Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 106

Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:25:49
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Lý phó đội hề chần chừ, thò tay hòm, chọn lấy một cuộn giấy, mở xem liền kinh ngạc reo lên: “Bánh kẹp thịt! Món ngon!”

Đây là món bọn họ từng ăn đường . Thịt kho mỡ nạc đan xen kẹp trong chiếc bánh bao trắng, c.ắ.n một miếng là nước thịt ứa , ăn cực kỳ .

Hắn còn bốc thăm hộ cho các về kinh thành. Nào là bánh tương thơm, tiểu long bao thịt tươi, lương bì, tào phớ, hoành thánh gà, bánh quẩy, bánh củ cải, bánh rán hẹ, bún... đủ cả.

Lý phó đội bốc cho món bánh nướng cải khô (mai can thái): “Món ăn qua, nhưng chắc chắn là ngon.”

Mộc Dung Tuyết khi rút thăm còn vái lạy tứ phương, miệng lẩm nhẩm khấn vái: “Cho con hai món ngon ngon một chút.”

Nàng cẩn thận bốc hai cuộn giấy, của tam phòng lập tức xúm .

“Bánh rán ngũ cốc, bánh hoa mai. Đó là món gì ngon ?”

Mộc Vãn Tình mỉm : “Đều là món thích ăn.”

Nàng cả một phố ăn vặt, cũng là để tiện cho bản ăn uống mà thôi.

Muốn ăn gì là nấy, tiện lợi đỡ nghĩ.

Mộc Dung Tuyết yên tâm , chắc chắn là tệ.

“Uyển tỷ ? Tỷ rút gì?”

“Là bánh đúc đậu đỏ.” Mộc Vãn Tình sắp xếp từ . Bánh đúc đậu đỏ ngon, ám khói dầu, thích hợp cho con gái khởi nghiệp.

Còn cha , Mộc Vãn Tình sắp xếp cho họ món kho. Một nồi nước kho gia truyền thể kho vạn vật.

Đại ca nàng là quán sữa, nhị ca là bánh trứng gà, còn năm gian cửa hàng của chính Mộc Vãn Tình sẽ dùng để mở một quán lẩu.

Không sai, nàng thích nhất là lẩu.

Tên cũng nghĩ xong : Lẩu Trăm Năm Mộc Thị.

Mỗi nhà trong tộc đều rút một món ăn vặt, tò mò đông ngó tây, hỏi han xem khác rút gì.

Mộc Vãn Tình thản nhiên : “Từ hôm nay trở , ban ngày xây nhà, buổi tối học món ăn. Mỗi tối dạy năm , nguyên liệu tự chuẩn , ngày thường tự luyện tập. Chỉ khi nào cấp giấy chứng nhận đủ tư cách thì mới mở cửa hàng, nếu …”

Tim các tộc nhân thót lên: “Nếu thì ?”

Mộc Vãn Tình đảo mắt qua từng , ánh mắt nàng đến , đều nín thở vì căng thẳng.

“Kẻ ngốc thì tư cách mở cửa hàng. Ta sẽ để bất kỳ ai bôi tro trát trấu lên bảng hiệu, hỏng danh tiếng của phố ẩm thực. Ai học nổi thì đem cửa hàng và công thức cho tộc nhân khác thuê , sống bằng tiền thuê nhà . Đương nhiên, lúc đó khác ăn thịt, ngươi chỉ thể húp canh, ai bảo ngươi cố gắng.”

Ừ thì, nàng cũng gì sai.

Tay nghề đạt, đúng là ảnh hưởng đến cả con phố.

Vậy ? Trong nhà kiểu gì chẳng một khéo tay. Được , cả nhà cùng học.

Những vị gia trưởng vốn đang định giấu nghề, giữ chặt bí phương trong tay lập tức đổi ý định. Phải học cho xong cái .

Vừa xuân, Mộc Vãn Tình liền cho xây một lò gạch ngay khu đất hoang của nhà , tự nung gạch để dùng.

Nhà cửa hiện tại đều là nhà gỗ trát bùn, Mộc Vãn Tình chê phòng cháy , đủ thông gió.

Đất sét thì đào từ núi trọc, cát mịn thì cũng , là đồ sẵn.

Nàng mua xỉ than từ quan phủ. Xỉ than là chất thải rắn, một loại đá màu xám đen, thải trong quá trình chế biến than đá.

Cứ theo một tỷ lệ nhất định, thêm nước thành từng viên gạch phôi, đem phơi nắng cho cứng , đó đưa lò nung.

Mộc Vãn Tình huy động tất cả tộc nhân từ mười ba tuổi trở lên việc, vẫn chia nhóm như , mỗi nhóm phụ trách một khâu, vận hành theo dây chuyền.

Đã kinh nghiệm từ hồi nung than và xà phòng, phối hợp ăn ý.

Ngày nào cũng mệt, nhưng ai nấy đều tràn đầy hy vọng, nhiệt tình hăng hái.

Tộc nhân già trẻ gái trai đều xắn tay . Mười quan sai giữ cũng việc hăng say, vì trong nhà cửa đang xây , cả phần của họ.

Xây nhà cho chính thì thể kêu mệt?

Hôm nay là ngày mở lò gạch đầu tiên. Mọi còn tâm trí việc, cứ chốc chốc ngó sang: “Thật sự nung gạch ?”

“Chắc chắn là . Ngươi xem tộc trưởng bao giờ thất bại ?”

“Ta chỉ thấy khó tin quá. Sao cái gì nàng cũng ? Cảm giác như hai khác so với đây.”

“Nghe , nàng mơ thấy.” Mọi ngày thường buôn chuyện về Mộc Vãn Tình, một chút chuyện nhỏ cũng thể say sưa.

“Ha ha ha, chuyện hài thật.” Chẳng ai tin lời , quá vô lý.

Các tộc nhân , tay chân cũng dừng, hối hả gạch phôi.

Thư Sách

Cuộc sống hiện tại quá , ăn uống, tương trợ lẫn , còn sắp một căn cửa hàng của riêng , chút kinh doanh nhỏ. Nghĩ thôi thấy .

Mức sống của đều ngang ngang , giống như lúc ở kinh thành, khác biệt quá lớn, ngăn cách cũng nhiều, quan hệ giữa họ hàng cũng lạnh nhạt.

kinh ngạc kêu lên: “Ủa, tộc trưởng đang ?”

Ở cách đó xa, Mộc Vãn Tình đang dẫn một đám học trò "lớp học" của nàng mân mê thứ gì đó.

Một tộc nhân đắc ý : “Nghe đang nghiên cứu vôi vữa, loại vữa thể kết dính gạch với . Có cả một môn học riêng về cái đó, gọi là… học Toán Lý Hóa, khắp thiên hạ sợ.”

Người khác hiểu, gì mà đắc ý?

“Toán Lý Hóa? Đó là cái gì? Sao ngươi rõ thế?”

Tộc nhân bắt đầu khoe khoang: “Con gái tan học về , bọn nó đang học mấy thứ . Ta thì hiểu, nhưng con bé rành rọt lắm, trong sách vở đều cả.”

Vẻ mặt ông tràn ngập tự hào, giống đàn ông đây hễ say rượu là đ.á.n.h vợ con.

Những khác im lặng: “Con gái ngươi giờ tiền đồ , thi cử mấy hạng đầu, tộc trưởng để mắt tới. Ngươi đừng mà đ.á.n.h vợ con nữa đấy.”

Người nọ vội kêu oan: “Ta nào dám! Tộc quy điều thứ ba: Tộc nhân (bao gồm cả thành viên gia đình) yêu thương đùm bọc lẫn , nghiêm cấm xô xát tay chân. Người vi phạm sẽ treo lên đ.á.n.h hai mươi roi mặt .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-106.html.]

Tộc quy là học thuộc, Mộc Vãn Tình sẽ kiểm tra.

Có một gã gầy gò đau đầu thôi. Hắn kiểm tra mấy mà vẫn thuộc, phạt lên bờ xuống ruộng. “Tộc trưởng quản rộng quá, còn khắc nghiệt. Tôn nghiêm của một trụ cột gia đình như sắp mất hết .”

Hắn đây học , chữ. Vừa thuộc lòng, , đây lấy mạng ?

Trớ trêu , vợ con trong nhà đều thuộc! Mặt mũi giấu !

Mọi , trợn trắng mắt: “Ngươi bất mãn thì thể tự xin rời . Mộc thị nhất tộc chúng tự do, ai ép buộc.”

Gã gầy ha hả: “Ta mới . Ngươi đang tống để chiếm cái cửa hàng của chứ gì? Ta cho ngươi , đừng mơ! Ta sống là Mộc thị, c·hết là quỷ Mộc thị.”

Chỉ thằng ngốc mới khai hoang quân điền. Vừa vất vả, còn sống kiếp ăn đong trướng khác.

Gặp kẻ gì, khi mạng cũng giữ nổi.

Nghĩ như , Mộc Vãn Tình tuy quản nhiều, nhưng phúc lợi cũng nhiều mà.

“Mở lò! Mở lò !”

Mọi bỏ hết việc trong tay, xúm vây xem. Họ thích nhất là hóng mấy trò náo nhiệt .

Mộc Vãn Tình ở phía , vung tay lên, bắt đầu kéo gạch .

Chỉ thấy từng viên gạch đỏ xếp hàng ngay ngắn, vẫn còn bốc nóng.

“Mộc Đàm, ngươi thử độ cứng xem.”

“Vâng!” Một học sinh bước khỏi hàng, kẹp một viên gạch đỏ ném xuống đất. Không vỡ!

Lại dùng nước tưới lên, nước thấm trong.

Đợi một lát thử, vẫn chắc chắn.

Sau ba thử nghiệm, cuối cùng xác nhận vấn đề gì. Đám học trò lập tức reo hò.

Hóa , những thứ Mộc Vãn Tình dạy lớp hữu dụng đến !

“Vậy là thành công ?”

Mộc Vãn Tình gật đầu: “Thành công. Ta dạy các ngươi cách xây nhà ở lớp , đều hiểu cả chứ?”

“Hiểu ạ.” Nguyên lý thì đều hiểu, nhưng thiếu thực hành.

Mộc Vãn Tình liền bổ sung cho họ tiết học : “Ngày đầu tiên, sẽ chỉ đạo tại chỗ, các ngươi cho kỹ. Đến lúc đó, đại ca, nhị ca, hai dẫn các bạn học cùng chỉ đạo kỹ thuật.”

Thật , nguyên lý đều như , nhiều thứ học một mười.

“Được!” Mọi đều vui vẻ.

Lớp học mở thật đáng giá. Mộc Vãn Tình chỉ cần dạy cho đám học sinh trẻ tuổi , là thể điều khiển họ xoay như chong chóng.

Để chúng nó ngoài việc! Đi "ong thợ" !

Mà đám học sinh còn vui vẻ, cảm thấy trọng dụng. Huống chi, học đôi với hành, bản mang cảm giác thành tựu, khiến khỏi vui mừng.

Chúng nó trưởng thành từng ngày, trở nên ích. Người nhà ai cũng vui mừng khôn xiết, đặc biệt cảm kích Mộc Vãn Tình dạy dỗ con em nên .

Những nhóc đây chỉ chơi bời, gây gổ, giờ thì một tay ôm sách vở, một tay gảy bàn tính lách tách.

Toán, Lý, Hóa đều học, bắt đầu từ con , xuất phát điểm như . Người khác học , tại học ?

Các cô nương đây ngày ngày chỉ thêu thùa, bây giờ học phương trình, học báo cáo, học thí nghiệm, bận tối mắt tối mũi.

Con trai học cái gì, các nàng cũng học cái đó. Đều là như cả mà.

Con gái trời sinh ngu dốt? Vậy ngươi cứ thẳng mắt Mộc Vãn Tình mà câu đó xem!

Còn đám trẻ con, bảng cửu chương đứa nào cũng thuộc làu.

Bên phía Mộc Vãn Tình chuẩn gần xong, liền báo với quan phủ một tiếng. Quan phủ lập tức chiêu mộ một nhóm thợ thủ công, đưa thẳng đến chỗ Mộc Vãn Tình.

Mộc Vãn Tình trả công mỗi ngày bao ba bữa, bữa nào cũng màn thầu bột trắng với canh thịt, ngoài còn hai mươi văn tiền.

Việc khiến vui điên lên. Hoàn cảnh ở đây khó khăn, tìm việc. Kể cả nhận việc, một ngày mười văn lắm , ăn uống còn chẳng gì.

Đã , chủ nhân dặn dò, họ cũng thể ăn gian dối, ai nấy đều dốc lực việc.

Bảo họ thế nào thì họ y như , chủ nhân quyết hết.

Gạch đỏ xây nhà, vữa xi măng gia cố, xây căn nhà đông ấm hè mát, vững chãi an , còn rộng rãi thoải mái.

Hai bên cùng khởi công, đồng tâm hiệp lực, tiến độ thần tốc.

Từ khi phố ẩm thực bắt đầu xây dựng, ngày nào cũng quan viên chạy tới hiện trường vây xem, tận mắt chứng kiến một dãy nhà mọc lên từ mặt đất.

Từ gì, biến thành những cửa hàng mang phong cáchHuy châu, tường trắng ngói xám, kiểu dáng thống nhất, cực kỳ thẩm mỹ, khiến sáng bừng mắt.

Nếu tận mắt thấy, ai tin nổi nơi đây chỉ hai tháng vẫn còn là một bãi rác.

Tiền đại nhân, phụ trách quản lý tiền lương, mỗi ngày tan đều ghé qua đây một vòng. Ngày nào ông cũng phát hiện những thứ mới mẻ, lạ lẫm.

“Mộc tiểu thư, các cô đang đường ?”

Mộc Vãn Tình ban ngày đều túc trực ở công trường, buổi tối còn dạy đủ thứ lớp, bận ngơi tay.

Xung quanh nàng lúc nào cũng một đám vây quanh, là nơi náo nhiệt nhất. Mỗi khi nàng một mệnh lệnh, lập tức chạy thực hiện.

, một con đường xi măng.”

“Đường xi măng?” Tiền đại nhân tò mò vô cùng.

Mộc Vãn Tình nghiêm túc bừa: “Vâng, lúc chúng xây nhà vô tình phát hiện một tỷ lệ trộn vữa, thể dùng để đường, cứng vững chắc.”

Mặc dù kiến trúc cổ kính hợp với đường lát gạch xanh hơn, nhưng đường xi măng thực dụng hơn, chi phí cũng thấp hơn.

Tiền đại nhân sáng mắt lên, ông nhớ tới bức tường thành đang cần tu bổ gấp. “Vậy, thể dùng để sửa tường thành ?”

“Đương nhiên là thể. Ngài thể lấy một ít về thử.” Mộc Vãn Tình vô cùng hào phóng, chỉ cho vữa, còn cử cả Mộc Tử Thành qua chỉ đạo kỹ thuật.

Ai ngờ, cho mang đến một phiền phức lớn, đây là điều Mộc Vãn Tình hề lường .

 

Loading...