.

* Sau khi kỳ thi viện kết thúc, tỉnh thành càng thêm náo nhiệt.

Tại những chốn hoa liễu trong thành, lúc nào cũng thể bắt gặp bóng dáng các sĩ tử trẻ tuổi . Họ đều tranh thủ lúc thi xong nhưng kết quả để ngoài giải khuây.

Đến ngày yết bảng, thể là kẻ vui buồn, lúc đó dù giải khuây cũng chẳng còn tâm trạng nữa.

, nhiều sĩ tử đều nhân lúc ngoài thư giãn, tiện thể đoán xem mười vị trí đầu bảng của kỳ thi viện sẽ thuộc về ai. Các vị án đầu của kỳ thi phủ ở các phủ khác nhắc đến nhiều nhất, ai cũng cho rằng họ chắc chắn sẽ lọt top mười.

Trong đó, nhắc đến nhiều nhất chính là án đầu của phủ Khánh An, Phó Văn Tiêu.

Phàm là ai gặp qua Phó Văn Tiêu, đều sẽ phong thái của thuyết phục.

Triều Đại Khánh xưa nay chuộng cái , bàn đến học thức của Phó Văn Tiêu , chỉ riêng dung mạo tuấn mỹ, phong tư trác tuyệt của cũng khiến các sĩ tử khác lòng ngưỡng mộ.

Sau khi cùng trao đổi học vấn, xem qua văn chương của , họ càng thêm tâm phục khẩu phục.

Danh tiếng của Phó Văn Tiêu cũng nhanh chóng lan truyền khắp tỉnh thành, đến ít.

Thậm chí, những tài nữ giai nhân các hoa thuyền, lầu xanh trong tỉnh thành cũng danh án đầu phủ Khánh An, ai nấy đều gặp mặt một , gửi thiệp mời đến hoa thuyền tương ngộ.

những tấm thiệp kịp đến tay Phó Văn Tiêu Uông phu nhân giữ .

Uông phu nhân thầm nghĩ, đôi trẻ tình cảm đang , mấy kẻ từ lầu xanh hoa thuyền gửi thiệp cho Phó Văn Tiêu chẳng là gây khó xử cho ?

Trong tỉnh thành một hồ nước lớn, hồ ít hoa thuyền, đây cũng là một cảnh sắc đặc trưng của nơi .

Các giai nhân hoa thuyền đều là những bán nghệ bán , đa tài đa nghệ, xưa nay nổi tiếng là tài nữ, thu hút ít những kẻ tự cho là tài tử phong lưu đặt chân lên thuyền, vung tiền như rác.

Những kẻ tài tử phong lưu đó cũng lấy việc nhận thiệp mời từ hoa thuyền vinh dự, nhận càng nhiều thiệp càng chứng tỏ tài danh của họ càng vang dội, càng yêu mến.

"Làm ?" Uông Cử nhân , "Dù đây cũng là thiệp mời gửi cho Phó hiền ."

Cứ thế chặn , ông cảm thấy cho lắm.

Uông phu nhân mỉm ông: "Sao ông thấy ? Lẽ nào ông cũng ?"

Uông Cử nhân thấy nụ của vợ mà lông tơ dựng , vội lắc đầu: "Ta đương nhiên , nơi đó ho ? Chẳng bằng ở nhà bầu bạn cùng phu nhân!"

Uông phu nhân ông một lúc lâu, cuối cùng cũng tha cho ông, : "Phó lang quân loại đó, trong lòng chỉ Ly Nương, thể nhận những tấm thiệp ?" Bà "" một tiếng, "E là còn chẳng thèm liếc mắt ."

Nếu , cớ gì đưa đến mặt ?

Uông Cử nhân phụ họa: " thật là , Phó hiền là một si tình, trong lòng chỉ , cũng như lòng chỉ phu nhân ." Rồi ông , "Chẳng trách và Phó hiền hợp đến thế, chúng đều là những thương yêu vợ ."

Uông phu nhân ông tự khen mà suýt bật .

Ông và Phó Văn Tiêu hợp , chẳng là do ông mặt dày bám theo, lôi kéo buông ?

Thấy ông đang đắc ý, Uông phu nhân chỉ , cũng nỡ vạch trần.

Chạng vạng, Úc Ly và Phó Văn Tiêu dạo chơi trở về, gặp quản sự đang bưng một chồng thiệp mời .

Uông phu nhân ngờ họ bắt gặp, đành đưa thiệp cho Phó Văn Tiêu.

"Đây là gì ?" Úc Ly tò mò hỏi, "Ai gửi thiệp mời cho thế?"

Nàng quen với việc Phó Văn Tiêu nhận đủ loại thiệp mời, nên cũng lấy lạ. thiệp mời hôm nay vẻ khác, đó vẽ hoa văn tinh xảo, gần còn ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng, tựa như hương thơm nữ tử, khiến suy nghĩ m.ô.n.g lung.

Phó Văn Tiêu chỉ liếc một cái đặt xuống, thậm chí còn lấy khăn tay lau, lau sạch mùi hương dính ngón tay.

Hắn hờ hững : "Chỉ là vài quan trọng."

Úc Ly tò mò cầm lên xem, chẳng mấy chốc nhận điều gì đó. "Tiêu ca, là cô nương hoa thuyền gửi thiệp mời cho đấy."

Ở tỉnh thành một thời gian, nàng cũng nơi đây một chốn tiêu tiền như nước, đó chính là các hoa thuyền.

Nghe các cô nương ở đó đều bán nghệ bán , văn chữ , là những tài nữ giai nhân nổi tiếng, cánh đàn ông vô cùng săn đón.

Chỉ là nàng ngờ, những hoa thuyền đó gửi thiệp mời cho Phó Văn Tiêu.

Trong lòng nàng chút vui, bèn chằm chằm Phó Văn Tiêu, hỏi: "Chàng ?"

Phó Văn Tiêu lắc đầu: "Không ."

Xác nhận , Úc Ly mới nở nụ , : "Chàng . Nghe một đêm ở đó tốn kém lắm, còn đắt hơn bữa ăn của ở tửu lâu mấy ."

Với tiền đó, nàng thể ăn mấy bữa thịnh soạn ở tửu lâu nhất tỉnh thành .

Đồ ăn ở tửu lâu tỉnh thành quả thực đắt, dù tiền, nàng cũng nỡ thường xuyên đến ăn.

 

 

 

 

 

 

Loading...