Sau vài  trao đổi thư từ với Lục Thành Lâm bằng chim bồ câu,   hiểu rõ.
 
Ý của   rõ ràng,    trở về cung.
 
Dù  thì ở gần mới tiện cho  khống chế  hơn.
 
Ta nhếch mép, tối hôm đó liền thu dọn hành lý theo  đến đón trở về cung.
 
Thật ,  nhiều  so sánh,  thấy, cái nơi ê hề kẻ  ngốc  chân tay mềm yếu như hậu cung mới là nơi thích hợp để  phát điên!
 
Để răn đe ,  khi  trở về cung, Lục Thành Lâm nhốt   Thúy Trúc Cung lạnh lẽo.
 
Nơi đây tựa lưng  sông Kim Thủy, phía   trọng binh canh giữ.
 
Hàng ngày thái giám vẫn đến đưa ba bữa cơm cho , nhưng   thêm một lời thừa thãi nào.
 
Lục Thành Lâm  dùng cách  để từ từ mài mòn tính cách của .
 
Ta  thể để  toại nguyện như  ?
 
Không thể nào, tuyệt đối  thể nào.
 
Ta chặt hết tre trong sân,  đó xé rèm trong điện,  thành một chiếc bè tre.
 
Vứt chiếc bè tre xuống sông Kim Thủy phía ,    đó trôi xuôi,  hát  ngắm cảnh dọc đường.
 
Lúc đó, Lục Thành Lâm đang cùng Diệp Uyển Nhi tổ chức yến tiệc bên bờ sông Kim Thủy ở hạ lưu, văn võ bá quan đều tề tựu tại đây.
 
Diệp Thừa tướng chỉ  sông Kim Thủy, ngâm một bài thơ: "Kim Thủy hà thâm tuế nguyệt lương, phi diêm thái đống thế hiên ngang. Thiên cư Tử Cấm bá vân vũ, hải nội thương sinh tụng cát tường."
 
"Thơ  thơ !"
 
"Diệp Thừa tướng tài hoa xuất chúng,  hổ là thủ lĩnh của bách quan!"
 
Các quan  đua  tâng bốc Diệp Thừa tướng,   chỉ  sông Kim Thủy: "Các vị xem, hoàng hôn đó, dòng sông đó, bài thơ của Diệp Thừa tướng thật ứng cảnh! Còn cái gì  sông đó..."
 
Giọng  của  đột ngột dừng .
 
Mọi   theo hướng tay  chỉ,  đó liền  thấy  đang   bè tre, cao giọng hát bài "Trên mặt trăng".
 
Trong ánh mắt kinh hãi của  ,  vẫy tay về phía Lục Thành Lâm.
 
"Ngài bận gì thế? Ta   đây."
 
Lục Thành Lâm  ngây  tại chỗ, bên cạnh   nhắc nhở .
 
"Bệ hạ, đó là... là Thịnh tướng quân."
 
Lục Thành Lâm lúc  mới  hồn: "Thịnh Nguyên Như! Ngươi đang  gì ?"
 
Chiếc bè tre của  càng ngày càng gần .
 
Ta thờ ơ : "Bệ hạ gọi  về hình như   thời gian để ý đến , nếu  ,  xin phép về Mãnh Hổ Trại của  ."
 
Nói ,  khua một nhát sào tre, lướt qua , càng lúc càng xa.
 
Lục Thành Lâm gọi với theo  từ phía : "Láo xược! Ngươi mau   cho trẫm!"
 
Ta vẫy tay,  hề  đầu .
 
Hắn cuối cùng cũng hoảng sợ,  khi bóng dáng  biến mất ở cuối sông Kim Thủy,    lệnh cho Ngự Lâm quân chặn  .
 
Bách quan  tản  từ lâu,   dẫn đến  mặt Lục Thành Lâm.
 
Hắn còn   gì, Diệp Uyển Nhi  chạy lên, bất chấp lý lẽ tát  một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-cau-hoang-de-da-ta-len-nui-lam-tho-phi-hoang-de-len-goi-cung-khong-ve/chuong-3.html.]
 
Ta   sững sờ.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Diệp Uyển Nhi: "Thịnh Nguyên Như! Cái bệnh điên của ngươi bao giờ mới khỏi!
 
"Hôm nay  mặt văn võ bá quan  Bệ hạ mất mặt, ngươi thật đáng chết!"
 
Nàng   một con chim sáo  ,  đây   ít   nàng  dạy chửi .
 
Lúc  nó càng nhiệt tình vỗ cánh: "Đánh ! Đánh !
 
"Con điên đáng đánh!"
 
Nó bay  khỏi lồng, bay thẳng về phía .
 
Nhìn thấy cái mỏ nhọn của nó sắp mổ  mắt .
 
Ta nhanh tay nhanh mắt tóm chặt lấy cổ nó.
 
Diệp Uyển Nhi  thấy thú cưng của   ngừng giãy giụa trong tay , tức giận đến mức mặt mũi biến dạng: "Thịnh Nguyên Như, ngươi mau thả bảo bối của  !"
 
Ta lạnh lùng  nàng , lực tay  hề buông lỏng.
 
Lục Thành Lâm cũng cau mày: "Ngươi thật quá càn rỡ! Còn  mau buông !"
 
Ta dùng sức bóp một cái,  đó buông tay .
 
Con chim sáo mềm nhũn ngã xuống đất, giãy giụa vài giây  bất động.
 
Diệp Uyển Nhi kinh hoàng thất sắc: "Bảo bối!"
 
Nàng  lao tới định ôm con chim sáo lên,  liền túm chặt lấy cánh tay nàng .
 
Trong ánh mắt kinh ngạc của nàng ,  dùng bàn tay  vặn gãy cổ chim tát mạnh  mặt nàng  một cái,  đó  âm hiểm.
 
"Sửa  một chút, bây giờ là bảo bối c.h.ế.t .
 
"Chẳng bao lâu nữa, nó sẽ biến thành bảo bối thối của ngươi."
 
Diệp Uyển Nhi  đến lê hoa đái vũ, trông thật đáng thương.
 
Lục Thành Lâm  thấy phiền lòng, liền cho  đưa nàng  về cung.
 
Ta hỏi : "Bây giờ cuối cùng cũng chịu  chuyện tử tế với   chứ?"
 
Sắc mặt Lục Thành Lâm cực kỳ u ám: "Thịnh Nguyên Như!"
 
Người  bây giờ ngay cả giả vờ cũng lười .
 
Ta ngoáy ngoáy tai: "Rốt cuộc ngươi   gì?"
 
Lục Thành Lâm: "Ngươi hãy giải tán Mãnh Hổ Trại,  đó về cung an tâm  chức quý phi của ngươi."
 
Ta liếc  một cái: "Mấy ngày  gặp thôi mà,  giờ ngươi  chuyện  thối như thả rắm ."
 
Lục Thành Lâm: "......"
 
Ta: "Làm ơn tỉnh táo một chút, bây giờ là hai bên chúng  đang đàm phán điều kiện, ngươi đừng quá coi trọng bản .
 
"Ta về cung  là nhượng bộ một bước , Lục Thành Lâm, ngươi  cho  gặp  trưởng của  một , coi như thể hiện thành ý chứ?"
 
Lục Thành Lâm tức đến mức ném cả chén , mắt đỏ ngầu bảo  cút.
 
Ta  chọc giận  nữa, vươn vai một cái, thong thả trở về chỗ ở của .
Bản dịch  đăng  kênh MonkeyD Thế Giới Tiểu Thuyết