Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 131:1

Cập nhật lúc: 2025-11-16 09:12:56
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Nàng khắc nghiệt, nhưng bọn họ cứ nhất quyết để nàng yên, thì đừng trách nàng bóc trần bí mật thầm kín nhất của họ mặt .

Toàn trường im phăng phắc, lặng ngắt như tờ, một cây kim rơi cũng thể thấy.

Lý bách hộ như sét đ.á.n.h ngang tai, run rẩy, nàng còn là phụ nữ ? Sao dám những lời như mặt bàn dân thiên hạ? Không hổ!

“Ngươi bậy! Ngươi láo…”

Mộc Vãn Tình nhướng mày: “Ta bậy ? Vậy thì kiểm chứng mặt . Nếu sai, quỳ xuống nhận , cam nguyện chịu hình phạt.”

Có kẻ thích hóng chuyện kích động la lên: “ đúng đúng! Cởi quần cho xem!”

“Cởi! Cởi! Cởi! Một đại nam nhân thì sợ cái gì?”

Sắc mặt Lý bách hộ lúc trắng lúc xanh, mắt tối sầm. “Mộc Vãn Tình, ngươi to gan thật! Một thứ dân thường mà dám kiện quan, đáng phạt! Tôn đại nhân, thấy nên đ.á.n.h ả 80 đại bản !”

“Đây là công đường, đến lượt kẻ khác dạy xử án!” Tôn đồng tri đập mạnh kinh đường mộc. “Kéo Lý bách hộ ngoài đ.á.n.h hai mươi đại bản, đ.á.n.h đến khi nào chịu khai thì thôi!”

“Ta xem ai dám!” Một tiếng hét giận dữ vang lên. Đỗ Cửu nãi nãi nha dìu , cánh tay quấn băng gạc, trông vô cùng bắt mắt.

mặt đầy phẫn nộ: “Tôn đồng tri, ông đối đầu đến cùng với Đỗ gia chúng ?”

ngoài dự đoán của bà , Tôn đồng tri hề nhượng bộ như , mà lạnh lùng quở trách: “Đến lượt bà đại diện cho Đỗ gia từ khi nào? Thanh danh Đỗ gia chính là đám tiểu nhân các bại hoại!”

"Tiểu nhân"? Mặt Đỗ Cửu nãi nãi tái : “Các ngươi mới là đám tiểu nhân thấy lợi quên nghĩa, vì chút lợi ích mà cấu kết với ngoài, bán Đỗ gia! Ta là Đỗ gia, tuyệt đối dung túng các ngươi! Người , đ.á.n.h c·hết con yêu nữ cho ! Để xem nó còn tác yêu tác quái thế nào!”

bất chấp tất cả. Bất kể thế nào cũng bảo vệ đứa em trai duy nhất của nhà họ Lý.

Nói , tất cả đều do Mộc Vãn Tình giật dây. Chỉ cần nó c·hết, thứ sẽ trở như xưa.

Cho dù nó và Tiểu tướng quân quan hệ tầm thường thì chứ? Chẳng lẽ vì một c·hết mà so đo với bà ?

Người c·hết là hết, bao nhiêu lợi ích cũng tan thành mây khói. Là do đây bà che mắt, kiêng dè quá nhiều, mới khiến chị em bà chịu khổ thế .

Đám nô tỳ bà mang đến ồ ạt xông lên, lao về phía Mộc Vãn Tình. Nàng vẫn yên né tránh, lẳng lặng quan sát.

Một bóng từ phía bước , chắn mặt nàng. “Thật là uy phong, Lý thị.”

“Tiểu tướng quân!” Đám đông vội vàng "phanh" gấp, "bịch" một tiếng quỳ rạp xuống.

Đỗ Cửu nãi nãi hít một lạnh. Hắn ở phòng trong xem bộ quá trình?

Nói cách khác, vụ án là do chủ đạo?

Sao thể? bỗng nhớ lúc cầu cứu Đỗ phu nhân, Đỗ phủ trả lời rằng Đỗ phu nhân ngoài thành thắp hương.

cứ nghĩ là trùng hợp, nhưng bây giờ mới nhận , đây là sự sắp đặt từ .

“Trạch , …”

Đỗ Thiếu Huyền ánh mắt đầy chán ghét: “‘Trạch ’ là để bà gọi ? Lý thị, chị em các tâm thuật bất chính, ít chuyện ác, đến lúc thanh toán .”

Trước đây rảnh để tâm đến mấy chuyện vặt vãnh , dù Đỗ gia quân mới là gốc rễ của , là nơi thuộc về. Mấy năm nay vẫn luôn theo học bên cạnh cha , cố gắng mau chóng thu phục các tướng sĩ.

Không cứ mang họ Đỗ là thể tiếp quản Đỗ gia quân. Nếu ngươi năng lực, cũng thể nào gánh vác nổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-1311.html.]

Sắc mặt Đỗ Cửu nãi nãi đổi mấy , môi run rẩy: “Ta là chị dâu họ của , thể đối xử với như ?”

Đỗ Thiếu Huyền chỉ lạnh: “Tôn đại nhân, bên ngoài còn ít hại khác, mời hết họ đây .”

Tôn đồng tri , Đỗ Cửu nãi nãi đang mặt mày trắng bệch, thấy tình hình vẻ , ông dám hỏi nhiều, lập tức cho gọi những hại khác .

Những đều là phạm nhân lưu đày thuộc quyền quản lý của Lý bách hộ. Họ chịu đủ sự tr·a t·ấn, kêu trời trời , cầu cứu nơi.

Bây giờ , họ hận thể đóng đinh tên khốn ngay lập tức.

“Tên súc sinh cướp tân nương của , đúng là bằng heo chó!”

“Con gái mới mười lăm tuổi, nhục!”

“Em trai mang bao giờ trở . Sau đó tìm thấy t·hi t·hể nguyên vẹn của nó ở bãi tha ma, đều…”

Từng vụ án t.h.ả.m khốc kể , mà rợn cả . Người dân vây xem đều sợ hãi, sôi nổi c.h.ử.i rủa Lý bách hộ là súc sinh, đáng trừng phạt.

Lý bách hộ vẫn c.ắ.n răng nhận, còn đám lưu dân tạo phản, đáng tru di cả nhà.

nhân chứng vật chứng xuất hiện ngày càng nhiều, khiến thể chối cãi.

Tôn đồng tri cau mày, trực tiếp tuyên án: Toàn bộ gia sản nhà họ Lý tịch thu sung công, vợ chồng Lý thị phán t·ử h·ình, tạm giam, chờ thu thẩm (xét mùa thu) hành quyết.

Tử hình báo cáo lên , đợi Hoàng thượng phê chuẩn mới thể chấp hành.

Lý bách hộ sấp mặt đất, mặt xám như tro tàn. Lý phu nhân "oa" một tiếng, rống lên, lết đến cầu xin Đỗ Cửu nãi nãi.

Đỗ Cửu nãi nãi tức giận đến mờ cả mắt: “Đại nhân, tất cả đều là vu khống! Ngài lừa gạt! Thiếu chủ, cả nữa, thể tin lời xúi giục của một con tiện nhân…”

Đỗ Thiếu Huyền lạnh lùng quát: “Câm mồm! Bà mới là tiện nhân!”

Thư Sách

“Trạch Nhi!” Đỗ phu nhân Đỗ Cửu dìu . Bà lo lắng con trai. Đứa nhỏ phân biệt trong ngoài như ? Giữa chốn công đường mà vô lễ thế, khác sẽ , vị thiếu chủ , như thế nào?

Đỗ Cửu hổ bực bội: “Trạch , đây là thái độ gì ? Vợ chồng , nhưng mấy năm nay đối với Phu nhân, đối với Đỗ phủ đều cung kính hết mực, ngay cả chút thể diện cũng cho?”

Đỗ Thiếu Huyền cau mày. Hắn đưa khỏi thành chính là để tránh mấy chuyện . Đỗ Cửu gan to thật, dám đón về.

Đỗ phu nhân ôn tồn khuyên: “Trạch Nhi, Lý thị mấy năm nay đối với kính cẩn hiếu thuận, con nể mặt nó một chút.”

“Thể diện?” Ánh mắt Đỗ Thiếu Huyền lạnh như băng. “Một kẻ từng ý đồ quyến rũ khi mới mười hai tuổi, tại nể mặt?”

Nếu bọn họ tìm c·hết, sẽ成 .

Như một tia sét nổ ngay đầu , tất cả đều trợn mắt há mồm. Đỗ phu nhân đột ngột trừng lớn mắt, môi run lẩy bẩy.

Tại bao giờ chuyện ?

Đỗ Cửu nãi nãi mắt tối sầm, suýt nữa ngất xỉu. Hắn dám…

Đỗ Cửu như sét đ.á.n.h ngang tai: “Không thể nào! Lúc mười hai tuổi, nàng gả cho …”

Giọng đột ngột im bặt. Đỗ Thiếu Huyền hành sự trầm , bao giờ bừa!

Vấn đề là, tuổi tác của họ chênh lệch quá lớn!

Sắc mặt Đỗ Thiếu Huyền đầy chán ghét: “Chính vì nên càng ghê tởm.”

Thực , cũng gì to tát, chỉ là rơi khăn tay đường qua, lúc tìm thì vài câu mờ ám. chuyện thật khiến ghê tởm.

Nước mắt Đỗ phu nhân tuôn trào, đau lòng c·hết. Lẽ nào đây là lý do con trai bà mãi chịu cưới vợ? “Trạch Nhi, con… Đứa nhỏ ngốc , con bao giờ ?”

Loading...