Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 103:3
Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:04:08
Lượt xem: 54
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đương nhiên, đó là trong trường hợp sự phát triển nào hơn.
“Cứ như , bộ Mộc thị gia tộc đều sắp xếp thỏa.” Mộc Vãn Tình đầy ẩn ý, “Có điều, họ chỉ quyền sử dụng, nhưng căn nhà của cô thể giấy tờ nhà đất tên cô.”
Vu Uyển Nhu hài lòng vô cùng, trong mắt ánh lên tia hy vọng: “Tốt nhất là đào một cái giếng, lấy nước cho tiện.”
Mộc Vãn Tình gật đầu: “Có, nhưng vẫn đang cân nhắc, nên đặt giếng ở khu xưởng khu nhà ở.”
Mà ở đây thiếu nước , liệu đào giếng ? Phải kiểm tra .
“Vậy đặt ở xưởng , kiếm tiền quan trọng hơn.” Dưới sự ảnh hưởng của một đám cuồng công việc, Vu Uyển Nhu cũng còn ngại ngùng khi về tiền bạc.
Tiền là thứ mà.
“Ừm, sẽ nghĩ thêm, xem phương án nào vẹn cả đôi đường .”
Đến ngày thứ ba, Mộc Vãn Tình cầm bản kế hoạch xuất hiện ở nha môn.
Ngoài Tiền đại nhân, còn một đám quan viên mặc quan phục, vây xem nàng như thể sinh vật lạ trong vườn bách thú, chỉ thiếu nước lấy kính lúp soi.
Mộc Vãn Tình thần sắc tự nhiên, mặc kệ bọn họ vây xem. Đôi mắt của nàng về phía hai duy nhất mà nàng quen là Tiền đại nhân và quan chủ quản, khóe miệng mỉm tiến lên chào hỏi.
Cử chỉ ưu nhã, thong dong, chút nao núng, quả đúng là phong thái của một tiểu thư khuê các.
mà, một tiểu thư khuê các nhiều quan viên vây xem như , e là cũng sẽ căng thẳng, sẽ thất thố.
Tiền đại nhân cô gái tỏ bình tĩnh hơn bất cứ ai, khỏi thầm tán thưởng trong lòng. Chỉ riêng cái bản lĩnh giữ bình tĩnh thôi cũng hơn vô .
Cho dù là giả vờ, cũng giỏi hơn thường .
“Mộc tiểu thư, đây là Tưởng đồng tri đại nhân, vị là Tôn đồng tri đại nhân.”
Mộc Vãn Tình lúc mới về phía hai vị , những tạm thời quản lý Lương Thành lúc . Một là Tưởng đồng tri, một thanh niên diện mạo oai hùng, là hôn phu của đại tiểu thư nhà họ Đỗ.
Người còn là Tôn đồng tri, một văn sĩ trung niên nho nhã, là tâm phúc Đỗ soái tin tưởng nhất, nổi tiếng túc trí đa mưu.
“Mộc Vãn Tình mắt Tưởng đại nhân, mắt Tôn đại nhân.”
Người giới thiệu thế nào, nàng cứ theo thứ tự đó mà chào hỏi, thể sai .
Tôn đồng tri khẽ nheo mắt: “Nghe cô ý định xây một con phố ẩm thực?”
Cảnh giống hệt một buổi "tam ty hội thẩm", nhưng tố chất tâm lý của Mộc Vãn Tình vượt qua thử thách. “Vâng, đây là bản kế hoạch mà thức cả đêm để , mời đồng tri đại nhân xem qua.”
Nàng vô cùng tỉ mỉ: để chuẩn giai đoạn đầu, để nhập hàng, xây dựng phố ẩm thực thế nào, tổ chức khai trương , ngay cả chi phí cần thiết cũng tính toán, chi tiết đến tận chân tơ kẽ tóc.
Ngay cả bản vẽ kiến trúc tổng thể của phố ẩm thực cũng dâng lên.
Kế hoạch rườm rà, ngàn đầu vạn mối, nhưng qua là thấy đáng tin cậy.
Các quan viên xúm lật xem chồng kế hoạch dày cộp, sắc mặt mỗi mỗi khác.
Tôn đồng tri cầm bản vẽ kiến trúc tổng thể, ánh mắt lóe lên vẻ kinh ngạc. Nó quá cụ thể và sinh động, chỉ cần qua cũng thể hiểu rõ. Kỹ thuật vẽ dường như là một trường phái mới?
Mộc Vãn Tình chỉ dâng lên bản vẽ, mà còn bên cạnh phân tích từng công đoạn.
Thư Sách
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-1033.html.]
Cuối cùng, nàng đưa một câu tổng kết: “Tiền bạc lưu thông, mới thể thúc đẩy kinh tế địa phương. Lương Thành hiện tại cần chính là một ngành công nghiệp trụ cột.”
Còn ngành công nghiệp trụ cột là gì, các ngài tự nghĩ .
“Hiện tại, còn thiếu một nông trang để trồng trọt các loại rau quả, như là thể tạo một chuỗi cung ứng khép kín.”
Tưởng đồng tri khẽ nhíu mày: “ nếu cô nông trang, còn thúc đẩy các ngành sản xuất ?”
Vừa là ngoại đạo. Mộc Vãn Tình thầm nghĩ, ông đồng tri chắc chỉ để giữ ghế cho , dù cũng là con rể nhà họ Đỗ.
“Ngành sản xuất là gì? Đó là tập hợp vô hành vi kinh tế cùng loại. Chỉ một nhà, thì lấy ngành sản xuất? Nông trang của chỉ đóng vai trò dẫn dắt, cho thị trường đang cần thứ gì, thậm chí thể bán hạt giống cho , để họ cùng kiếm tiền.”
Tưởng đồng tri nhịn hỏi: “Vậy phát hạt giống miễn phí?”
Ông xuất là võ quan, chỉ phụ trách kết nối với doanh trại, còn việc đồng áng và quản lý thành trì là phạm vi quản lý của Tôn đồng tri.
Mộc Vãn Tình cố nén ý trợn mắt: “Đồ miễn phí sẽ trân trọng. Đó là bản tính con .”
Các quan viên mặt đều im lặng. Tưởng đồng tri mím môi: “Vậy cô đảm bảo nông trang của cô nhất định sẽ nên chuyện?”
Mộc Vãn Tình mất hết cả kiên nhẫn. Việc thì gì mà đảm bảo? “Chuyện đơn giản như mà còn xong, chi bằng lấy sợi dây thừng mà treo cổ cho . Ta chỉ thể , chỉ một , lưng còn .”
Khóe miệng các quan viên giật giật. Tính tình kiêu ngạo khiến ghét, thậm chí còn chút đáng yêu, thật kỳ lạ.
Tưởng đồng tri bình tĩnh nàng một lát, bỗng nhiên một câu chấn động: “Câu hỏi cuối cùng, cô lớn như , sợ quan phủ tịch thu ? Phải rằng, dù lưng cô , nhưng phận của cô nhạy cảm, quan phủ sung công cũng là điều hợp lý.”
Không khí tại hiện trường lập tức căng thẳng.
“Ha ha ha.” Mộc Vãn Tình phá lên , phá vỡ sự im lặng.
Tưởng đồng tri cảm thấy nàng đang nhạo , chút bất mãn: “Cô cái gì?”
Mộc Vãn Tình vẫn thích việc với võ quan hơn, thẳng thắn, gì đó, khá .
Không giống văn quan, cứ bắt đoán tới đoán lui.
“Mổ gà lấy trứng ư? Quan phủ Tây Lương ngốc đến ? Ta xây một con phố ẩm thực, tự nhiên thể xây vô con phố đặc sắc khác, tạo nên cả một đô thị thương nghiệp phồn hoa.”
Ánh sáng trong mắt nàng khiến chú ý, một cô gái thật to gan.
Một quan viên nhịn : “Ngươi thật cuồng vọng.”
Mộc Vãn Tình nhướng mày: “ . Ta chỉ là một nhận thức rõ ràng về năng lực của .”
Đa quan viên Lương Thành đều ở đây, cứ để họ kiến thức một chút. Ấn tượng đầu tiên vô cùng quan trọng.
“Mộc thị nhất tộc già trẻ lớn bé bao nhiêu như , tại , một đứa con gái của chi thứ, vượt lên tộc trưởng?”
“Khi rời kinh, và các đại ca quan sai xa lạ, nhưng bâyGờ, họ là cấp trung thành nhất của , vì chứ?”
“Lúc rời kinh thành, chỉ bốn bộ quần áo, nhưng bây giờ, tiền để xây cả một con phố ẩm thực, là vì ?”
Liên tiếp ba câu hỏi, đ.á.n.h thẳng lòng các quan viên, đây cũng là điều họ . Dựa cái gì?
Đây cũng là lý do thực sự khiến họ cùng tụ tập ở đây. Họ nghĩ mãi .
Mộc Vãn Tình sờ sờ mặt : “Bằng phẩm đức cao thượng ư? Bằng việc lấy đức thu phục lòng ư? Hay bằng việc xinh ?”
“Đều .” Giọng điệu nàng trêu chọc, nhẹ nhàng mà hài hước: “Nằm hưởng lộc ư? Thời buổi mà còn chuyện như , các ngài tin ? Đều là cái cớ cả thôi.”
Nàng tự , nhan sắc cũng tệ, nhưng vẫn trổ mã , thể so với vẻ quốc sắc thiên hương của Mộc Cẩm Dao.
Hơn nữa, đàn ông nào vì sắc mà mê ? Cái gọi là hồng nhan họa thủy, chẳng qua chỉ là cái cớ để che đậy sự bất tài vô đức của đàn ông mà thôi.
“Các vị, lý do ?”