Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 126

Cập nhật lúc: 2025-11-16 08:01:51
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/gJBGUvPpX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Phía là một đám tùy tùng tinh nhuệ, ai nấy tay cầm v·ũ k·í, khí thế sắc bén, bước đằng đằng sát khí.

Toàn trường lập tức im phăng phắc, vô cùng tĩnh lặng.

Đỗ Thiếu Huyền liếc mắt một cái liền thấy Mộc Vãn Tình giữa đám đông. Nàng vẫn trong bộ nam trang gọn gàng, đôi mắt đen láy rực rỡ, sống động, hệt như trong trí nhớ của .

“Có chuyện gì?”

Tên quan sai b.ắ.n thủng bàn tay, lòng bồn chồn, vội vàng tay , "kẻ ác cáo trạng ": “Tiểu tướng quân, đám là phạm nhân lưu đày, dám hạ độc dân thường, còn dám chống đối quan phủ, rõ ràng là tạo phản…”

Chỉ cần chụp mũ đối phương, thể bình an thoát .

Chưa đợi xong, Đỗ Thiếu Huyền khẽ nhíu mày: “Mộc Vãn Tình, gặp chuyện dùng lệnh bài đưa cho?”

Lời thốt , mặt tên quan sai lập tức trắng bệch, môi run lẩy bẩy.

Trời đất ơi, ai cho , tại Tiểu tướng quân quen Mộc Vãn Tình? Nghe giọng điệu còn thuộc?

Hắn gài bẫy , chắc chắn là gài bẫy!

Mộc Vãn Tình chút bất ngờ. Sao xuất hiện ở đây? Mà gọi là "Tiểu tướng quân"?

Nàng tiện tay kéo tấm lệnh bài cổ , lắc lắc: “Mấy cảnh vặt vãnh xử lý , phiền phức đến ngươi.”

Một hỏi tự nhiên, một đáp tùy ý, hai họ phảng phất như quen cách chuyện từ lâu.

cảnh khiến những Đỗ gia đang xem xung quanh chấn động, trợn tròn cả mắt.

Trời ạ, lệnh bài quan trọng như mà cũng đem tặng ? Rốt cuộc bọn họ quan hệ gì?

Mà tại Mộc Vãn Tình sớm lấy ? Lấy sớm thì nhiều chuyện rắc rối như .

Anh em Đỗ Cửu là suy sụp nhất, sắc mặt đặc biệt khó coi, chỉ hận thể đập đầu xuống đất.

Đỗ Thiếu Huyền đến mặt Mộc Vãn Tình, bình tĩnh nàng, vẻ mặt chút đồng tình: “Ngươi cuốn "Binh pháp Tôn Tử" đưa ? Ta kiểm tra ngươi mới .”

Mộc Vãn Tình thấy thật cạn lời. Ai thế bao giờ?

Đỗ Thiếu Huyền cũng đợi nàng phản ứng, trực tiếp đề: “Binh giả, quỷ đạo dã. Lợi nhi dụ chi…” (Chú 1)

Mộc Vãn Tình theo bản năng tiếp lời: “Loạn nhi thủ chi, thực nhi chi, cường nhi tị chi, nộ nhi nhiễu chi, ti nhi kiêu chi, dật nhi lao chi, nhi ly chi, công kỳ vô , xuất kỳ bất ý.” (Chú 2)

Nàng thuộc làu làu, từ nhỏ mấy cuốn sách lớn lên.

Sắc mặt Đỗ Thiếu Huyền cứng : “Vậy còn phạm ngớ ngẩn như ? Ngươi gái yếu đuối mà động tay động chân với , lấy điểm yếu của chọi sức mạnh với đám vũ phu, ngươi ngốc ? Phải học cách dùng trí tuệ để chiến thắng, ‘ đ.á.n.h mà thắng’ mới là thượng sách.”

Hắn mở miệng là giáo huấn, nhưng đằng đó là sự quan tâm giấu giếm.

Còn về đám quan sai , thèm liếc mắt lấy một cái, tất cả đều là hạng liên quan.

Tâm trạng Đỗ gia càng thêm phức tạp. Tiểu tướng quân là kiểu "thương cho roi cho vọt", đối với quan tâm thì đặc biệt lo lắng, dù lời đôi khi dễ .

Còn đối với đáng ghét, sẽ trực tiếp đập c·hết, thèm thứ hai.

Rõ ràng, vị Mộc Vãn Tình lọt mắt xanh của Tiểu tướng quân.

Không bọn họ quen thế nào?

Mộc Vãn Tình nhịn mà trợn mắt. Tưởng nàng là lính của mà huấn luyện . “Ta sắp xếp hậu chiêu … À, đến kìa, chỉ là chậm một bước.”

Một đám binh lính xông tới, dẫn đầu là Tưởng đồng tri. Ông mặt đằng đằng sát khí, quát lớn: “Tất cả gây rối! Để xem ai dám vi phạm mệnh lệnh của Đô Tư phủ! Hay lắm, đều học thói âm thầm chống lệnh ? Bắt hết cho !”

Ông nhận tin báo cầu cứu của Mộc Vãn Tình, liền tự dẫn tới, trong lòng vô cùng tức giận.

Đám tạo phản chắc, hết đến khác công khai cãi lệnh cấp . Xem chỉnh đốn một trận trò.

Đỗ Thiếu Huyền đầu, chào một tiếng: “Đại tỷ phu.”

Tưởng đồng tri ngây : “Trạch , về ? Về khi nào? Sao chạy tới đây?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-126.html.]

Mộc Vãn Tình cảnh , còn gì mà hiểu nữa? Tiểu tướng quân, chính là con trai duy nhất của Đỗ soái, thống soái tương lai của Đỗ gia quân, thừa kế của Đô Tư phủ.

Tâm trạng nàng chút phức tạp, thể là vui mừng, chỉ một tia thất vọng nhàn nhạt.

Vốn dĩ theo kế hoạch của nàng, là mượn tay Tưởng đồng tri để trừng phạt đám một trận, dằn mặt tất cả.

Thư Sách

Mà kẻ nhảy gây rối lúc , tự nhiên sẽ là con gà đem gương.

Đỗ Thiếu Huyền đột nhiên xuất hiện, phá hỏng kế hoạch của nàng, haiz.

“Ngươi tên là Đỗ Thiếu Huyền ?” Nàng thích lừa!

“Đỗ Vũ Trạch, tự Thiếu Huyền.” Đỗ Thiếu Huyền thản nhiên, cũng lừa nàng.

Tưởng đồng tri , ngó , trong mắt lóe lên tia sáng: “Hai thật sự quen ?”

Đỗ Thiếu Huyền khẽ gật đầu, còn kịp thêm gì, Đỗ Cửu bên cạnh thấy tình thế ngày càng bất , vội vàng nhảy : “Trạch , ả dùng tên b.ắ.n thương Cửu tẩu của , đến giờ tẩu vẫn còn liệt giường…”

Ai ngờ, Đỗ Thiếu Huyền sáng mắt lên, chút vui vẻ: “Ngươi b.ắ.n tên nữa ? Ngươi còn bản lĩnh đó ?”

Quả nhiên, nàng chính là một hạt giống để tòng quân.

Mộc Vãn Tình vài giây, xác định hề hứng thú với lời tố cáo của Đỗ Cửu, thậm chí còn chẳng thèm quan tâm đến v·ết t·hương của "Cửu tẩu".

Điều thú vị. Theo lý thì quan hệ gần, xem như nhà cận, chắc chắn uẩn khúc. Đối với nàng mà , đây là chuyện .

“Là nỏ, gắn ống ngắm, b.ắ.n phát nào trúng phát đó, hơn nữa lực b.ắ.n mạnh, b.ắ.n cần sức lực quá lớn cũng .”

Nàng khá mơ hồ, nhưng Đỗ Thiếu Huyền là trong nghề, qua liền hiểu, ánh mắt càng thêm rực rỡ: “Ngươi thiết kế ? Sao ngươi thể tài giỏi như ? Có thể… cho xem ?”

Hắn loại kỹ thuật là tuyệt mật, sẽ dễ dàng cho khác xem.

Mộc Vãn Tình hào phóng với , dù cũng là ân nhân cứu mạng. “Có thể tặng ngươi một cây.”

Đỗ Thiếu Huyền vô cùng vui sướng: “Tốt! Vẫn quy củ cũ, ngươi cái gì, dùng đồ trao đổi.”

Hắn bao giờ lấy đồ của khác.

Hai chuyện hợp rơ, để ý đến ánh mắt của những xung quanh.

Đỗ Cửu tức hộc máu. Vị tiểu tổ tông thật là… phân biệt nhà với ngoài! “Trạch , ả dùng d.a.o găm đ.â.m Lý bách hộ trọng thương, ả là phần tử cực kỳ nguy hiểm! Đệ mau tránh xa ả , cẩn thận ả nổi điên đ.â.m một nhát!”

Tuyệt đối thể để Mộc Vãn Tình bắt quen với thừa kế tương lai của Đỗ phủ. Nếu , bọn họ cả đời cũng ngóc đầu lên nổi.

Đừng bọn họ đều là tộc nhân Đỗ thị, nhưng tất cả đều sống dựa mạch chính. Sự yêu ghét của mạch chính quyết định tương lai của bọn họ.

Đỗ Thiếu Huyền nhướng mày: “Lý bách hộ là ai?”

Đỗ Cửu hình. Chuyện cũng ? Có thể thấy, thờ ơ với và sự việc trong tộc đến mức nào.

“Là em trai ruột của Cửu tẩu của .”

Trong đầu Đỗ Thiếu Huyền hiện lên một gương mặt nịnh nọt. À, là .

“Mộc Vãn Tình, ngươi sẽ đ.â.m cơ mà.”

Mộc Vãn Tình im lặng giấu con d.a.o găm lưng: “Cái … là tai nạn. Tin , thật sự là tai nạn.”

“Cho , chính là đồ của , thu hồi.”

Khóe miệng Đỗ Thiếu Huyền giật giật. Hắn là loại đó ? “Tên đó chuyện gì táng tận lương tâm ?”

Mộc Vãn Tình lúc mới thở phào nhẹ nhõm: “Hắn đ.á.n.h thương đại ca , chỉ cướp bí phương của , còn bắt nha đầu ấm giường cho .”

 

 

 

 

 

Loading...