Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 312:312

Cập nhật lúc: 2025-10-17 12:51:58
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

Bà kéo phu quân xuống, giục ông mau ngủ, kẻo mai tinh thần đối phó.

Học chính Mạc ôm một bụng tâm sự xuống, vẫn trằn trọc yên.

Hôm đến trường thi, ông mang theo hai quầng thâm mắt, tinh thần uể oải, uống hai tách đặc mới lấy tinh thần.

Mỗi khi viện thí kết thúc, Học chính các tỉnh đều sẽ mở tiệc tại trường thi để chiêu đãi các sĩ tử đỗ đạt.

Khi Phó Văn Tiêu cùng các sĩ tử khác hành lễ với Học chính Mạc đang ở vị trí chủ tọa, mặt ông cứng đờ, suýt nữa nên lời.

Vì Phó Văn Tiêu là Án đầu, vị trí của gần phía , thể là ngay chân Học chính Mạc, chỉ cần ông ngước mắt là thể thấy.

Mỗi Học chính Mạc sang, Phó Văn Tiêu đều nở một nụ khách khí mà mất lễ độ.

Trông đúng là một hậu sinh khiêm tốn, lễ phép.

Học chính Mạc hít sâu một , vờ như quen , cất lời khích lệ các sĩ tử.

**

Khi Phó Văn Tiêu đến trường thi dự tiệc, phủ họ Uông cũng nhận thiệp mời do nhà họ Mạc gửi tới.

Mạc phu nhân mời vợ chồng Úc Ly ngày mai đến Mạc phủ khách.

Chờ Phó Văn Tiêu trở về, Úc Ly đưa thiệp của Mạc gia cho xem.

Nàng : "Ngày mai Mạc gia, ngày chúng về huyện Sơn Bình nhé, nhớ ."

Viện thí kết thúc, lòng Úc Ly bay về huyện Sơn Bình từ lâu. Nếu nhà họ Mạc mời tiệc, nàng thu dọn đồ đạc về ngay tối nay.

Phó Văn Tiêu gật đầu, thấy vẻ mặt nàng chút buồn, lòng khẽ chùng xuống, kéo nàng lòng ôm lấy.

"Ừm, chúng cùng về." Chàng xoa đầu nàng, dịu dàng .

Úc Ly cũng ôm , ngẩng đầu lên.

Lúc , Phó Văn Tiêu cúi xuống, vành tai ửng hồng, hôn nhẹ lên trán nàng. Sau đó, nàng cũng nhón chân, hôn lên má một cái.

Đây là sự ăn ý mà họ mới gần đây, hôn trán nàng, nàng sẽ hôn má .

Nghe thể tăng tiến tình cảm vợ chồng, Úc Ly tính tình thẳng thắn, cũng keo kiệt những điều , giữa vợ chồng cũng nên qua .

Ngày hôm , họ mang theo quà chuẩn , lên xe ngựa đến Mạc phủ.

Vừa đến Mạc phủ, mới xuống xe thấy Mạc Ngọc Thiền vui vẻ chạy đón.

"Ly Nương, cuối cùng  cô cũng đến !"

Mạc Ngọc Thiền mấy ngày nay buồn chán c.h.ế.t. Từ mấy ngày viện thí, nàng đến tìm Úc Ly. Chờ viện thí xong, Úc Ly cùng phu quân du ngoạn tỉnh thành, nàng càng tiện đến tìm.

Trong lòng nàng hụt hẫng.

May mà hôm nay Úc Ly đến, nàng chờ từ sáng sớm.

Úc Ly giới thiệu cho Mạc Ngọc Thiền: "Ngọc Thiền, đây là phu quân , Phó Văn Tiêu."

Mạc Ngọc Thiền vốn chỉ để tâm đến Úc Ly, nàng giới thiệu mới qua loa một cái, khỏi ngẩn , nhanh chóng thu hồi ánh mắt, chỉnh trang phục hành lễ.

Phó Văn Tiêu cũng đáp lễ.

Lúc , vợ chồng Học chính Mạc cũng tới.

Họ ngờ con gái chạy nhanh như , tin khách đến liền chạy như một đứa trẻ hoang dã, đuổi theo cũng kịp.

Họ thấy con gái chạy đến mặt hai , lòng lo lắng yên, mãi đến khi thấy họ khách khí chào hỏi mới thở phào nhẹ nhõm.

Vợ chồng Học chính Mạc chào hỏi, âm thầm đ.á.n.h giá Phó Văn Tiêu và Úc Ly.

Hai trẻ tuổi cạnh vô cùng xứng đôi, như kim đồng ngọc nữ, khiến thầm khen đúng là một cặp trời sinh.

Vợ chồng họ ngờ, Úc cô nương cứu con gái họ là một thiếu nữ xinh như . Họ con gái kể nàng một xông sòng bạc cứu những cô nương gặp nạn, cứ ngỡ Úc cô nương ắt hẳn là một nữ tử cao to, khỏe mạnh, ai ngờ là một cô nương yểu điệu thướt tha.

Hai vợ chồng tiếp đãi họ, thầm thì trong lòng.

Cô nương dung mạo phi phàm, xứng với Phó thế tử, nhưng thật nàng bản lĩnh một xông sòng bạc cứu , càng khiến họ nghi ngờ, thực chuyện Úc Ly cứu con gái họ uẩn khúc khác chăng? Biết thật sự là do Phó thế tử sắp đặt...

nhanh, họ phát hiện điều .

Vị Phó thế tử dường như thật sự yêu thương thê tử của . Từ lúc cửa, sự chú ý của từng rời khỏi nàng, chỉ cần chuyện, sẽ lặng lẽ ngắm nàng.

Đây, đây giống một vợ giả dùng để che mắt thiên hạ, rõ ràng là yêu cô nương đến cực điểm, trong mắt trong lòng đều là nàng.

Vợ chồng Học chính Mạc liếc , thầm kinh ngạc.

Đặc biệt là Học chính Mạc, đây ông từng tiếp xúc với Phó thế tử, thế nào.

đàn ông mắt , mày mắt tươi , thần thái ôn hòa, lời nhã nhặn, thật sự là vị Phó thế tử ở kinh thành ?

Học chính Mạc thậm chí còn nghi ngờ nhận nhầm .

Ngoài việc trông giống , điểm nào giống Phó thế tử?

Phó thế tử sẽ như , cũng sẽ ôn hòa như , càng vì một cô nương mà để tâm đến thế, trong mắt trong lòng đều là nàng.

Đàn ông yêu một phụ nữ , dễ nhận .

Đôi khi, ánh mắt tràn ngập tình ý, sự ái mộ thể che giấu, cùng với sự quan tâm dành cho nàng, là điều thể giấu , hơn nữa cũng ý định che giấu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-312312.html.]

Dù trong lòng sóng gió ngập trời, vợ chồng Học chính Mạc vẫn biểu lộ mặt, tiếp đãi chu đáo, đồng thời cảm tạ Úc Ly cứu con gái họ.

Khi hai chuẩn rời , nhà họ Mạc còn chuẩn ít quà tặng.

Úc Ly từ chối, Mạc phu nhân : "So với con gái , những thứ thật chẳng đáng là gì, Úc cô nương đừng chê, nếu các vị đến tỉnh thành, nhất định ghé qua chơi."

Úc Ly thật sự thể từ chối sự nhiệt tình của đối phương, đành nhận lời.

Rời khỏi Mạc gia, nàng thầm thở phào nhẹ nhõm, nhỏ với Phó Văn Tiêu: "Nhà họ Mạc thật khách sáo quá, mấy từ chối, Mạc phu nhân đều cho cơ hội ."

Đánh thì nàng giỏi, nhưng giao tiếp thì nàng thật vụng về, để từ chối ý của khác.

Phó Văn Tiêu : "Không , nhận lấy là , nàng cứu Mạc cô nương, đây là điều nên ." Rồi nắm tay nàng : "Họ thích nàng đấy."

Ly Nương như , ai cũng thích nàng là .

Chàng mãn nguyện nghĩ, nếu ai thích nàng, chắc chắn là đó vấn đề.

Úc Ly gãi gãi má, ho nhẹ một tiếng, : "Thực cũng gì nhiều."

Cứu chỉ là tiện tay, cảm kích như , ít nhiều cũng chút ngượng ngùng.

Xe ngựa rời khỏi con hẻm của Mạc phủ, chẳng mấy chốc thấy tiếng ồn ào xung quanh.

Thư Sách

Úc Ly vén rèm ngoài, : "Ngày mai về , là chúng mua ít đồ mang về ."

Phó Văn Tiêu đáp một tiếng.

Hai xuống xe, bảo phu xe mang quà của nhà họ Mạc về , lát nữa đón họ.

Sau đó, hai dạo phố gần đó.

Úc Ly nhớ đến sáp thơm mà Phó Văn Tiêu , bèn ghé một tiệm hương liệu, cầm sáp thơm mùi mai và mùi hoa quế lên ngửi thử. Hai loại mùi hương thanh nhã, quá nồng, ngửi dễ chịu, bên trong pha trộn nhiều thứ tạp nham.

"Mùi mai cho dùng, dùng mùi hoa quế." Úc Ly với .

Vành tai Phó Văn Tiêu ửng hồng, khẽ "ừm" một tiếng.

Nếu nàng thích dùng mùi mai... thì dùng thôi.

Úc Ly còn mua thêm phấn thơm và sáp thơm các mùi khác để tặng cho các chị em của .

Sau đó, họ ghé cửa hàng son phấn, mua ít đồ, cũng là để cho các chị em, để họ thử xem phấn ở tỉnh thành thế nào, xem nên kinh doanh mặt hàng .

Hai mua ít đồ, Phó Văn Tiêu xách gần như xuể.

Úc Ly thấy , bèn tự cầm lấy, : "Chàng cần cầm , cứ theo ."

Phó Văn Tiêu: "..." Ai để nương tử xách hết thế ? đúng là xách nổi nữa...

Mua sắm xong, họ tìm một tửu lầu ăn cơm. Sau bữa ăn, xe ngựa của nhà họ Uông cũng đến đón họ.

Khi họ đang lên xe, một chiếc xe ngựa khác về phía họ.

Gió thổi tung rèm xe, đàn ông trong xe lúc đầu , thấy hai đang lên xe, ánh mắt tức thì ngưng . Hắn đột ngột đưa tay kéo rèm, mu bàn tay nổi đầy gân xanh, gắt gao chằm chằm chiếc xe ngựa , và cả đàn ông đang bước lên.

Lần cuối cùng cũng rõ.

"Dừng xe!" Người đàn ông quát khẽ.

Phu xe vội dừng , thị vệ bên cạnh khẽ gọi: "Chủ tử?"

Người đàn ông với ánh mắt âm u chằm chằm chiếc xe ngựa đang rời phía , : "Cho điều tra chiếc xe ngựa đó."

Thị vệ tuân lệnh rời .

**

Trở phủ họ Uông, Úc Ly và Phó Văn Tiêu đến tìm vợ chồng Uông cử nhân, báo cho họ ngày mai sẽ về huyện Sơn Bình.

"Nhanh ?" Uông cử nhân tỏ tiếc nuối, "Không ở tỉnh thành chơi thêm vài hôm ?"

Úc Ly lắc đầu, "Không chơi nữa ạ,  về nhà,   nhớ ."

Uông cử nhân: "..."

Uông cử nhân nên lời, nhớ nhà, dĩ nhiên là vội vã trở về.

Ông đưa mắt sang Phó Văn Tiêu.

Hôn lễ bên nhà đẻ của Uông phu nhân vẫn kết thúc, hai còn tỉnh thành thêm vài ngày, thể cùng họ trở về. Uông cử nhân đương nhiên cùng về, nhưng xem , Phó Văn Tiêu và Úc Ly về .

Phó Văn Tiêu : "Ta theo Ly Nương."

Uông cử nhân , chỉ thể tiếc nuối : "Thôi , đợi về huyện thành sẽ tìm ."

Ông nhanh chóng lấy tinh thần, dù khi về huyện Sơn Bình, thể gặp Phó hiền , cũng chỉ cách vài ngày thôi.

Uông phu nhân dặn dò hầu giúp họ thu dọn hành lý, đồng thời đặt sẵn thuyền về huyện Sơn Bình cho họ.

* Đêm đó, trong một tòa nhà ở tỉnh thành, đàn ông cũng nhận tin tức do ám vệ đưa tới.

Phủ Khánh An, huyện Sơn Bình, Phó Văn Tiêu...

Do thời gian gấp gáp, ám vệ mắt chỉ tra một thông tin bề nổi. Vừa viện thí mới kết thúc, Phó Văn Tiêu ở tỉnh thành danh tiếng vang dội, tra cũng dễ.

Chỉ riêng những điều cũng đủ.

Người đàn ông xem xong khỏi bật .

Hắn hỏi: "Ngày mai về huyện Sơn Bình?"

Ám vệ chờ bên cạnh đáp: "Vâng."

Người đàn ông khanh khách, gương mặt vốn đoan chính tuấn ánh đèn trông vô cùng u ám, lời lạnh lẽo như rắn độc.

"Nếu là một kẻ c.h.ế.t, thì hãy để c.h.ế.t cho triệt để."

Loading...