Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 113:3

Cập nhật lúc: 2025-11-15 12:02:23
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

“Ta là của Đỗ gia! Ai dám đụng đến ? Tiền là thứ , nhưng sợ tiền mà mạng để tiêu!”

Mộc Vãn Tình vô cùng đáng yêu, nhưng lời thể lấy mạng : “Có một vạn lượng bạc, dẫn cả nhà bỏ trốn cũng , đủ sống cả đời lo.”

“Không trốn !” Đỗ Cửu nãi nãi nghiến răng.

“Có thể chứ, bảo đảm.” Mộc Vãn Tình xuống đám đông: “Các ngươi , tại Tưởng đồng tri đại nhân liều c·hết bảo vệ ?”

“Tại ?” Mọi tò mò từ lâu.

Mộc Vãn Tình chỉ , tự tin mà ngông cuồng: “Vì công với đất nước.”

Một câu đơn giản nhưng hàm chứa quá nhiều thông tin, chừa gian để tưởng tượng.

“Nếu c·hết ở đây, chỉ các ngươi gặp xui xẻo, mà cả Lương Thành cũng sẽ gặp một phen sóng gió.”

Nói về khoản "chém gió lừa bịp", nàng là dân chuyên nghiệp.

Đỗ Cửu nãi nãi tức hộc máu: “Đừng tin lời quỷ của nó! Nó chỉ là một phạm nhân lưu đày!”

khỏi hỏi vặn : “Vậy giải thích thế nào về việc Tưởng đại nhân che chở cho ả?”

Đỗ Cửu nãi nãi đảo mắt, cuối cùng cũng nghĩ : “Ả… Ả quyến rũ Tưởng đại nhân! ! Nó chính là một yêu nữ an phận, nó sẽ còn hại nhiều đàn ông khác! Phải trừ khử nó...”

Sắc mặt Mộc Vãn Tình trầm xuống. Nàng mở một cánh cửa sổ khác, giơ một cây nỏ trông như s.ú.n.g b.ắ.n tỉa.

Nàng cầm cây nỏ trong tay, điều chỉnh phương hướng, khóa mục tiêu phụ nữ lầu: “Đỗ Cửu nãi nãi, miệng bà bẩn quá, tim còn bẩn hơn. Để dùng m.á.u rửa sạch cho bà .”

Trước mắt bao , mũi tên rời nỏ, vèo một tiếng bay với tốc độ cực nhanh.

Mọi chuyện xảy quá nhanh, ai kịp ngăn cản, chỉ thể trơ mắt mũi tên lao thẳng, chuẩn xác cánh tay của Đỗ Cửu nãi nãi.

Mũi tên đ.â.m xuyên qua cánh tay, găm thẳng bức tường phía , lún sâu gỗ.

Tất cả đều sững sờ, thể tin mắt .

Thứ vũ khí hình thù kỳ quái sức sát thương quá lớn.

Đỗ Cửu nãi nãi ngây m.á.u tươi b.ắ.n tung tóe, nhuộm đỏ nửa , đầu óc trống rỗng.

Những bên cạnh bà đều dọa choáng váng: “Cửu nãi nãi, ngài…”

“Á á á!” Đỗ Cửu nãi nãi rú lên một tiếng thê lương, hai mắt trợn trắng ngã vật .

Thuộc hạ lập tức ôm lấy bà , đưa lên xe ngựa, đồng loạt tháo chạy.

Mộc Vãn Tình thổi nhẹ cây nỏ. Không hổ là nỏ b.ắ.n tỉa mà đặc nhiệm yêu thích, sức chiến đấu đúng là mạnh thật.

Đây chỉ là một bản chép đơn giản, nhưng thao tác dễ dàng, ống ngắm nên cực kỳ dễ khóa mục tiêu, cần sức tay mạnh kỹ xảo gì.

Giống như một nữ tử yếu đuối như nàng cũng thể dễ dàng điều khiển.

Vừa đầu , nàng thấy một đám mắt sáng lấp lánh đang chằm chằm... cây nỏ trong tay nàng.

“Muội , !” Mộc Tử Ngẩng đột nhiên la lên, phấn khích lao tới: “Đây là thứ mà mấy hôm nay cha cứ bí bí mật mật ? Cho thử xem ?”

Không con trai nào mê vũ khí. Mộc Tử Ngẩng mê hoặc.

Mộc Vãn Tình nhận điểm yếu của là vũ lực quá kém, nên tìm cách bù đắp.

Thế là, nàng nghĩ đến cây nỏ b.ắ.n tỉa hiện đại.

Có vũ khí , hạ gục mấy chục binh lính cường tráng thành vấn đề.

Một cây nỏ trong tay, thiên hạ gọn trong lòng.

Trang thêm một cây nỏ nữa, điểm yếu (về vũ lực) của nàng bù đắp .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-1133.html.]

Mộc Vãn Tình mỉm : “Được chứ, nhưng nhặt hết mũi tên về .”

Trong điều kiện thiếu thốn, cây nỏ phần lớn bằng gỗ, đủ tinh xảo. Mũi tên bằng sắt, mà chỉ bảy mũi, vứt thì tiếc lắm.

Chờ điều kiện hơn, sẽ một cây nỏ xịn hơn.

Mộc Tử Ngẩng vui vẻ: “Được, , thành vấn đề.”

Những khác mà ghen tị đỏ cả mắt.

Mộc Tử Ngẩng cầm lấy cây nỏ, liền nhận giống cung tiễn bình thường.

“Đây là cái gì? Dùng thế nào?”

Mộc Vãn Tình kiên nhẫn chỉ dạy : “Nhìn cái ống ngắm . Huynh thấy hai cái điểm ? Phải để nó và mục tiêu cùng một đường thẳng. Ba điểm thẳng hàng là thể b.ắ.n trúng mục tiêu.”

Người học "Toán Lý Hóa" đều thể hiểu lời nàng .

“Phập!” Lần đầu tiên, Mộc Tử Ngẩng căng thẳng, mũi tên b.ắ.n trượt. đến mũi tên thứ ba, thể b.ắ.n trúng mục tiêu.

Hắn vui sướng nhảy cẫng lên: “Muội , lợi hại quá!”

Những khác cũng vây , tranh đòi b.ắ.n thử.

Mộc Vãn Tình đều đồng ý. Thứ chép là thể. Nó quá tinh vi, hề đơn giản, những kỹ thuật thuộc về hiện đại mà thời tài nào nghĩ .

Ngay cả Mộc nhị gia cũng thể nào mô phỏng y hệt một cây khác.

Bởi vì kích cỡ các linh kiện đều do Mộc Vãn Tình cung cấp. Mộc nhị gia chỉ theo chỉ huy của con gái, nàng ông . Tuy hai cha con cùng nghiên cứu, điều chỉnh nhiều , nhưng với vô dữ liệu tinh vi, phức tạp, ông thể nhớ hết, cũng hiểu bản vẽ phức tạp.

Thư Sách

Huống chi, các bộ phận đều do Mộc Vãn Tình tự tay lắp ráp. Việc lắp ráp cung nỏ phức tạp và nghiêm ngặt, yêu cầu dụng cụ đo lường chuyên dụng để phối hợp, còn tiến hành điều chỉnh vô cùng khắt khe. Người bình thường thể nổi.

Nói cách khác, đời chỉ Mộc Vãn Tình mới .

Mộc Tử Ngẩng xem bên cạnh, bỗng nhiên một câu: “Muội , bây giờ hiểu rõ ‘tri thức là sức mạnh’ nghĩa là gì . Sau dạy nhiều hơn nhé.”

Thành tích học tập đây của bình thường, làng nhàng, xa xa mới bằng Mộc Tử Thành, cũng chăm chỉ bằng đại ca. bây giờ, bỗng nhiên phát hiện, tri thức quá hữu dụng.

Mộc Vãn Tình nhướng mày, chút bất ngờ. “Được thôi.”

Lúc nàng xuống lầu, đều trợn mắt há mồm nàng. Trời ơi, nàng thật sự cái gì cũng dám .

Nàng thản nhiên liếc mắt một cái, lập tức thu hồi tầm mắt, dám láo nháo nữa.

Mộc nhị gia giơ một vốc xiên thịt nướng: “Tình nhi, mang cái cho mấy vị quan sai đại ca .”

“Để con đưa.” Mộc Vãn Tình nhận lấy xiên thịt, thong thả ngoài. Mọi thấy vội vàng đuổi theo.

Nàng quá giỏi gây chuyện, ai dám để nàng một .

“Vất vả cho các quan sai đại ca , mời nếm thử món xiên thịt dê nướng nhà chúng .”

Đám lính gác nàng bằng ánh mắt nể sợ: “Cô... cô b.ắ.n thương cả Đỗ Cửu nãi nãi!”

Mộc Vãn Tình đảo mắt: “Ta là tự vệ chính đáng mà. Coi như thương, cũng là điều thể thông cảm . Chẳng lẽ Đỗ phủ còn vì bà mặt ? Bà chiếm lý.”

Thôi , nàng chính là đây để bắt chuyện, hóng tin tức.

Ngày thường đám lính gác miệng kín, nhưng lúc nội tâm đang chấn động dữ dội.

“Đỗ Cửu nãi nãi lòng Đỗ soái phu nhân, Đỗ phủ nhất định sẽ mặt cho bà .”

Khẳng định ? Mộc Vãn Tình càng bên trong khuất tất gì. “Cũng con gái ruột, cũng chẳng con dâu ruột, đến mức đó ?”

Một lính gác nhịn mà buôn chuyện: “Bà vốn là nha của Đỗ soái phu nhân, thể leo lên mợ chủ Đỗ gia, chính là dựa sự ‘chịu chơi’.”

Mộc Vãn Tình ngạc nhiên, hóa là xuất nha . Vậy đúng là trèo cao, xem như bay lên cành cao phượng hoàng.

Đáng tiếc, cả hai chị em tố chất đều cao.

“Bà quyến rũ thiếu gia nhà ?”

Viên quan sai thần bí tiết lộ: “! Bà dựa việc cắt thịt.”

“Gì cơ?” Mọi kinh hãi trợn tròn mắt.

Loading...