Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 105:5
Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:17:25
Lượt xem: 64
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cuối cùng cũng tiễn Tằng đại nhân và đoàn , Mộc Vãn Tình liền tổ chức một cuộc họp gia tộc. Bất kể trai gái, hễ từ bảy tuổi trở lên đều tham dự.
Nghe hiểu cũng , nhưng chuyện , quen với cách sống như .
“Ta tuyên bố ba việc. Thứ nhất, lấy mảnh đất , chuẩn xây dựng một phố ẩm thực độc nhất vô nhị, Tết là bắt đầu .”
“Thứ hai, các ngươi một khoản tiền gửi ở chỗ . Bây giờ các ngươi lấy tiền , tự mua sản nghiệp khác, là nhận một gian cửa hàng? Các ngươi tự lựa chọn.”
“Ai lấy tiền, bên trái. Ai nhận cửa hàng, bên .”
Các tộc nhân sớm phong thanh, nhưng bây giờ chính tai thấy, vẫn cảm thấy tác động nhỏ. “Tộc trưởng, một gian cửa hàng trị giá bao nhiêu tiền?”
Mộc Vãn Tình lấy thẳng bản vẽ : “Đây là bản thiết kế, một gian 50 mét vuông, hai tầng , phía hai dãy nhà, một dãy xưởng, một dãy nhà ở, cũng đều là hai tầng. Trị giá một ngàn lượng.”
Mọi hít một lạnh: “Giá cao quá ?”
Đây là biên quan, kinh thành. Xây một cái tứ hợp viện cho dân ở, một trăm lượng là .
Mộc Vãn Tình xây nhà vẻ ngoài cổ kính, nhưng tiện nghi bên trong tương đối hiện đại, đương nhiên rẻ.
“Bây giờ là một ngàn lượng, xây xong sẽ là hai ngàn lượng. Đợi khi bắt đầu kinh doanh, nó sẽ là con gà đẻ trứng vàng, một vạn lượng cũng mua . Đương nhiên, tất cả đều là tự nguyện, các ngươi tự suy nghĩ cho kỹ. Là lấy tiền rời , là ở cùng xây dựng tương lai .”
Mọi do dự quyết: “Nếu như , thì thể ?”
Mộc Vãn Tình cũng tức giận. Không ai cũng bằng lòng đ.á.n.h cược, thích sự định.
“Ta sẽ thu xếp, cho các ngươi đến một vệ sở điều kiện một chút, chăm chỉ khai hoang quân điền. Sau nếu gặp chuyện liên quan đến tính mạng, thể đến tìm . Nếu giúp , nhất định sẽ giúp.”
Còn ngày thường việc gì thì đừng đến tìm nàng, nàng rảnh.
Nàng đưa họ an đến biên quan, xem như hết trách nhiệm. An trí cho họ thỏa, chính là chút tình nghĩa cuối cùng.
Mọi , rỉ tai bàn tán.
Thư Sách
Bảo nàng quản bọn họ cả đời, thể chứ?
Mộc Dung Tuyết đầu óc nhảy nhanh, là đầu tiên hỏi: “Tộc trưởng, chỉ thể mỗi nhà một gian thôi ?”
Mộc Vãn Tình khẽ nhếch mép: “Mỗi hộ một gian.”
Mộc Dung Tuyết giật : “Vậy... nếu con và cha tách hộ khẩu thì ?”
“Có thể.” Nhà Mộc Vãn Tình mấy miệng ăn, còn mỗi một gian đây . À, mà nàng là ngoại lệ.
Mộc Dung Tuyết mừng rỡ, mắt sáng lấp lánh: “Vậy quá.
Ta hai gian. Ta thể ưu tiên chọn nhà ?”
Ba con nàng một gian, Mộc tam gia (cha nàng) cùng con trai và đám th·iếp thất một gian, như quá , ở riêng cho thanh tịnh.
Mộc tam gia là duy nhất tham gia cuộc họp. Mộc Vãn Tình tuy đuổi ông khỏi gia tộc, nhưng cũng chẳng ưa gì ông .
Mộc tam gia mất chỗ dựa, dám càn, càng dám lượn lờ mắt nàng.
Hiện giờ việc lớn nhỏ của tam phòng đều do Mộc Dung Tuyết lo liệu.
Mộc Vãn Tình thể , Mộc Dung Tuyết là một cô nương thông minh, nhạy bén. “Có thể, ai đến .”
Mộc Dung Tuyết vui vẻ bước đến bản vẽ, kỹ: “Những căn đ.á.n.h dấu chéo là ý gì ạ?”
Tay nàng dừng ở mấy căn ngay chính giữa: “Là chọn . Mấy gian là của , đây là của đại ca, nhị ca, cha và Uyển tỷ.”
Nàng chỉ vị trí đầu hẻm: “Đây là của Tằng đại nhân và các .”
Hay thật, 40 căn cứ thế mà gạch ? Mọi khỏi sốt ruột, tổng cộng cũng nhiều.
Mình là một chuyện, nhưng đến lượt là chuyện khác.
Tay Mộc Vãn Tình chỉ về phía cuối cùng: “Ba ô tam giác là nhà trẻ Mộc thị, thư viện Mộc thị và văn phòng Mộc thị.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-1055.html.]
Đây là vị trí yên tĩnh nhất ở cuối hẻm, cả ba công trình đều chiếm diện tích lớn.
Có nhịn hỏi: “Văn phòng?”
Mộc Vãn Tình thản nhiên đáp: “Chính là nơi việc của . Bất kể là việc trong tộc việc công, đều sẽ quyết định tại đây. Ta sẽ chọn mấy trong tộc để hỗ trợ , mỗi tháng đều tiền tiêu vặt.”
Mọi thứ sẽ dần quy củ, chính thống. Tộc nhân đồng lòng, dồn sức lực về một hướng, mới thể nhất trí đối ngoại.
Mộc Dung Tuyết lập tức hăng hái: “Ta đăng ký đầu tiên! Ta cái gì cũng , ngài gì cũng theo, còn nữa.”
Mộc Vãn Tình mỉm , nàng đang định tuyển đây, tự xông tới như thể bỏ qua?
“Được, cô tính toán giỏi, thủ quỹ . Mộc Tế, ngươi kế toán.”
Một quản tiền, một quản sổ sách, phân công rõ ràng.
Mộc Dung Tuyết mừng phát điên. Nàng đây là trọng dụng , đúng ?
Mà Mộc Tế thì mừng lo, quản tiền đều là tín, đến lượt ? “Ta? Ta ? Tử Ngang ca học giỏi hơn mà.”
Mộc Vãn Tình vẫy tay: “Cha và đại ca phụ trách lên kế hoạch xây dựng nông trang.”
Nông trang là quan trọng nhất, là tài sản riêng của nàng, bất kỳ quan hệ gì với gia tộc.
Mộc Dung Tuyết vội vàng chọn nhà, xa nhà Mộc Vãn Tình: “Tộc trưởng, hai gian .”
“Được.”
Mộc Tế cũng bắt đầu chọn: “Tộc trưởng, gian .”
Thấy bọn họ chọn nhà khí thế ngất trời, những khác khỏi nóng nảy, tranh đăng ký mua.
Ở biên quan xa lạ , vẫn là đoàn kết mới thể sống sót.
Đi khai hoang quân điền, bọn họ chắc chịu nổi, bằng theo Mộc Vãn Tình.
Cuối cùng, tất cả các căn đều phân hết.
Lý phó đội đối với Mộc Vãn Tình bội phục sát đất. Nàng mà tính toán chuẩn xác đến thế. Chỉ thể , khả năng nắm bắt lòng và thời cuộc của nàng đạt đến trình độ thượng thừa.
Có kêu lên một tiếng: “A, đúng! Chúng cửa hàng, nhưng đồ ăn vặt!”
Mộc Vãn Tình khẽ: “Đây chính là chuyện thứ ba.”
“Mỗi nhà đăng ký, sẽ truyền thụ cho một món ăn vặt. điều kiện: một món là một ngàn lượng. Đồng thời ký hợp đồng chia hoa hồng, ba năm đầu lấy ba thành, ba năm lấy một thành.”
Nàng tính giúp họ . Số tiền đây họ gửi ở chỗ nàng, mỗi đều 700 lượng. Một nhà ba là 2100 lượng, trừ tiền cửa hàng và tiền công thức, vẫn còn một trăm lượng.
nhà khi tách hộ cũng bốn, năm miệng ăn, vẫn dư dả.
Chỉ một hộ là vợ chồng son, con, tách , nàng cho phép họ ghi nợ.
“Ai chấp nhận thì giơ tay.”
Mọi cần suy nghĩ, đồng loạt giơ tay, sợ khác giành .
Đồ ăn Mộc Vãn Tình ngon thế nào, ai ăn qua đều . Có thể nhận một công thức bí truyền, chắc chắn là lời to.
Đừng thấy một ngàn lượng là đắt, nhưng thứ như công thức bí truyền là thứ thể gặp mà thể cầu, tiêu cả vạn lượng cũng chắc .
Còn về cách chia hoa hồng, cũng hề hà khắc, thể chấp nhận.
Mắt Lý phó đội sáng rực, phấn khích tột độ: “Tiểu thư, chúng cũng thể tham gia ?”
“Đương nhiên.”
Mộc Vãn Tình giơ tay, Mộc nhị gia từ trong phòng ôm một cái hòm lớn, mở nắp , bên trong là từng cuộn giấy nhỏ.
“Trong một trăm công thức. Cứ theo thứ tự đăng ký cửa hàng mà lên rút thăm. Tất cả dựa ý trời.”
Phương án công bằng, ai phản đối.
Lý phó đội xếp hàng đầu tiên: “Ta rút cho Tằng ca .”
“Được, lên .”
Tất cả đều nín thở chằm chằm Lý phó đội, xem thể rút cái gì.