Lão bí thư tuy tuổi cao nhưng đôi mắt vẫn tinh , ánh lên chút gian xảo. Ông trầm ngâm một lúc chậm rãi :
"Hay là thế , cô cứ đăng ký hộ khẩu tại nhà của Kỷ lão tứ , đó cùng giấy chứng nhận."
Kỷ Học Ninh liền lên tiếng, giọng điệu mang theo chút cẩn trọng:
"Bí thư, hộ khẩu của đồng chí Vương Ngọc Thanh hiện tại vẫn chuyển về nông thôn, đủ điều kiện để nhận giấy chứng nhận. Chỉ khi giấy đăng ký kết hôn, cô mới thể nhập hộ khẩu nhà cháu. Như ?"
Lão bí thư liếc Kỷ Học Ninh một cái, đó vung tay lớn tiếng :
" là ! Cậu nghiêm túc quá gì? Không bao nhiêu đủ điều kiện nhưng vẫn lén lút giấy chứng nhận ? Bây giờ cứ chuyển hộ khẩu, đăng ký hộ khẩu, giấy chứng nhận cùng một lúc !"
Ông vỗ tay một cái, kết luận chắc nịch:
"Cứ !"
Nói xong, giọng điệu trở nên hiền từ:
"Hai đứa mà cứ ở chung một nhà mà giấy chứng nhận thì thế nào cũng dị nghị. Chi bằng nhân dịp luôn , xem ai còn dám bàn tán nữa? Hơn nữa, lão già hai đứa xứng đôi!"
Kỷ Học Ninh liền sang Vương Ngọc Thanh, ánh mắt mang theo sự dò hỏi. Hắn lo cô sẽ cảm thấy ấm ức. Dù chuyện kết hôn chỉ là một tờ giấy, mà là chuyện cả đời.
Hắn hạ giọng hỏi cô:
"Em thấy thế nào?"
Thực , mục tiêu của Vương Ngọc Thanh chỉ là tách khỏi nhà họ Vương, còn chuyện chuyển hộ khẩu, lập hộ đăng ký kết hôn, cô cũng chẳng để tâm lắm. Cô kiểu nữ chính mơ mộng về một tình yêu lãng mạn, chỉ cần sống đơn giản là .
Cô suy nghĩ một chút gật đầu:
" thấy ."
Ánh mắt Kỷ Học Ninh khẽ sáng lên, nhưng khi thấy lão bí thư đang sang, lập tức cúi đầu, khóe môi kìm mà khẽ nhếch lên.
Lão bí thư híp mắt, hài lòng :
"Được thì ! Vậy hai đứa chính là vợ chồng ! Bây giờ sẽ một lá thư giới thiệu cho hai đứa, ngày mai đến xã giấy đăng ký kết hôn."
Trên đường trở về, một cầm sổ hộ khẩu, một cầm thư giới thiệu, cả hai đều im lặng.
Bàn tay Kỷ Học Ninh nắm chặt tờ giấy trong tay, chỉ cảm thấy nóng ran mà ngay cả tim cũng đập dồn dập.
Trước đây, luôn nghĩ cưới ai cũng , chỉ cần đó đối xử với bà nội, chăm sóc cho lũ trẻ là đủ. Hắn từng nghĩ sẽ mong chờ chuyện đăng ký kết hôn với một phụ nữ nào.
bây giờ thì ?
Ý nghĩ về việc ngày mai sẽ chính thức kết hôn với Vương Ngọc Thanh khiến kiềm chế mà mong chờ. Hắn là một đàn ông cường tráng, mà giờ đây tim đập loạn như cả đàn nai chạy trong lồng ngực.
"Chết tiệt..."
Mình ?
Mới chỉ một tháng mà thích cô ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-ca-nha-xem-thanh-bao-mau-quay-nguoi-ta-lien-ga-cho-nha-giau/169.html.]
Thích đến mức nghĩ đến chuyện sinh con với cô luôn ?
Suy nghĩ đó khiến mặt Kỷ Học Ninh bất giác đỏ bừng. Hắn lén liếc sang bên cạnh.
Vương Ngọc Thanh vẫn bình thản như thường, gió nhẹ lướt qua khiến mái tóc cô khẽ bay. Hắn phát hiện cô ngày càng xinh hơn, làn da trắng nõn, đôi môi đỏ hồng. Ngay cả khi cô nhíu mày khẽ cũng toát lên vẻ quyến rũ đến lạ.
Hắn cứ cô chăm chú, mãi đến mức để ý phía một cái hố. Kết quả là—
"Á!"
Hắn giẫm hố, suýt nữa thì ngã.
Vương Ngọc Thanh sang , ánh mắt đầy khó hiểu.
Ban ngày ban mặt, một đàn ông cao to khỏe mạnh mà thể giẫm hố ? Hắn cố ý để chọc cô chứ?
Kỷ Học Ninh cảm thấy mất mặt vô cùng, tim đập càng nhanh hơn. Hắn vội vàng xuống, giọng điệu cứng nhắc :
"Nếu em giấy đăng ký kết hôn, thực chúng cần vội."
Vương Ngọc Thanh bật , giọng nhẹ nhàng:
" phản đối, dù sớm muộn gì cũng giấy đăng ký kết hôn, bây giờ cũng thôi."
Cô nhẹ nhàng, chút e thẹn căng thẳng nào thường thấy ở phụ nữ, thậm chí cũng hề vẻ phấn khích.
Kỷ Học Ninh bỗng cảm thấy hụt hẫng.
Cô hề tình cảm gì với ?
Mộng Vân Thường
Hay chỉ vì còn lựa chọn nào khác nên mới chấp nhận ở bên ?
Hắn khôi phục vẻ trầm tĩnh thường ngày, ánh mắt sâu thẳm cô, như thăm dò điều gì đó.
"Vậy thì ." Hắn chậm rãi , giọng điệu trịnh trọng hơn: "Sau chúng sẽ sống bên cả đời. mà, sẽ tôn trọng em."
Thực ...
Trong lòng Vương Ngọc Thanh đang gào lên vô câu "Chết tiệt!"
Ngày mai nhận giấy đăng ký kết hôn.
Vậy thì… đàn ông sẽ gọi là vợ ?
Mình sẽ ngủ chung giường với ?
Có sẽ thấy bộ cơ thể ?
Mình sẽ thực hiện nghĩa vụ của một vợ ?
Sẽ thỏa mãn ham của ?
Có sẽ sinh con cho ?