Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 177:----
Cập nhật lúc: 2025-11-20 14:30:38
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nể mặt Kỷ Chỉ huy sứ, hàm súc.
Hà Thiên hộ thẹn quá hóa giận nhưng tiện phát tác, chỉ âm thầm ghi nhớ những kẻ lên tiếng.
Kỷ Trừng thấy trơ đó, nhịn nhắc: "Gặp Hương chủ mà bái kiến, thất lễ quá ?"
Kỷ Chỉ huy sứ cũng sang, vẻ mặt hài lòng.
Hà Thiên hộ tức nghẹn họng. Hắn còn hành lễ với kẻ hại con gái ?
quy củ là quy củ, dù phục cũng nhịn.
"Tham kiến Thanh Bình Hương chủ. Ngài loạn địa bàn của khác như , từng nghĩ đến cảm nhận của ? Đây cũng là hành vi cực kỳ thất lễ."
Mộc Vãn Tình kẻ bại trận tay , khóe miệng khẽ nhếch: "Kỷ Chỉ huy sứ, thất lễ . Trước khi động thủ lẽ nên chào hỏi ngài một tiếng, nhưng sự việc đột xuất, mong ngài bao dung."
Kỷ Chỉ huy sứ vẻ ung dung của nàng, con gái lớn đang hăng hái bên cạnh, ông còn gì nữa?
Con gái ông theo nàng việc, cũng chẳng khác gì việc cùng ông .
Haiz, đứa con gái trầm , rộng lượng của ông dạy hư .
"Hương chủ quá lời. Ngài thông báo cho tiểu nữ, tiểu nữ đại diện cho Kỷ gia là ."
Dù giận đến mấy cũng giữ thể diện cho con gái.
Mắt Mộc Vãn Tình đảo một vòng: "Kỷ đại tiểu thư, việc kinh doanh ở chợ chung do ai quản lý? Chỗ đó kiếm tiền ?"
Kỷ Trừng kịp mở miệng, Hà Thiên hộ cướp lời: "Kiếm chác gì, bù lỗ là may . Cũng chỉ Hà gia chúng nể mặt tỷ phu nên mới chịu bỏ tiền đó thôi."
Lỗ gia sụp đổ, quyền quản lý chợ chung tự nhiên rơi tay Hà gia.
Mộc Vãn Tình khẩy: "Hóa thể diện của Kỷ Chỉ huy sứ là do Hà gia ban cho ."
Hà Thiên hộ giật , nhận lỡ lời, vội vàng chữa cháy: "Đại nhân, ý đó. Ngài cũng tứ chi phát triển đầu óc ngu si, đôi khi năng suy nghĩ."
"Ngu xuẩn." Mộc Vãn Tình tặng hai chữ. Kỷ Chỉ huy sứ theo bản năng sang, đ.á.n.h giá ... giống hệt .
Mộc Vãn Tình tươi như hoa, cao giọng : "Đỗ Thiếu Huyên, đừng khó Cam Châu vệ nữa. Mấy năm nay vất vả cho họ bù lỗ , gánh nặng nên để Phủ Đô Tư gánh vác. Thế , thu hồi quyền quản lý chợ chung, lập một bộ phận riêng để quản lý."
Chỉ cần nàng mở miệng, Đỗ Thiếu Huyên tuyệt đối phản đối: "Được. Trước đây khó khăn như , giờ thì thể yên. Kỷ thúc, mấy năm nay vất vả cho thúc ."
Triều đình xưa nay quy củ, phủ, huyện, trấn quản lý theo cấp bậc, tuyệt đối vượt cấp xử lý, nếu sẽ loạn cào cào.
Vệ sở cũng việc như , Đỗ gia xưa nay can thiệp công việc hàng ngày của các vệ sở trướng.
Điều thử thách năng lực hành chính của các vệ sở. Thành Cam Châu là vùng đệm giữa ba nước, tình hình vô cùng phức tạp. Kỷ Chỉ huy sứ cơ bản chỉ lo việc quân, nắm chắc quân đội, giám sát chặt chẽ động thái của nước láng giềng.
Quân đội mới là nền tảng, là thanh kiếm sắc bén bảo vệ thành trì.
Còn về dân sự, đó là ưu tiên hàng đầu.
Dưới trướng ông nhiều thiện chiến, nhưng giỏi quản lý thành vụ.
Do ở biên quan, dân phong bưu hãn, võ phong thịnh hành, nhưng văn phong kém, dẫn đến thiếu hụt nhân tài quản lý.
Xưa nay dùng võ định quốc, dùng văn trị quốc. Đánh thiên hạ dựa vũ lực, nhưng cai trị thiên hạ cần văn tài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-177.html.]
Không nhân tài cai trị xuất sắc, ông cũng chỉ thể nắm cái lớn buông cái nhỏ.
Nghe Đỗ Thiếu Huyên , trong lòng Kỷ Chỉ huy sứ chút thoải mái, cảm giác như chê năng lực kém.
chợ chung quả thực là cái gai. Không chỉ ông quyết định việc, ba nước cùng quản lý, bất kỳ quyết nghị nào cũng tranh cãi qua mấy tháng trời chắc xong. Ông gì kiên nhẫn mà tự hỏi đến?
Trước đây ông vẫn giao cho Hà Thiên hộ xử lý, bạc thì , nhưng nhiều.
"Được..."
Một giọng cướp lời: "Không !"
Không ngoài dự đoán, là Hà Thiên hộ.
Mộc Vãn Tình đầy ẩn ý: "Tại ?"
Bị chằm chằm, Hà Thiên hộ chột , nhưng thể thoái lui: "Không cần thiết lập bộ phận riêng, quá lãng phí nhân lực vật lực, tăng thêm chi phí cần thiết cho triều đình."
Đỗ Thiếu Huyên thật sâu: "Mọi chi phí sẽ do Phủ Đô Tư Tây Lương gánh vác. Quyết định ."
Thư Sách
Hắn chỉ là Thiếu soái quân Đỗ gia mà còn là phó lãnh đạo quân chính Tây Lương, quyết định của chính là mệnh lệnh.
Hà Thiên hộ dám cứng đầu với , chỉ thể sang Kỷ Chỉ huy sứ: "Đại nhân, thấy , quá gần thành Cam Châu, ý đồ kiềm chế ngài đấy."
Mộc Vãn Tình lạnh: "Nghe , đây mới gọi là châm ngòi ly gián."
Đỗ Thiếu Huyên ôn tồn : "Kỷ thúc, ngài đừng đa nghi. Phụ soái và đều vô cùng tin tưởng ngài. Cái chợ chung ..."
Kỷ Chỉ huy sứ dã tâm của Hà Thiên hộ quá lớn, ông tuyệt đối thể giao chợ chung cho nữa.
Thôi, Thiếu soái mở lời thì đành theo .
"Ta hiểu , ngài cần nhiều, cứ theo quyết định của ngài là ."
Đỗ Thiếu Huyên hứng thú với chợ chung, là Mộc Vãn Tình nên mới đòi về.
"Vãn Tình, hiện tại dùng, nàng thể giúp tiếp quản chợ chung ?"
Hắn tin tưởng con và năng lực của Mộc Vãn Tình.
Kỷ Chỉ huy sứ khẽ nhíu mày, việc hợp quy củ. Ông định gì đó thì Mộc Vãn Tình khẽ: "Được thôi. Ta cũng khá kinh nghiệm kiếm tiền. một lo xuể, cần tìm một giúp đỡ."
Nàng về phía Kỷ Trừng, hào phóng đưa tay : "Kỷ đại tiểu thư, cô nguyện ý đến giúp ? Chúng cùng vực dậy cái chợ chung , phấn đấu một năm kiếm một triệu lượng bạc."
Hà Thiên hộ nhạo lớn tiếng: "Một triệu lượng bạc? Ha ha ha, đây là chuyện nực nhất từng ."
Kỷ Trừng điên cuồng động tâm, mắt sáng rực lên: "Phụ , ạ?" Nàng cũng sống một cuộc đời oanh liệt!
Kỷ Chỉ huy sứ phắt Mộc Vãn Tình, trong mắt kinh ngạc, khiếp sợ và cả thể tin nổi.
Nàng sớm tính toán lôi kéo Kỷ Trừng cuộc? Vừa đ.ấ.m xoa thật điêu luyện.
Hay cách khác, đây là kết quả của từng bước thận trọng của nàng?
Nàng tùy tiện gây khó dễ cho Lỗ gia, mà là dự tính , sắp xếp tất cả thứ? Mượn đợt thanh trừng để chia bài?
Nàng lòng dân, nắm quyền lực, trấn an Kỷ gia. Một mũi tên trúng ba con nhạn.
Nếu đúng là thì trí tuệ của gần như yêu quái , thật đáng sợ.
Hà Thiên hộ thầm kêu , vội vàng cướp lời: "Các ngươi đều là phận nữ nhi, nữ nhi nên ở trong nhà hưởng phúc. Hơn nữa, từng tiền lệ nữ nhi tham gia chính sự..."
Mộc Vãn Tình thèm liếc một cái, : "Kỷ Chỉ huy sứ, vì nâng đỡ những kẻ ngu xuẩn lên ngột ngạt, chi bằng để con gái ruột của nắm quyền. Máu mủ tình thâm mà, ngài ?"
Người khác một bước xem ba bước, còn nàng một bước xem mười bước.