Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 311
Cập nhật lúc: 2025-10-17 12:51:56
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thoắt cái đến ngày yết bảng.
Sáng sớm, Uông phu nhân cho trường thi túc trực.
Vào ngày , đến xem bảng ở trường thi đông, chen kẻ chúc, thể cường tráng thì đừng mong chen nổi.
Nhiều sĩ tử cẩn trọng thường sai nhà xem , hoặc thuê xem hộ chứ hiếm khi tự chen lấn.
Nói chung, mỗi khi đến dịp , bức tường trắng của trường thi là cảnh biển tấp nập, khó khăn.
Úc Ly cũng quan tâm đến kết quả viện thí, khi ăn sáng xong, nàng cùng vợ chồng Uông phu nhân trong phòng chờ tin.
Uông phu nhân rót cho nàng một tách , : "Ly Nương đừng lo, với học vấn của Phó lang quân, chắc chắn sẽ đỗ."
"Không chắc chắn, mà là nhất định!" Uông cử nhân đầy tự tin, "Án đầu ắt hẳn là của Phó hiền !"
Lời nếu để ngoài thấy, thể nào cũng mắng ông khoác lác, lỡ như đỗ Án đầu thì thật mất mặt.
Thư Sách
nếu là Phó Văn Tiêu, lẽ các sĩ tử khác cũng chẳng nghi ngờ gì.
Trong lòng nhiều , Án đầu đúng là Phó Văn Tiêu thì còn ai khác.
Phó Văn Tiêu bên cạnh, thong thả uống , vẻ như mấy bận tâm đến kết quả viện thí.
Chàng đưa cho Úc Ly một miếng bánh hoa quế, thấy nàng gặm bánh như một chú sóc con, mắt ánh lên ý . Dường như so với kết quả thi cử, ngắm nàng ăn bánh còn quan trọng hơn.
Uông phu nhân thấy họ đút, ăn, đôi vợ chồng son vẫn còn tâm trạng ăn uống, tâm thái thật vững vàng.
Bà bất giác mỉm .
Năm xưa khi Uông cử nhân thi viện thí, bà và ông đính hôn, tâm trạng bà lúc vững vàng như .
Lúc , nhà họ Uông phái xem bảng mặt mày hớn hở chạy về.
Vừa cửa vội chúc mừng, đó báo lớn: "Phó lang quân đỗ Án đầu ạ!"
"Thật ?" Uông phu nhân kinh ngạc bật dậy. Tuy bà cũng tin tưởng Phó Văn Tiêu, nhưng khi tin đỗ Án đầu, bà vẫn giấu vui mừng.
Đây chính là Tiểu Tam Nguyên*!
Uông cử nhân ha hả: "Ta ngay mà, Phó hiền nhất định !"
Trong mắt ông, danh hiệu Tiểu Tam Nguyên đối với Phó Văn Tiêu chẳng gì khó khăn. Năm đó ông cũng thi đỗ một mạch từ huyện thí và cũng là Tiểu Tam Nguyên.
Đến ông còn , Phó Văn Tiêu đương nhiên cũng .
Uông phu nhân vui vẻ sai mang tiền thưởng chuẩn sẵn , ngoài thưởng cho nhà, còn dùng để thưởng cho nha sai lát nữa sẽ đến báo tin vui.
Quả nhiên, lâu nha sai đến cửa báo tin.
Hàng xóm láng giềng cũng kéo đến chúc mừng, tiện thể lấy chút may.
Uông phu nhân tươi sai phát thưởng, ai nấy đều vui vẻ.
Sau khi khách khứa về, Uông phu nhân ăn mừng một phen, bèn cho nhà bếp dọn tiệc lên.
Phó Văn Tiêu đang ở nhờ nhà họ, đỗ Án đầu cũng xem như chuyện vui của nhà họ Uông.
**
Bên Mạc phủ cũng quan tâm đến kết quả viện thí .
Khi tin Án đầu viện thí là Phó Văn Tiêu đến từ phủ Khánh An, Mạc Ngọc Thiền nhảy cẫng lên vì vui sướng, reo lên: "Tuyệt quá, phu quân của Ly Nương là Án đầu!"
Mạc phu nhân cũng mừng, vì Úc Ly cứu con gái nên bà cảm tình đặc biệt với nàng, dĩ nhiên cũng mong phu quân của nàng đỗ đạt cao.
Hơn nữa, viện thí cuối cùng cũng kết thúc, phu quân bà cũng xong việc.
Vậy là thể gửi thiệp mời vợ chồng Úc Ly đến dự tiệc, họ cảm tạ ân cứu mạng của Úc Ly đối với con gái một cách tử tế.
Buổi tối, Học chính Mạc trở về phủ, Mạc phu nhân đợi sẵn ở tiền viện.
Vừa thấy ông, Mạc phu nhân liền : "Lão gia, kết quả viện thí , khi nào chúng mời Úc cô nương và phu quân nàng đến dự tiệc đây?"
Học chính Mạc gì, cởi chiếc áo ngoài dính bụi, một bộ thường phục, lặng lẽ rửa tay bằng chậu nước nha bưng tới.
Mạc phu nhân chút nghi hoặc ông, đưa cho ông một chiếc khăn sạch để lau tay.
Lúc , bà mới nhận sắc mặt Học chính Mạc đang trầm xuống, vẻ mặt ngưng trọng, trong lòng khẽ run lên, dấy lên một dự cảm chẳng lành.
Lau tay xong, Học chính Mạc cho hầu lui hết, về phía vợ .
"Ông ?" Mạc phu nhân chút bất an, gượng hỏi: "Có bên ngoài xảy chuyện gì ?"
Bà cho rằng phu quân gặp chuyện khó xử, hoặc viện thí thuận lợi, xảy vấn đề gì đó.
Học chính Mạc thở dài, kéo vợ xuống, nghiêm mặt : "Phu nhân, với bà một chuyện. Vị phu quân của Úc cô nương đó thực là..."
"Là ?"
Học chính Mạc nghiến răng, hạ giọng: "Là Thế tử Trấn Quốc Công - Phó Tiêu!"
Mạc phu nhân nhất thời hiểu , "Phó Tiêu? Phó Tiêu nào?"
Đột nhiên, vẻ mặt bà sững , cuối cùng cũng hồn, kinh ngạc ông, môi run run: "Ông, ông cái gì..."
Học chính Mạc thấy bà quả nhiên sợ hãi, vội vỗ nhẹ lưng bà an ủi: "Phu nhân đừng sợ, đừng sợ!"
Mạc phu nhân hai mắt thất thần, như tin tức choáng váng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-311.html.]
Một lúc lâu , bà nuốt nước bọt, thấp thỏm : "Lão gia, ông nhầm , vị Phó thế tử đó... chẳng qua đời mấy năm ?"
Tuy rằng lúc tên "Phó Văn Tiêu", bà vô thức cảm thấy giống "Phó Tiêu", nhưng lúc đó bà chỉ nghĩ đa nghi.
Cũng thể trách bà phản ứng như , thật là vì năm đó ở kinh thành, cái tên Phó thế tử ai , ai . Chàng quá nổi bật, tuy hoàng tử nhưng còn tôn quý hơn cả hoàng tử, khiến cho những hoàng tử chân chính cũng sống bóng của .
Cái tên "Phó Văn Tiêu", họ Phó, chữ "Tiêu" đồng âm với "Tiêu", chỉ hai điểm khiến Mạc phu nhân chút nhạy cảm.
bà chỉ nghi ngờ một chút, thật ngờ hai là một.
Bà chỉ mong nghĩ nhiều.
Một đồn là c.h.ế.t bỗng dưng "sống ", liệu âm mưu gì ?
Bà bản năng cảm thấy sợ hãi, sợ biến cố sẽ mang đến nguy hiểm cho gia đình.
Học chính Mạc : "Ta lầm, đúng là Phó thế tử!" Ông khỏi thở dài, "Ai tin đồn c.h.ế.t thì chắc chắn là c.h.ế.t? Biết giả c.h.ế.t để rời kinh, mưu tính chuyện khác."
Chỉ là ông thật sự đoán , rốt cuộc Phó thế tử đại sự gì mà hy sinh lớn đến , giả c.h.ế.t để rời kinh?
Đây là chuyện ông thể phỏng đoán, ông cũng dính dáng những chuyện thể tru di cửu tộc.
Mạc phu nhân cũng hiểu , lo lắng : "Lão gia, chuyện ..."
"Chúng cứ coi như !" Học chính Mạc dặn dò, "Bà mời Úc cô nương dự tiệc ? Ngày mai cứ gửi thiệp cho họ, đợi họ đến, chúng cứ cư xử như bình thường."
Dù nữa, Úc Ly cứu con gái họ, ân tình báo đáp, thái độ thể hiện rõ ràng.
Mạc phu nhân gật đầu, ngập ngừng hỏi: "Chuyện Thiền nhi bắt cóc, chắc liên quan đến Phó thế tử chứ?"
Nghe , Học chính Mạc trừng mắt, kinh ngạc : "Sao bà nghĩ ?"
"Ta chỉ cảm thấy quá trùng hợp," Mạc phu nhân chút ngượng ngùng, "Ý là, chuyện Úc cô nương cứu Thiền nhi, liệu liên quan đến Phó thế tử ?"
Mạc phu nhân hỏi xong cảm thấy nghĩ nhiều.
Chuyện con gái bắt cóc rõ ràng là do nhà họ Khang , liên quan gì đến Phó thế tử.
chuyện con gái Úc Ly cứu vẻ quá trùng hợp, thậm chí bà bắt đầu nghi ngờ, nhà họ Khang sụp đổ nhanh chóng như , là do Phó Văn Tiêu ngầm tay .
Học chính Mạc trong lòng cũng vài phần nghi ngờ, nhưng vì bằng chứng, ông cũng tiện đoán bừa.
Ông : "Ta tuy hiểu rõ Phó thế tử, nhưng hẳn khinh thường việc dùng nữ nhi để đạt mục đích, lẽ chỉ là trùng hợp."
Cho dù Phó Văn Tiêu lôi kéo ông, cũng đến mức tính kế con gái họ.
Với thủ đoạn nay của , đối phó với quan viên nào đều nhắm thẳng đương sự, nắm thóp của đối phương, bao giờ động đến nữ quyến trong nhà.
Điểm Học chính Mạc vẫn thể khẳng định.
Hai vợ chồng gì.
Một lúc lâu , Mạc phu nhân : "Vậy ngày mai sẽ gửi thiệp cho Úc cô nương."
Nghĩ đến phu quân của Úc cô nương là vị Phó thế tử , bà thấy run, tấm thiệp cũng khó mà đưa .
Bà thở dài: "Phó thế tử thành , thê tử là cố ý dựng lên để che mắt thiên hạ chứ?"
Thực Phó thế tử hề cưới vợ, vẫn là đứa cháu ngoại hoàng đế sủng ái vô biên ở kinh thành, con trai của công chúa, thế tử của Quốc công phủ, tuy hoàng tử nhưng còn kiêu ngạo hơn cả hoàng tử, đến đại thần trong triều cũng hành lễ với .
Với sự sủng ái của thánh thượng dành cho , nếu thành , chắc chắn sẽ đích lựa chọn quý nữ, chọn đến khi hài lòng mới thôi, thể tùy tiện cưới một cô nương vô danh tiểu ?
Học chính Mạc ngẩn , : "Mặc kệ là thật giả, chúng cứ coi như ."
Thật cũng , giả cũng thế, Học chính Mạc quyết định dính những chuyện để tránh rước họa .
Tuy ông từ chối lời mời của Tam hoàng tử, nhưng cũng về phe Phó thế tử. Chuyện triều chính nghĩ đến thấy đau đầu, sơ sẩy một chút là cả nhà lưu đày c.h.é.m đầu.
"Còn chuyện của Thiền nhi, bà đừng cho con bé ." Học chính Mạc dặn dò.
Khi Phó Văn Tiêu nổi danh ở kinh thành, con gái họ tuổi còn nhỏ, giữ trong nhà, từng gặp Phó Văn Tiêu ở những dịp trang trọng, nên cũng mặt mũi Phó thế tử .
Ông thầm may mắn, con gái quen Phó Văn Tiêu, cũng cần lo con bé sẽ lộ chuyện.
Mạc phu nhân dĩ nhiên gật đầu, cũng định .
Bà thể con gái thực sự quý Úc cô nương, mỗi chơi về đều kéo bà kể lể về Úc cô nương, xem nàng như bạn khuê các.
Con gái hiếm khi kết giao một bạn, bà vẫn mong con vui vẻ.
Hai vợ chồng bàn bạc một lúc mới ngủ.
Vì lòng nặng trĩu tâm sự, Học chính Mạc ngủ yên, đến nửa đêm, ông đột nhiên bật dậy.
Mạc phu nhân động tác của ông cho tỉnh giấc, hoảng hốt hỏi: "Lão gia, ông ?"
Học chính Mạc mồ hôi lạnh đầm đìa, đầu bà, : "Phu nhân, Viên Sùng Sơn là của Phó thế tử ?"
"Cái gì?"
Học chính Mạc : "Viên Sùng Sơn đột nhiên tay với nhà họ Khang, hơn nữa ông thể đưa nhiều chứng cứ phạm tội của họ như , chỉ dựa một ông tuyệt đối , chắc chắn giúp sức. Ta nghĩ tới nghĩ lui, đều ai thể giúp ông . Trước còn tưởng là Tuyên gia, nghĩ , nếu thật là Tuyên gia, họ sớm tay, cớ gì để nhà họ Khang nhởn nhơ đến bây giờ?"
Không Tuyên gia, thì là ai?
Ai thể bản lĩnh lớn như , thu thập đầy đủ chứng cứ phạm tội của nhà họ Khang, đưa đến cho Tuần phủ Viên?
Bây giờ nghĩ , nếu là Phó thế tử tay, thì chuyện đều hợp lý.
Học chính Mạc càng nghĩ càng thấy lý, ông thở dài: "Ta vẫn xem thường Viên Sùng Sơn, ngờ ông sớm đầu quân cho Phó thế tử, thảo nào ba năm , ông đến tỉnh Nam Quận... E rằng đây cũng là sự sắp xếp của Phó thế tử?"
Vì Phó thế tử cũng đang ở vùng Nam Quận, sắp xếp của đến đây cũng là hợp tình hợp lý.
Mạc phu nhân ông lẩm bẩm, tuy cảm thấy ông lý, nhưng bây giờ thật sự khuya.
"Được , , ngày mai ông còn mở tiệc chiêu đãi sĩ tử ở trường thi, mau ngủ ."