Nói thế, nhưng bác đá “bụp” cái chai nước xuống bờ.
 
Chai lăn  vũng đất, nước đổ, chai dính đầy bùn.
 
Bác dâu “trách yêu”: “Anh xem, vụng về  kìa!”
 
“Không  , ăn bẩn sống lâu, phần còn  vẫn uống , đừng lãng phí!”
 
Vừa   dí cái chai lấm bùn  miệng  .
 
 lao như tên, bóp cổ tay bà  giật mạnh.
 
Cái chai lấm bùn  tay , miệng chai  xuống, “rào” một phát, dội đầy bùn lên mặt bác dâu.
 
  mà mắt  : “Bác dâu, thế là đủ  đấy.”
 
Mắt bà  trợn: “Dám lật trời ! Mẹ mày còn chẳng dám ho he, mày dám vênh với tao?”
 
Mắt liếc láo,  tìm gậy đánh .
 
 nhặt viên gạch đưa luôn: “Bác dâu dùng cái , to, đánh cho sướng tay.”
 
Bà  theo phản xạ đưa tay chộp.
 
 hì hì, hai tay bẻ “rắc” một cái – viên gạch to tướng gãy đôi.
 
“Bác một nửa, cháu một nửa, xem hôm nay ai  xuống ?”
 
Tay bác dâu khựng , im re.
 
3
 
Bà  rút lui về đầu bờ, hạ giọng: “Con bé Phó Tuyết …  tà tà.”
 
“Sao cơ?”
 
Bác dâu giơ tay  cỡ: “Cục gạch to  mà nó bẻ đôi bằng tay!”
 
“Không  hàng cứng ?”
 
Bác nheo mắt  .
 
 khoác bao tải, xa xa nhe răng  với bác,   vỗ cái, rụt đầu .
 
Bác  lạnh: “Trùng hợp thôi. Hai đứa vô dụng, đẻ  giống gì cho  hồn?”
 
“Bà cũng  điều , mai nhà   đến xem , nếu mà ưng,   50 vạn đấy!”
 
Bác dâu gật: “Biết   .”
 
Trời về chiều, đến bữa.
 
Bác dâu gọi   về nấu cơm.
 
Dĩ nhiên, bà  phụ trách “gọi”,   phụ trách “”.
 
 lon ton theo: “Con  phụ nhé?”
 
Ánh mắt bác dâu    chút chột , xua tay lia lịa: “Khỏi, mày giúp bố bẻ ngô . Nấu ăn một   mày là đủ!”
 
  híp mắt tiễn hai  về.
 
Đầu bờ chỉ còn bác giám thị, bố , và  chạy lăng xăng khắp ruộng.
 
Nụ  dần tắt nhiệt.
 
Từ lúc về quê đến giờ mới 5 tiếng.
 
Nhà bác  mắng bố   35 câu, mỉa 70 , định  tay 6 bận.
 
Trước đây   về quê,  hiểu  nhắc tới quê là bố   ứa tủi.
 
Giờ thì hiểu .
 
Bị đánh đến sợ,  chửi đến nhụt.
 
Không một tẹo ấm áp, chỉ đếm  xuể là bóc lột với tính toán.
 
Đã thế,  cũng chẳng cần giữ mặt mũi cho họ.
 
Nhìn bóng bác dâu khuất cuối đường,  xắn tay áo, vác xẻng.
 
Đến bên hai ụ đất nhỏ giữa ruộng.
 
“Bác ơi, mộ ai đây?”
 
Bác ngẩng cổ, hãnh diện: “Ông bà mày.”
 
Ồ, chính là đôi ông bà thiên vị, xúi bác bóc lột bố  đó hả.
 
“Ha Ha, hai   ở đây mấy chục năm, chán lắm nhỉ!”
 
“Nào, cháu gái  đầu về nhà, đưa hai   du lịch một chuyến!”
 
Nói xong, xẻng bay loang loáng.
 
Chưa kịp để bác phản ứng,   đào sâu một mét.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-ho-hang-ban-lay-sinh-le-toi-dep-luon-lu-ho-hang-doi-lot-tinh-than/2.html.]
 
Sắp bốc nắp mộ lên !
 
“Mày  gì đấy!!”
 
Bác gầm lên, chạy tới ngăn.
 
 vác xẻng chạy qua gò còn , xúc như mưa.
 
Bác cuống quá đập đùi,  đuổi.
 
 kinh nghiệm leo tường nổ hầm xí bao năm,  để bác bắt  chắc?
 
Bác đuổi  thì chạy, bác thở  thì đào.
 
Chưa đầy mười phút, áo bác còn  chạm  vạt áo , mà mộ ông bà    san phẳng.
 
Mắt bác đỏ bừng: “Mày  đây là mộ tổ nhà  , là phong thủy nhà  đấy!”
 
He he, nhà bác chứ   nhà .  chẳng xót!
 
Quăng xẻng,  ôm về một đống  ngô khô.
 
Xếp xong, gọi: “Bác đừng cuống, cháu  cách cứu.”
 
“Người   mộ tổ bốc khói xanh là  đại hỷ. Bác  cho kỹ nhé!”
 
 bật bật lửa đốt đống  ngô.
 
Khô gặp lửa bùng lên, trong nháy mắt quấn lấy hai nấm mộ phẳng.
 
“Bác xem , bố  bác… cháy kìa!”
 
“Không chỉ bốc khói xanh, còn đỏ rực, bác chờ đại hỷ nhé!”
 
Mắt bác trợn, miệng há,  đổ ngửa.
 
Xỉu luôn?
 
Mấy chục tuổi mà yếu bóng vía thế?
 
Xui   ngã ngay trúng mảnh gạch  bẻ lúc nãy.
 
“Rắc” một tiếng,   xỉu thật.
 
Bố  cúi đầu chạy tới, quýnh: “Con mau chạy, bảo là bố !”
 
 phủi bùn đất, dập lửa.
 
Chạy gì mà chạy?
 
Vở diễn mới mở màn,  còn  chơi đủ!
 
Đây mới trận đầu, còn bác dâu ở nhà chờ “thăm hỏi”,    ?
 
À đúng,   bà  bán    ?
 
  xem ai chán sống  mua.
 
“Bố yên tâm, theo con về nhà!”
 
Bố do dự: “Còn… bác con…”
 
“Không ,  c.h.ế.t !”
 
Nắng 36 độ phơi, cộng thêm tức khí đập ngất thôi,  gì to tát!
 
 
5
 
Lạch bạch về nhà bác.
 
Mẹ  bận rộn trong bếp xào nấu.
 
Bác dâu  phòng khách bật điều hòa, khều hạt dưa.
 
Thỉnh thoảng  quát  bếp: “Lục Vân , tranh thủ giặt luôn đống đồ, nhớ giặt tay, tiện tay thôi.”
 
Mẹ im lặng,  ngâm đồ bẩn  chậu.
 
Bác dâu  hài lòng.
 
Nhổ vỏ dưa, bình luận: “Mày  điều đấy, chứ con gái mày thật sự   gì!”
 
“Ở ngoài  nuôi thành đồ hoang, dám giơ tay với tao!”
 
“ mày đừng lo,  tao giới thiệu cho nó, nhà  đồ vũ phu, kiểu gì cũng dạy nó ngoan.”
 
Đang dạy, chị họ lớn trong phòng ngủ tỉnh dậy.
 
Tóc rối, mặc đồ ngủ, mặt cau : “Mẹ,   ăn?”
 
Bác dâu vứt hạt dưa,   bếp gầm: “Lục Vân, nhanh tay lên!”
 
“Không  con gái tao đói ? Còn lề mề, xem tao  dần mày !”
 
Quay   tươi  nịnh chị : “Con lên ngủ thêm , chín   gọi.”
 
Chị họ  : “Con    giới thiệu đối tượng cho Phó Tuyết? Con còn độc  đây,   giới thiệu cho con?”