Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 149
Cập nhật lúc: 2025-11-18 10:13:20
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trở về phòng, Mộc Cẩm Dao chau mày, cảm xúc dâng trào khó kiềm chế. Nàng Mộc Vãn Tình thủ đoạn lợi hại, nhưng ngờ em thể đạt đến vị thế như hôm nay.
Xem , gì thể ngăn cản em giương cánh bay cao.
Lòng Mộc đại phu nhân rối như tơ vò: “Mộc Vãn Tình thể gây náo động đến mức cả thiên hạ đều . Nó cũng nghĩ xem chuyện thất đức gì! Nếu tại nó, chúng cũng đến mức lưu lạc thế .”
Trong giọng của bà là sự ghen tị và căm hận tả xiết. Tại hai đứa con trai của bà xuất sắc như ? Tại nhánh của bọn họ đặc xá?
Nghĩ đến mấy nhà đại phòng, rõ ràng là đích trưởng phòng của Mộc gia, phận tôn quý nhất, mà giờ đây thể quang minh chính đại xuất hiện mặt khác.
Ngay cả Mộc Cẩm Dao dù sủng ái cũng thể bước chân khỏi phủ.
Rốt cuộc, ở bên ngoài, nhánh của bọn họ xem như " c.h.ế.t".
Áo gấm đêm thì ý nghĩa gì chứ?
, ai gây nên tất cả những chuyện ? Là Mộc Vãn Tình!
Tại nó sớm lấy xi măng ? Nếu , cả nhà họ cũng cần "c.h.ế.t giả"! Nó chính là cố ý, vì để đoạt quyền, vì để trả thù.
Mộc Cẩm Dao khẽ thở dài: “Nương, Mộc Vãn Tình .”
Ngược , em tâm tư ngay thẳng, hành sự phóng khoáng, tài hoa hơn , tài năng lãnh đạo.
Mộc đại phu nhân những lời , bà luôn tìm một chỗ để trút bỏ sự tức giận vì thất bại của cả nhà: “Con cũng thật ngốc, còn giúp nó. Mặc kệ nó tìm c.h.ế.t .”
Mộc Cẩm Dao khẽ nhíu mày: “Chúng mãi mãi là tỷ họ hàng, điểm thể đổi. Nếu con tỏ quá bạc bẽo, liệu thế tử và thế tử phi thể yên tâm về con ?”
Có những bản tính lương bạc, nhưng hy vọng bên cạnh nhân hậu. Không thể , nhân tính thật sự phức tạp.
Mộc đại phu nhân , liền bừng tỉnh ngộ: “Vẫn là con thông minh. Dao nhi , con tranh giành vị thế cho chúng . Ngày nào đó con thành vương phi, Mộc Vãn Tình là cái thá gì, cũng quỳ chân con...”
Bà luôn cảm thấy Mộc Cẩm Dao mệnh vương phi đại phú đại quý, sớm muộn gì cũng sẽ thăng tiến.
Thư Sách
Mộc Vãn Tình dù kiếm tiền thì ? Dù mấy thứ phô trương để lôi kéo danh tiếng thì thế nào?
Phụ nữ, lấy chồng mới là thật.
Mộc Cẩm Dao biến sắc: “Nương, im ngay! Những lời như nhắc .”
Mộc đại phu nhân cũng ngốc, bà những lời thể , chỉ là nhất thời tức giận nhịn .
Bên , chiếc đũa tay Mộc lão thái thái rơi xuống đất, hai tay run rẩy, nội tâm kích động mạnh. Bà dám tin mà cháu dâu: “Ngươi cái gì? Mộc Vãn Tình nữ quan? Sao thể?”
Bà cảm thấy choáng váng. Lại là Mộc Vãn Tình! là âm hồn tan!
Người cháu dâu yếu ớt : “Không... ... Nghe văn võ bá quan đều đồng ý, nàng quan . mà, dân chúng ca ngợi nàng hết lời, khen lên tận mây xanh...”
Mộc Trọng Đức liền biến sắc: “Phi! Chỉ bằng nó mà cũng xứng? Thật xúi quẩy, nhắc đến tên nữa.”
Hắn bất cứ chuyện gì vẻ vang về Mộc Vãn Tình, mỗi là như kim đ.â.m ngực, khó chịu nên lời.
Cả đời Mộc Vãn Tình hủy hoại, tay chân đều tàn phế, cho dù minh oan cũng thể quan.
Mộc đại thiếu và Mộc nhị thiếu trong lòng hoảng loạn, cơm cũng nuốt trôi. Sao nó bản lĩnh như ? Liên tiếp nổi danh, còn lật ngược tình thế.
Ngược nhà , uổng công tài hoa mà chẳng gì, nghĩ đến là thấy uất ức.
Người cháu dâu cúi đầu, hóa bọn họ kiêng kỵ Mộc Vãn Tình đến mức .
Thật , cuộc sống của họ bây giờ cũng tệ, ăn uống, chỉ cần khỏi cửa thì thứ đều .
, Mộc Trọng Đức và hai con trai từng sống trong phú quý, thể quen với cuộc sống cơm canh đạm bạc, nhà cửa chật chội, còn ngoài?
Quá thống khổ!
Đương nhiên, ai quan tâm đến suy nghĩ của họ.
Tin đồn ở kinh thành dần dần đổi. Người bắt đầu đồn rằng Mộc Vãn Tình tàn nhẫn độc ác, vì cướp đoạt truyền gia chi bảo mà hãm hại cả nhà đích trưởng phòng, khiến dòng chính đoạn tử tuyệt tôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-149.html.]
Còn xi măng và guồng nước mà nàng đều là bảo vật tổ truyền của Mộc thị, vốn thuộc về nàng .
Chính là nàng thủ đoạn bất chính, lợi ích mờ mắt, lục nhận.
Đừng , tin đồn càng lan truyền, càng nhiều tin. Danh tiếng của Mộc Vãn Tình tụt dốc phanh, ngàn chỉ trích.
Tuy nhiên, những lời cũng chỉ lừa gạt những kẻ vô tri, đầu óc sẽ tin.
Nếu thật sự những thứ đó, tại lúc Mộc gia khám nhà lưu đày mang để đổi lấy ân xá?
Nếu thật sự những thứ đó, tại tộc trưởng Mộc Trọng Đức bao nhiêu năm qua nên thành tựu gì?
Nếu thật sự những thứ đó, thể rơi tay con gái của nhị phòng? Lẽ nào đích trưởng phòng là phế vật?
Tin đồn sơ hở đầy rẫy, nhưng ai cố ý thanh minh.
Như càng phù hợp với lợi ích của . Rốt cuộc, ai một nữ tử trở thành đồng liêu của .
Thái tử chuyện , khẽ nhíu mày, lập tức cầu kiến Hoàng thượng.
Hoàng thượng con trai đang dần trưởng thành, đôi mắt sâu thẳm lộ rõ vui buồn: “Con thế nào?”
“Con tuy ủng hộ Mộc Vãn Tình quan.” Thái tử bày tỏ lập trường rõ ràng. “, bôi nhọ một công như sẽ khiến nhiều thất vọng và đau lòng. Có công thưởng, tội phạt, thưởng phạt phân minh mới thể đại bộ phận dân chúng tâm phục.”
Đây là thuật đế vương mà Hoàng thượng tự tay dạy cho con trai . “Không là vì Thiếu Huyên ?”
Thái tử thấu tâm tư của phụ hoàng, nhưng vẫn kiên trì với ý nghĩ của : “Phụ hoàng, Mộc Vãn Tình cũng là con dân Đại Tề, là cống hiến cho Đại Tề. Con hy vọng, nàng thể tiếp tục phát huy tài hoa, mang nhiều tin hơn cho quốc gia và triều đình.”
“Ngài từng , sự phát triển của đế quốc cần nhiều nhân tài, chiêu hiền đãi sĩ. Con cho rằng, nhân tài là nam nữ quan trọng ? Quan trọng là họ hữu dụng.”
Hắn năng hùng hồn, hề né tránh, thẳng thắn bày tỏ suy nghĩ. Người tài hoa, công lao thì đáng bảo vệ.
Thái độ khiến Hoàng thượng vô cùng hài lòng: “Thái tử, con như , trẫm vui mừng.”
Vì nước vì dân, lòng bao dung, trí tuệ xa trông rộng, đây mới là một trữ quân đủ tư cách.
Con hẻm phía phủ Tấn Vương đều là nơi ở của hạ nhân trong vương phủ. Người tấp nập, tụ tập buôn chuyện đông tây, vô cùng náo nhiệt.
Chỉ riêng nhà họ Mộc là bao giờ qua với hàng xóm. Một là giữ kẽ, hai là chướng mắt đám hạ nhân .
Càng thần bí, càng khiến tò mò. Người nhà của Mộc di nương rốt cuộc phận gì?
Nhìn họ trắng trẻo, sạch sẽ, lịch sự, phong thái, giống thường, nhưng đặc biệt cao ngạo, khiến ngứa mắt.
Ngày hôm đó, đám hạ nhân đang rảnh rỗi tụ tập ở đầu hẻm tán gẫu, bỗng nhiên một đám tới: “Xin hỏi, nhà của Mộc di nương ở ?”
Lập tức lên: “Ta , dẫn các ngươi . Các ngươi quan hệ gì với nhà họ Mộc ? Lần đầu tiên thấy tới tìm bọn họ đấy.”
Người nổi tiếng lắm mồm, thích hóng chuyện bát quái.
Đám thuận miệng trả lời cho qua, một câu chắc chắn.
Rất nhanh đến cửa nhà họ Mộc. “Chính là nhà , để gõ cửa giúp các ngươi.”
“Cốc cốc cốc.” Gõ vài cái, cửa mở , một phụ nữ trẻ tuổi thò đầu : “Tiểu Nhị Tử, chuyện gì ?”
“Những ...” Người dẫn đường còn dứt lời, đám xông thẳng .
Người phụ nữ trẻ tuổi kinh hãi, cố sức ngăn cản: “Các ngươi xông bậy nhà? Mau ngoài!”
Hai canh giữ ở cửa, những khác xông các phòng, mục tiêu vô cùng rõ ràng.
Mộc đại thiếu đang ngủ ngon trong phòng, đ.á.n.h thức đột ngột, trong lòng vô cùng bất mãn, xỏ dép chạy , chỉ đám tới mà c.h.ử.i ầm lên:
“Các ngươi to gan thật, đây là nhà ai ? Ta là đại ca của Mộc di nương, đắc tội với , các ngươi c.h.ế.t chắc...”
Người tới hai cái: “Mộc Tử Phượng? Con trai trưởng của Mộc Trọng Đức? Bắt .”
Mộc đại thiếu còn kịp phản kháng đối phương khống chế. Đối phương động tác nhanh nhẹn, thuần thục, rõ ràng là võ.