Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 325
Cập nhật lúc: 2025-10-18 08:22:26
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vì sự cố liên quan đến Phương Bích Hạc mà họ chậm trễ mất một ít thời gian. Khi họ về đến huyện thành, trời quá nửa đêm.
Thư Sách
Bến tàu im ắng, hai chiếc thuyền cập bờ mà gây nhiều sự chú ý.
Úc Kim tìm Úc Ly và Phó Văn Tiêu, với họ: "Chị cả, rể, hai về nhà nghỉ ngơi . Đêm nay em ở thuyền, chờ trời sáng sẽ tìm đến dỡ hàng."
Ngoài việc yên tâm giao hàng hóa thuyền cho khác, còn vì trở về thêm một chiếc thuyền.
Đây là thuyền của cô, khi đăng ký với quan phủ, cô cũng yên tâm.
Úc Ly từ chối, yên tâm giao những việc cho cô .
Sau trận chiến tối qua, nàng chút tin tưởng sức chiến đấu của cô em gái . Nàng tin rằng nếu gặp chuyện tương tự, Úc Kim nhất định sẽ còn luống cuống tay chân, mà sẽ cách đối phó.
" , vị Phương lang quân ..." Úc Kim do dự hỏi, "Có cần tìm chỗ nào sắp xếp cho ?"
Cô đang suy nghĩ xem nên sắp xếp cho Phương Bích Hạc thế nào mới .
Người là bạn của Phó Văn Tiêu, chỉ riêng điểm thôi cũng nên sắp xếp cho chu đáo, tìm một chỗ cho dưỡng thương, còn tìm đại phu cho nữa.
Trên thuyền chỉ một ít t.h.u.ố.c men dự phòng, vết thương của trông nghiêm trọng, chỉ đắp một ít t.h.u.ố.c cầm máu, căn bản tác dụng gì.
Lúc chạng vạng, trông lắm , chỉ là thuyền đại phu, đang ở giữa sông nước, cũng tìm đại phu cho ở .
Chỉ hy vọng thể gắng gượng, đừng c.h.ế.t là may , nếu cô chắc chắn sẽ áy náy.
Úc Kim : "Chị cả, là cứ để nghỉ tạm thuyền một đêm, chờ ngày mai em tìm thuê một căn phòng để sắp xếp cho ."
Phải thuê loại cảnh yên tĩnh, thích hợp cho dưỡng thương, còn sắp xếp chăm sóc .
Úc Kim định để Phương Bích Hạc ở tiệm.
Cô thuê hai căn nhà ở huyện thành, đều là phía cửa hàng, phía để ở, nhưng chỗ đó chật kín , cách nào xếp thêm Phương Bích Hạc ở.
Ở tiệm thì cũng tiện cho dưỡng thương.
Lúc , Phó Văn Tiêu : "Không cần phiền phức, cứ để ở chỗ chúng là ."
Úc Kim sang chị , thấy Úc Ly ý kiến, trong lòng hai bàn bạc xong, liền gì thêm.
Khi họ tìm Phương Bích Hạc, phát hiện tình hình của thật sự , mặt đỏ bừng vì sốt, hôn mê.
Không còn cách nào khác, họ đành đưa đến Hồi Xuân Đường .
Nửa đêm, Hứa đại phu đ.á.n.h thức, thấy mấy Úc Ly, cũng quen.
Thấy họ đưa tới là một nam tử trẻ tuổi, vết thương trông như loại vũ khí nào đó đả thương, ông họ bằng ánh mắt chút kỳ lạ.
Hứa đại phu xử lý vết thương cho Phương Bích Hạc, hỏi: "Vị lang quân quan hệ gì với các vị?"
Phó Văn Tiêu nhàn nhạt : "Là một bạn."
Hứa đại phu , liếc Phó Văn Tiêu, trong lòng hiểu vài phần.
Lần đầu tiên thấy Phó Văn Tiêu, ông cảm thấy bình thường, huống hồ còn trúng một loại hàn độc kỳ lạ, thứ đó thường thể tiếp xúc.
Bây giờ họ đưa tới một thương binh, vết thương cũng do vũ khí tầm thường gây , trông cũng giống thường.
Hứa đại phu thầm cảm thán, huyện Sơn Bình rõ ràng chỉ là một huyện thành hẻo lánh ở phương nam, nhiều nhân vật phi phàm kéo đến ?
Sau khi xử lý xong vết thương cho Phương Bích Hạc, Hứa đại phu liền bốc thuốc.
Nhân lúc Hứa đại phu ở đó, Úc Ly lén đặt ngón tay lên cổ tay Phương Bích Hạc, truyền cho một ít dị năng để giữ mạng.
Thời đại t.h.u.ố.c kháng viêm kháng sinh, một khi đổ bệnh, thật sự chỉ thể dựa chính chống chọi.
Những lúc thế , Úc Ly khỏi thấy may mắn vì thức tỉnh dị năng sinh mệnh, thể cứu mạng, chỉ cứu mạng mà còn cứu mạng khác.
Phó Văn Tiêu thấy cảnh đó, đột nhiên dậy xuống bên cạnh nàng.
Khi Úc Ly đầu , mỉm với nàng, vén áo choàng lên, vặn che khuất tầm mắt của khác.
Úc Kim thấy đột nhiên sát bên chị , ngây hai , vẻ mặt lộ rõ vẻ bừng tỉnh.
Lần tỉnh thành , cô phát hiện một chuyện động trời.
Vị rể của các cô, hình như bám , bám chị cô rời, ngay cả tỉnh thành cũng theo, rời nửa bước.
Nói là vợ chồng son như hình với bóng, chi bằng là chồng thể rời xa vợ .
Úc Kim họ, đây là đầu tiên cô thấy một nam nhân bám như .
Trớ trêu là vô cùng , thể trông cũng khỏe mạnh cho lắm, khuôn mặt lúc nào cũng tái nhợt. Khi yên tĩnh đó, tự dưng khiến cảm thấy thật yếu ớt.
Chắc vì nên chị cô mới đưa tỉnh thành cùng, dắt chơi khắp nơi, luôn che chở cho ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-325.html.]
Hứa đại phu , đưa t.h.u.ố.c bốc xong cho họ, bảo họ đưa thương binh về nhà chăm sóc cẩn thận, đồng thời dặn dò một điều cần chú ý.
Y quán giữ bệnh nhân qua đêm, vả họ đều ở huyện thành, về nhà cũng tiện, nên dĩ nhiên ông giữ họ .
lúc , Phương Bích Hạc đang hôn mê bỗng tỉnh .
Khi rõ cảnh xung quanh, phát hiện miệng vết thương t.h.u.ố.c mới, liền họ đưa đến y quán.
Hứa đại phu chút kinh ngạc: "Xem vị lang quân thể trạng tồi, tỉnh nhanh thật."
Thảo nào thương nặng như mà c.h.ế.t, xem vị lang quân thể cường tráng, ngày thường chú ý rèn luyện.
Như thì , vết thương nặng đến thế, ông còn lo qua khỏi.
Phương Bích Hạc chậm rãi dậy, đầu tiên là cảm ơn đại phu, đó cảm ơn mấy Úc Ly.
Úc Ly hỏi : "Ngươi ?"
Phương Bích Hạc đang sốt cao, môi khô nứt nẻ, mặt đỏ bừng, nhưng đôi mắt tỉnh táo, : "Đi , tẩu tử cần lo."
Thấy thể tự , Úc Kim liền : "Chị cả, rể, em về bến tàu đây."
Nói cô dẫn hai thuyền viên trở về.
Vừa đưa Phương Bích Hạc đến đây chính là hai thuyền viên, họ phiên cõng . Dù nam nữ hữu biệt, Phó Văn Tiêu thể , chỉ thể nhờ thuyền viên cõng Phương Bích Hạc đến.
Phó Văn Tiêu, Úc Ly và Phương Bích Hạc cũng rời khỏi Hồi Xuân Đường.
Huyện thành về đêm vô cùng yên tĩnh, đường phố cũng tối, chỉ ánh trăng nhàn nhạt rải xuống mặt đất.
Dưới ánh trăng, ba về phía hẻm Sơ Ảnh.
Đi một lát, Phương Bích Hạc chút trụ nổi.
Lần thương nhẹ, đó Úc Kim tấn công, khiến miệng vết thương rách nghiêm trọng hơn, vì lúc chạng vạng chịu nổi, sốt cao ngất .
Có thể chống đỡ đến bây giờ, cũng là nhờ Úc Ly truyền cho một ít dị năng.
Lúc , Phương Bích Hạc phát hiện đỡ lấy .
Bàn tay đỡ lạnh, tương phản rõ rệt với cơ thể đang nóng hầm hập của , khiến khỏi rùng , đầu thì thấy Phó Văn Tiêu.
Phương Bích Hạc chút thụ sủng nhược kinh.
Hắn ngờ Phó Văn Tiêu chủ động dìu . Hắn cứ ngỡ như Phó thế tử, dù kẻ c.h.ế.t ngay mặt, cũng sẽ thèm liếc mắt, huống hồ là chủ động đỡ một thương.
Lẽ nào Phó thế tử bằng con mắt khác, nên mới hòa nhã như ?
Đang lúc nghĩ , thì thấy giọng Úc Ly vang lên: "A Tiêu, mệt ? Nếu mệt thì đừng đỡ nữa."
Phương Bích Hạc: ???
Phương Bích Hạc chút mờ mịt, hiểu ý của Úc Ly là gì?
Cái gì gọi là Phó Văn Tiêu mệt ? Mệt thì đừng đỡ ?
Hắn bây giờ là thương binh cơ mà? So với một thương binh như , Phó Văn Tiêu rõ ràng trông khỏe mạnh, mệt cái gì chứ? Hắn là một đại nam nhân, mệt nỗi gì?
Phó Văn Tiêu Phương Bích Hạc nghĩ gì, nếu chắc chắn buông tay, để mặc ngã lăn đường.
Chàng với Úc Ly: "Vẫn , tạm thời mệt."
Úc Ly sắc mặt : "Nếu mệt thì với em, để em dìu ."
Nửa đêm thế , thể thuê xe la để đưa thương binh về. Nhìn bộ dạng của Phương Bích Hạc, nếu đỡ, chừng sẽ ngã gục giữa đường.