Bà  những lời  mà ngay lập tức thở dài bảo: “Hazz, thật là oan nghiệt mà, chính là ,  là   gián tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t cô  đó!”
 
Ông Tú  những lời  mà trở nên hoang mang,  đó cũng lên tiếng hỏi: “   gì  mà g.i.ế.c c.h.ế.t cô ? Và    luôn yêu thương cô  hết  ?  cũng   điều gì khiến cho cô  tổn thương, chẳng qua   thể giao giấy tờ nhà đất cho cô   thôi!”
 
“Ừ,    cô  tổn thương ? Cậu hãy  cô  c.h.ế.t như thế nào . Và nếu như lúc đầu  chịu giao  giấy tờ nhà đất cho cô , thì  chuyện sẽ  như thế  . Và bây giờ cô   biến thành oán linh . Nếu như   giao giấy tờ nhà đất, chắc chắn cô  sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t từng  trong gia đình !”
 
Ông  những lời  mà hoang mang,  đó hỏi: “Vậy bây giờ chúng    gì đây?”
 
“Ừ, bây giờ  hãy mau giao giấy tờ đất cho . Sau đó  sẽ đưa nó đến một thầy pháp.  nghĩ thầy pháp  sẽ giúp đỡ  ...”
 
Khi  bảo giao giấy tờ nhà đất cho bà Tư, ông    điều đó, thậm chí trong lòng ông dâng lên một nỗi bất an, ngay lập tức ông lên tiếng: “Không,   giữ gìn tài sản cho con .    mất tài sản. Thậm chí nếu như giấy tờ tài sản  còn, lúc đó con của   sống ở  đây? Nó chỉ mới  nghĩa vụ mà thôi, thậm chí mới gần 20 tuổi. Không  tài sản của , lúc đó nó sẽ sống vô cùng cực khổ!”
 
Bà Tư  những lời  mà lắc đầu bảo: “Hazz,  cũng  khuyên  hết lời . Nếu như mà   chịu thì  cũng    gì hết. Và cái giá mà   trả  đắt đấy,  nên suy nghĩ kỹ  khi  chuyện gì xảy !”
 
Ông bấy giờ thở hỗn hển trong sự mệt mỏi,  đó cũng lên tiếng : “ hiện tại cảm thấy mệt , bây giờ bà hãy rời khỏi đây , để  bình tĩnh trở . Ngày mai đám tang của vợ  sẽ diễn , lúc đó   sẽ  mặt đông đủ. Ông bà cũng qua phụ  một tay trong việc tiếp đãi bọn họ, để đưa tuyển vợ  xuống  suối vàng...”
 
Bà Tư cũng  đồng ý theo lời của ông,  đó cũng bắt đầu rời , trong khi ông  giường  ngủ với sự mệt mỏi của chính . Trong đầu ông  ngừng suy nghĩ:
 
“Hazz, tại  mới tài sản   là rắc rối với  chứ? Và bây giờ  cần   gì đây? Mình thật sự   giao  tài sản cho vợ của , bởi những đứa con của   cần tài sản đó. Ngày mai bọn nó sẽ về . Mình mong là  thứ sẽ , thậm chí  khi chôn cất vợ ,  cũng sẽ chuyển nhà. Lúc đó chắc vợ  sẽ  ám   nữa...”
 
Thế là trong sự mệt mỏi của chính , ông bắt đầu ngủ  . Thời gian cũng dần trôi qua, lúc  là 12:00 đêm. Ông bỗng  ngừng  tiếng gà gáy bên ngoài, thậm chí những cơn gió mạnh  ngừng kéo đến, khiến cánh cửa ông đóng kín mít ngay lập tức  gió đập ầm ầm. Điều  khiến ông trở nên vô cùng hoang mang...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-an-sau-cai-chet/chuong-8.html.]
 
Sau đó, cánh cửa đột nhiên mở tung . Khi   bên ngoài, ông thấy một đôi bàn tay màu đỏ rực đang cầm lấy hai thanh sắt ở  cửa. Giọng  khàn đục vang lên: “Mày hãy mau giao tài sản  đây. Nếu  thì tao sẽ lấy mạng từng  trong gia đình mày. Mày  thể thoát khỏi  cái c.h.ế.t !”
 
Ông với sự lo lắng của chính  mà la hét bảo: “Không! Anh sẽ  giao tài sản ! Và em hãy mau cút khỏi đây , đừng  hù dọa  nữa mà!”
Tài
 
Trước những lời  của ông Tú, vợ ông liền bật  thật lớn, với ánh mắt đỏ ngầu mà đáp: “Không, cho tới khi nào tao   tài sản, lúc đó tao mới tha cho gia đình mày. Và bây giờ sẽ  một  nữa  chết!”
 
Ông với sự hoang mang của chính  mà ôm đầu,  ngừng la hét: “Không, tất cả cũng chỉ là mơ. Nó   là sự thật? Và   chuyện gì xảy  với gia đình . Còn bây giờ mày hãy mau biến !”
 
Ông   những câu  mà cảm thấy vô cùng tức giận. Trong lòng ông giờ đây  còn là sự yêu thương dành cho vợ  nữa, mà chính là một nỗi căm hận đến tột cùng. Ông suy nghĩ trong đầu: “Tại ... Tại  cô   luôn   tài sản? Và thậm chí còn đe dọa g.i.ế.c c.h.ế.t  trong gia đình nữa? Rốt cuộc là  chuyện gì đang xảy  ?”
 
Vẫn đang chìm trong sự hoang mang của chính , ngay lập tức từ bên ngoài   thấy tiếng hét. Điều  khiến ông vô cùng hoang mang và quyết định   đó xem thử như thế nào.
 
Chốc lát, ông  thấy   tụ họp , trong khi cái nắp quan tài  mở từ lúc nào, xác vợ ông đang nhảy  đường, khiến ai cũng hoang mang mà  ngừng bàn tán: “Đây... Đây chính là cương thi trong truyền thuyết ?”
 
“Phải,  ngờ cương thi là  thật? Và bây giờ chúng     đây? Không lẽ chờ đợi nó đến g.i.ế.c c.h.ế.t chúng  ?”
 
Họ thì thầm với  với sự sợ hãi đến tột cùng, trong khi ông thì cũng c.h.ế.t ,  chăm chăm con cương thi đó. Nó  một lúc một xa, thậm chí cũng  ai  rốt cuộc con cương thi đó đang  .
 
Và liệu rằng sẽ xảy  chuyện gì trong làng nữa  ? Sau một lát  con cương thi đó biến mất,   cũng  lấy   lý trí của bản , ngay lập tức lấy điện thoại  gọi cảnh sát: “Alo, ở làng chúng   cương thi. Xác của vợ ông Tú tự nhiên  dậy   mất tiêu. Cảnh sát hãy mau đến đây , hãy mau điều tra vụ !”
 
Cảnh sát  những lời  mà cảm thấy vô cùng khó tin,   xác của một con   thể  dậy  .  bọn họ cũng lên tiếng trấn an: “Này,   hãy bình tĩnh . Chúng  sẽ đến giải quyết chuyện đó...”