Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 319

Cập nhật lúc: 2025-10-18 07:53:27
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

Sau khi tiệc rượu kết thúc, Phó Văn Tiêu trưởng thôn và các vị tộc trưởng giữ để bàn bạc chuyện trường làng.

Từ lúc nhận tiền của Úc Ly để chuẩn xây trường, trưởng thôn và các tộc lão bắt đầu bàn bạc về địa điểm.

Trưởng thôn : "Chúng tìm chỗ , định xây trường ở đất trống bên cạnh từ đường, bọn trẻ trong làng sẽ học ở đó."

Khu vực bên cạnh từ đường địa thế rộng rãi, cũng là nơi vị trí nhất làng Thanh Thạch.

Theo lời thầy bói, đây là một khu đất phong thủy bảo địa.

Giờ đây xây trường làng ở đây, dân làng ai phản đối. Một nơi phong thủy như dùng để xây trường thì còn gì bằng, con em họ đều sẽ đến đây học.

Chuyện học hành trong lòng đời xưa nay vẫn luôn là việc thiêng liêng nhất, coi trọng kém gì việc cúng tế ở từ đường.

Địa điểm xây trường chọn xong, tiếp theo là công việc xây cất.

Những việc trưởng thôn lo liệu, cần Phó Văn TiTiêu và Úc Ly bận tâm. Điều khiến trưởng thôn và quan tâm nhất lúc là vấn đề thầy đồ.

"Chỉ là chuyện thầy đồ..." Trưởng thôn ngập ngừng hỏi, "Văn Tiêu , ứng cử viên nào ?"

Các tộc lão thì chăm chú Phó Văn Tiêu, họ một ý nghĩ, cảm thấy tú tài thích hợp nhất cho vị trí thầy đồ.

Nếu để dạy dỗ bọn trẻ trong làng, thể đào tạo thêm vài vị tú tài nữa?

Không cháu chắt của họ đỗ tú tài ?

Dĩ nhiên, họ cũng chỉ nghĩ thôi chứ dám hy vọng Phó Văn Tiêu sẽ về làng dạy học. Nghe còn thi hương, cần chuyên tâm đèn sách, thời gian dạy dỗ bọn trẻ.

Về dạy học, họ vẫn mong tìm giỏi hơn.

Phó Văn Tiêu : "Mời thầy đồ cũng dễ thôi ạ. Trường làng là những đứa trẻ từng học, mắt chỉ cần dạy chúng , chữ một chút là thể dạy , cần mời tú tài đồng sinh. Dĩ nhiên, con sẽ kiểm tra trình độ của họ mới để họ đến dạy bọn trẻ."

Nghe , các tộc lão há miệng định thôi.

Họ dám mơ Phó Văn Tiêu sẽ về thầy, nhưng thầy đồ mời đến là đồng sinh, càng tú tài, trong lòng họ khỏi thất vọng.

Trong mắt đời, dĩ nhiên công danh thì học vấn mới cao, để họ dạy dỗ con em mới yên tâm.

như Phó Văn Tiêu , mục đích của trường làng là để bọn trẻ thi cử, mà là để chúng chữ, nếu chẳng cho cả bé gái nhập học.

Sau nhà nào con theo con đường khoa cử, thì tự tìm thầy khác.

Trường làng chỉ xem như tạo nền tảng cho chúng, thể nào giúp chúng thi ngay .

Phó Văn Tiêu thể thấy sự thất vọng của các vị tộc lão, nhưng sắc mặt vẫn đổi.

Chàng mục đích xây trường của Úc Ly phần lớn là cho bọn trẻ trong làng học chữ, bất kể là trai gái, để chúng đều cơ hội chữ, chứ để đào tạo tú tài, cử nhân.

Nói một câu phũ phàng, những quan hệ gì với nàng? Cả ngôi làng quan hệ gì với nàng ?

Khi Phó Văn Tiêu rời , trưởng thôn đích tiễn .

Trưởng thôn thấp giọng : "Văn Tiêu, đừng để ý, các vị tộc lão chỉ là trong làng thêm nhiều học hành, họ coi trọng việc mời thầy đồ giỏi..."

Nói đến đây, chính ông cũng cảm thấy ngượng ngùng.

Ông thể suy nghĩ của các tộc lão? Khi trường làng xây xong, con cháu của họ chắc chắn sẽ học. Họ dĩ nhiên hy vọng nhà đỗ đạt, thi đỗ tú tài, cử nhân để rạng danh gia tộc, nên đối với ngôi trường vô cùng coi trọng.

Nào ngờ, thầy đồ mời đến công danh, chỉ là một chữ bình thường, chênh lệch quá lớn, họ dĩ nhiên chút vui.

Trưởng thôn cảm thấy gì.

Như Phó Văn Tiêu , chỉ là dạy bọn trẻ chữ thôi, cần gì mời những công danh dạy? Muốn mời những như , chi phí cũng ít. Dù Úc Ly sẽ cho thêm tiền, nhưng ông cũng xem nàng như cái mỏ tiền, nếu cứ mãi xin tiền nàng để duy trì trường làng, tình cảm sớm muộn cũng phai nhạt.

Làm thể quá thiển cận.

Trưởng thôn vẫn hy vọng mối quan hệ giữa làng và Úc Ly, Phó Văn Tiêu thể duy trì . Tương lai Phó Văn Tiêu thăng quan tiến chức, cũng sẽ quên làng Thanh Thạch.

Phó Văn Tiêu nhàn nhạt "ừm" một tiếng, thật với trưởng thôn: "Trưởng thôn ạ, trường làng thực là do Ly Nương xây. Nàng là làng Thanh Thạch, trong lòng nàng ngôi làng, làng ngày một hơn. Nàng sẵn lòng bỏ tiền, tiền đó cũng là do nàng vất vả kiếm ."

Trưởng thôn "a" một tiếng, kinh ngạc : "Số tiền là do Ly Nương kiếm ? Một con bé thể kiếm nhiều tiền như ?"

Chẳng lẽ Ly Nương mổ heo ở huyện, một năm thể kiếm chừng tiền?

Trưởng thôn cứ ngỡ tiền là do nhà họ Phó bỏ , dù nhà họ Phó nổi tiếng giàu .

Khóe miệng Phó Văn Tiêu cong lên: "Đây là tiền thưởng của quan phủ cho nàng ." Chàng một cách hàm ý: "Trong năm nay, Ly Nương giúp quan phủ ít việc."

Trưởng thôn kinh ngạc vô cùng. Khi sự việc liên quan đến "quan phủ", ngay cả trưởng thôn cũng dám hỏi thêm.

Tuy ông một cô nương như Úc Ly thế nào để giúp quan phủ, nhưng Phó Văn Tiêu đời nào lừa gạt ông chuyện . Nếu là thật...

"Văn Tiêu, yên tâm." Trưởng thôn quả quyết: "Ta nhất định sẽ lo liệu chuyện trường làng, để Ly Nương thất vọng."

Lúc , trưởng thôn mới chút hiểu Úc Ly đề nghị cho cả bé trai và bé gái trong làng học. Hóa Ly Nương đây là thương cho các bé gái trong làng.

Nghĩ cuộc sống của Ly Nương ở nhà họ Úc khi xuất giá, ông liền hiểu .

Đồng thời, ông cũng quyết định, về sẽ nhắc nhở các vị tộc lão, bảo họ đừng quá tham lam.

Nếu ngôi trường là do khác bỏ tiền xây, thì đừng nhúng tay chuyện của trường. Nếu thật sự hài lòng, thì tự bỏ tiền mà xây, chắc chắn sẽ một ngôi trường ý, mời cả cử nhân về dạy cũng thành vấn đề.

Khi gặp Úc Ly, trưởng thôn trịnh trọng hứa với nàng: "Ly Nương, con yên tâm, khi trường làng xây xong, sẽ trông coi cẩn thận."

Úc Ly chút hiểu, nhưng thái độ của trưởng thôn cũng khiến nàng vui mừng.

"Vâng, giao cho trưởng thôn cháu yên tâm," nàng , "Khi nào bắt đầu khởi công, cháu rảnh sẽ qua xem."

Tuy giao cho trưởng thôn, nhưng nàng cũng định buông tay mặc kệ. Giai đoạn đầu, nàng vẫn qua giám sát, thể để lãng phí tiền của , mỗi đồng tiền nàng bỏ đều dùng đúng chỗ.

Trưởng thôn xong, cứ ngỡ nàng suy nghĩ của các tộc lão, chút tự nhiên.

Ông : "Vậy thì quá."

Lúc , Phó Văn Tiêu cũng : "Trưởng thôn, nếu con rảnh, thỉnh thoảng cũng sẽ về dạy học cho bọn trẻ trong làng."

Trưởng thôn vui mừng khôn xiết, luôn miệng .

Nếu Phó Văn Tiêu về dạy học, chắc chắn ai là , thậm chí còn mong mau chóng đưa con đến học.

**

Sau tiệc rượu lâu, làng Thanh Thạch rộn ràng khởi công xây nhà.

Vừa lúc mùa màng qua, dân làng còn bận rộn, nhiều chủ động đến giúp một tay.

Úc Kim tin, liền hào phóng cho mang một giỏ cơm nắm ngũ cốc đến bữa sáng cho những tham gia xây cất.

Thời tiết lúc quá lạnh, cơm nắm mang về vẫn còn nóng hổi, ăn vui vẻ.

"Đây là cơm nắm mà nhà Kim Nương bán hả? Ngon thật, còn cả thịt nữa."

"Chẳng là thịt gì, ăn thơm lắm, giống thịt heo."

"Kệ nó là thịt gì, ngon là ."

"..."

Mọi xổm ăn cơm nắm, ăn xong tinh thần phấn chấn hẳn lên, hăng hái xây nhà.

Chỉ cần nghĩ đến khi trường làng xây xong, con em họ sẽ đến đây học chữ, mỗi trưa một bữa cơm miễn phí, nhà thể tiết kiệm ít lương thực, họ thấy vui, việc càng thêm hăng say, hy vọng trường làng mau chóng thành.

Dĩ nhiên, cảm kích nhất vẫn là Úc Ly.

"Nghe trường làng là do Ly Nương bỏ tiền xây."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-319.html.]

"Ly Nương? Không nhà họ Phó bỏ tiền ?"

"Trưởng thôn là do Ly Nương tự bỏ tiền, tiền đó cũng là do con bé kiếm , nó ở huyện cũng kiếm ít. Hơn nữa, ý tưởng xây trường làng cũng là do Ly Nương đề xuất , nó thương các bé gái trong làng, chúng cũng học chữ. Hơn nữa, các bé gái chỉ học buổi sáng, cũng ảnh hưởng đến việc về nhà việc, nhà nào ít việc, chúng học cả ngày cũng ."

"Mấy đứa con gái thì gì mà thương? Dù lớn lên gả cũng là nhà khác, sống cũng là chuyện của nhà ."

"Này, lời đừng mặt Ly Nương đấy, nó vui ."

" , nghĩ xem khi lấy chồng Ly Nương sống thế nào, nó thương các bé gái trong làng cũng thể hiểu ."

...

Trong lúc dân làng việc hăng say, trò chuyện, Úc Ly và Phó Văn Tiêu cũng đến.

Trưởng thôn cùng hai đến xem dân làng xây nhà.

Dân làng gần như đều đến giúp việc, già trẻ trai gái đều . Thậm chí một lớn tuổi, việc nặng thì ở gần đó nhặt đá, xếp thành đống, chuẩn lát một con đường sỏi. Ngày mưa, bọn trẻ sẽ ướt giày.

Đông nên nhà xây cũng nhanh.

Khi Úc Ly và đến, nền nhà xây xong.

Trưởng thôn ha hả : "Mọi đều quan tâm đến chuyện trường làng, với tốc độ , chắc mười ngày nữa là xong."

Nhà trường làng cũng xây cầu kỳ, chủ yếu là rộng rãi, xây hai ba gian là , nên tốn nhiều công sức, xây lên nhanh.

Úc Ly và Phó Văn Tiêu xem một vòng, làng lâu, trở về huyện thành.

Chủ yếu là vì Phó Văn Tiêu tìm thầy đồ.

Thực cũng cần tìm, chỉ cần loan tin rằng mời một thầy đồ cho làng Thanh Thạch, và sẵn lòng dành thời gian chỉ điểm văn chương, sẽ nhiều đến, thậm chí cả tú tài cũng .

Phó Văn Tiêu tìm tú tài cho trường làng, quá lãng phí tài năng, nên đầu tiên loại bỏ các tú tài.

Đồng sinh thì thể.

Rất nhanh, chọn một vị đồng sinh trung niên tính tình ôn hòa, kiên nhẫn thầy đồ cho trường làng, cũng ký hợp đồng một năm với ông, chờ trường làng xây xong sẽ đến nhận việc.

Khi Phó Văn Tiêu và Úc Ly trở làng xem xét tiến độ xây dựng, báo cho trưởng thôn và các tộc lão , thầy đồ tìm , là một vị đồng sinh.

Các tộc lão vui mừng khôn xiết, ngờ là một đồng sinh, họ cứ ngỡ chỉ là một chữ bình thường.

Thời nay chữ ít, chỉ cần chữ là thể tự xưng là học chữ.

đồng sinh phần lớn đều thi tú tài, họ sẽ dạy trẻ con trong làng, thầy đồ cho để tránh rước phiền phức .

Giống như Úc lão đại năm xưa, khi thi mười mấy năm đỗ, liền đặt hy vọng hai con trai, thà ở huyện kế toán cho tiệm gạo để kiếm tiền cho con ăn học, chứ về làng mở trường dạy những đứa trẻ liên quan gì đến .

Đây cũng là lý do dân làng nghĩ đến việc mời Úc lão đại thầy đồ.

Ngay khi trường làng sắp xây xong, Úc Cầm cũng xuất giá.

Ngày Úc Cầm xuất giá, Úc Ly và Phó Văn Tiêu trở về làng Thanh Thạch.

Thấy họ, hỏi: "Ly Nương, các con về ? Nghe hôm nay là ngày con Cầm nhà các con xuất giá, con uống rượu mừng ?"

Úc Ly : "Lát nữa chúng con cùng trưởng thôn bàn bạc chuyện cơm trưa ở trường làng, thời gian qua đó."

Mọi , còn quan tâm hôm nay là ngày Úc Cầm xuất giá , lũ lượt hỏi thăm về bữa cơm trưa.

Bữa cơm trưa liên quan đến con em họ, ai nấy đều quan tâm.

Úc Ly : "Đợi con bàn bạc xong với trưởng thôn, sẽ để ông thông báo cho . yên tâm, chắc chắn sẽ cho bọn trẻ ăn no."

Nếu ăn no, sức học?

"Tốt, ." Các dân làng nhiệt tình , "Ly Nương các con mau lo việc , chúng phiền nữa."

Khi hai rời , các dân làng xây nhà, trò chuyện.

Chủ đề đều xoay quanh bữa cơm trưa miễn phí ở trường làng. Mọi đều thời nay lương thực quý giá, thực cũng hy vọng bữa cơm sẽ thịnh soạn, chỉ cần cho bọn trẻ ăn no là .

Trò chuyện một lát, họ đến chuyện Úc Cầm xuất giá.

"Nghe Cầm Nương gả cho nhà họ Dương huyện, nhà đó kinh doanh đồ sứ, giàu lắm."

"Thảo nào mấy hôm bà Úc cứ tíu tít lên huyện, dự hôn lễ của cháu gái, hai ông bà trông vui lắm."

"Nếu là cũng vui, Đức ca với Lễ ca tiếp tục thi cử sẽ cần lo tiền, nhà họ Dương chắc chắn sẽ giúp, họ thi mười mấy năm như Úc lão đại cũng thành vấn đề."

"Sao thành vấn đề? Nhà họ Dương cái mỏ tiền, họ thi vài năm thì còn , chứ nếu thi mười mấy năm đỗ như Úc lão đại thì thôi , chuyên tâm tìm một nghề kiếm tiền nuôi gia đình, đừng lúc nào cũng khác nuôi."

" , nghĩ mấy năm nay xem, nhà họ Úc vì lo cho nhà trưởng ăn học mà chị em con Ly Nương sống khổ thế nào, nghĩ mà thương."

Mọi đến đây, đều nhớ cuộc sống của nhà thứ hai, vợ chồng Úc lão nhị lụng như trâu ngựa, bốn cô con gái thì gầy gò, đói khát như dân tị nạn.

Nghĩ như , họ cảm thấy nhà trưởng nam nhà họ Úc thật gì hơn.

**

Khi Úc Ly và Phó Văn Tiêu trở về huyện thành, là buổi chiều.

Họ gặp hai chị em Úc Kim, Úc Ngân giao hàng về phố.

Hai chị em vui vẻ gọi: "Chị cả, rể!"

Úc Ly họ, : "Có mệt ? Chị mời các em uống ."

Hai chị em vui mừng đồng ý.

Úc Ly dẫn hai em gái đến một quán uống ăn điểm tâm, trong quán còn kể chuyện.

Thư Sách

Phó Văn Tiêu liếc kể chuyện, trong mắt ánh lên ý .

Hai chị em Úc Kim giao hàng xong, quả thực đói lả, lấy điểm tâm bàn ăn cơm.

Vừa ăn, họ chuyện với Úc Ly, hỏi: "Chị cả, hôm nay chị dự hôn lễ của Cầm Nương ?"

"Không," Úc Ly , "Chị với Tiêu ca về làng, tìm trưởng thôn bàn chuyện cơm trưa ở trường."

Nghe , Úc Kim và Úc Ngân khỏi nàng.

"Chúng em cũng ," Úc Kim , "Hôm nay em với A Ngân giao son phấn mới về từ phủ thành cho phu nhân huyện lệnh, cũng mới về, thời gian qua đó."

Úc Ngân cúi đầu chén , gì.

Úc Ly nhàn nhạt "ồ" một tiếng.

Ba chị em nhất thời gì.

Một lúc lâu , Úc Kim : " cha mang em út ."

Nhà thứ hai ai thì , vợ chồng Úc lão nhị cuối cùng vẫn mang Úc Châu qua đó cho mặt.

Còn ba chị em Úc Ly, ai cũng việc bận, nên .

Ngồi ở quán gần nửa canh giờ, mấy chị em liền chia tay.

Úc Ly và Phó Văn Tiêu cùng về nhà.

Về đến nhà, Chu thị nấu xong cơm chiều, gọi họ ăn.

Chu thị quan tâm Úc Ly, hỏi: "Ly Nương, chuyện trường làng thế nào ? Con ngày nào cũng bận rộn như , giữ gìn sức khỏe nhé."

 

 

 

 

 

 

Loading...