Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 181
Cập nhật lúc: 2025-11-21 05:34:52
Lượt xem: 47
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỷ Trừng chỉ đến đưa thiệp mời mà còn mời Mộc Vãn Tình tán lễ (tán giả).
Theo thông lệ, tán lễ thường là chị em gái hoặc bạn của cài trâm. Tuy Kỷ Tiểu Mạn là em ruột nhưng hai vốn hợp tính, nên Kỷ Trừng định mời nàng .
Mộc Vãn Tình sảng khoái nhận lời, đây cũng là thể hiện sự coi trọng đối với Kỷ Trừng.
Đến ngày chính lễ, Mộc Vãn Tình dậy sớm để trang điểm chải chuốt. Không thể quá qua loa, như sẽ thiếu tôn trọng, nhưng cũng thể quá lộng lẫy, lấn át nhân vật chính.
Nàng suy nghĩ một chút chọn một bộ váy quây n.g.ự.c màu tím, trang điểm nhẹ nhàng trong trẻo. Tóc tết thành ba b.í.m búi lên, hai bên điểm xuyết hoa châu màu tím, trâm cài hình bướm ẩn hiện trong tóc, trông tinh nghịch linh động.
Lập Thu phụ trách việc chải đầu trang điểm, xong theo ý Mộc Vãn Tình, nàng ngắm nghía trái lo lắng hỏi: "Tiểu thư, giản dị quá ? Hôm nay là dịp long trọng, khách mời đều là các phu nhân quyền quý trong thành."
Phu nhân thì chắc chắn là đầu đầy châu ngọc, dát vàng đeo bạc .
Mộc Vãn Tình đeo đôi bông tai ngọc trai lên, ngắm trong gương: "Được ."
Bộ trang phục cùng khuôn mặt rạng rỡ của nàng là đủ .
Quả nhiên, khi nàng xuất hiện ở Kỷ gia, lập tức thu hút vô ánh .
Thiếu nữ xinh linh động, trong sáng như ánh trăng rằm, khiến ngẩn ngơ. Vị là ai ?
Kỷ phu nhân trang điểm lộng lẫy, khí sắc hồng hào, đích đón tiếp. "Hương chủ, cảm tạ ngài nể mặt đến dự."
Kẻ thù đội trời chung của bà là Hà thị đưa chùa, là thanh tu nhưng thực chất là trừng phạt biến tướng.
Nếu gì bất ngờ thì Hà thị cả đời cũng . Đối với kẻ dã tâm bừng bừng như Hà thị, điều đó còn khổ hơn cái c.h.ế.t.
Không Hà thị chướng mắt, cuộc sống của Kỷ phu nhân trở nên vô cùng thi vị, cả nhẹ nhõm hẳn.
"Kỷ phu nhân quá lời ." Mộc Vãn Tình tươi, bước tới chào hỏi Kỷ lão phu nhân.
Kỷ lão phu nhân là tam phẩm cáo mệnh phu nhân, nhưng cũng dám vẻ bề , kéo Mộc Vãn Tình xuống bên cạnh : "Hương chủ đến đây khiến tệ xá bồng lố sinh huy (nhà tranh rực rỡ), lão vô cùng vinh hạnh."
Các phu nhân trong thành Cam Châu từng gặp Mộc Vãn Tình, vì nàng tham gia các buổi yến tiệc nhận thiệp mời xã giao.
Giờ đây tận mắt thấy, ai nấy đều kinh ngạc. Họ từng nghĩ nàng xuất hiện là do dung mạo xí hoặc kém cỏi, cách ứng xử.
Nào ngờ, nàng thanh tú thoát tục, khí chất ưu nhã, cử chỉ đạm nhiên ung dung, phong thái vô song.
"Tham kiến Hương chủ."
Mộc Vãn Tình thản nhiên nhận lễ, uy nghi của bề toát tự nhiên: "Các vị phu nhân xin lên. Ta là Mộc Vãn Tình, đầu gặp mặt mong chiếu cố nhiều hơn."
Chỉ một chạm mặt, nàng đ.á.n.h tan những suy đoán lung tung của các quý phu nhân.
Đây là kém cỏi dám lộ diện, rõ ràng là lười quan tâm đến họ.
Các phu nhân cũng dám thất lễ trong dịp , cung kính hỏi thăm. Mộc Vãn Tình xã giao vài câu mời khuê phòng của Kỷ Trừng. Với tư cách là tán lễ, nàng sẽ hỗ trợ Kỷ Trừng thành bộ nghi thức.
Các quý phu nhân kìm tò mò bàn tán: "Hoa châu màu tím tóc Hương chủ quá, mua ở nhỉ?"
Mộc Vãn Tình đeo trang sức nhỏ nhắn tinh xảo, hề vẻ keo kiệt mà ngược càng tôn lên vẻ thanh tú, khí chất bất phàm của nàng.
"Mua ư? Ngọc trai màu tím cực kỳ hiếm thấy, cũng mới thấy đầu. Đây thứ tiền là mua . Lão phu nhân, đúng ?"
Kỷ lão thái thái là từng trải, gật đầu xác nhận: " , đây hẳn là hoa châu do trong cung chế tác, ban thưởng xuống."
Mọi bừng tỉnh. Thảo nào tinh xảo đến thế, công nghệ và chất liệu đều là hàng tuyển chọn trong vạn cái mới một, một món cũng đủ sánh bằng cả bộ trang sức họ.
là "vô giá thị", tiền cũng mua , chỉ thèm thuồng mà thôi.
Sân viện của Kỷ Trừng rộng rãi và tinh xảo, cây cối xanh tươi.
Trong sân chật kín các tiểu thư khuê các, náo nhiệt vô cùng.
Kỷ Trừng vui vẻ giới thiệu Mộc Vãn Tình với , các tiểu thư đua hành lễ.
"Hừ."
Mộc Vãn Tình theo tiếng hừ lạnh, nhướng mày: "Kỷ nhị tiểu thư, cô thấy khỏe ? Có bệnh thì tìm đại phu, suốt ngày hừ hừ hực hực trông thật đáng thương."
Kỷ Tiểu Mạn hận nàng thấu xương. Nếu tại nàng, ruột cô đưa chùa.
Nhà ngoại cô cũng sẽ rơi cảnh khám nhà, lưu đày.
"Ta ngươi suốt ngày cặp kè với lũ đàn ông thối tha, chẳng kiêng dè chút nào? Ta thật thể tin nổi đó là sự thật, con gái nhà lành ai thế..."
Mộc Vãn Tình nhàn nhạt hỏi: "Mẹ cô ở trong chùa sống ?"
Sau một hồi điều tra nghiêm ngặt, chứng cứ phạm tội của hai nhà Lỗ, Hà rõ ràng.
Lỗ gia tịch thu gia sản, cầm đầu treo cổ tự vẫn, những còn đày khổ sai ở hầm mỏ.
Hà gia tịch thu gia sản, lưu đày ba ngàn dặm đến vùng Tây Nam xa xôi phục dịch trong quân đội.
Tây Nam đất khách quê , căn cơ trong quân, Hà gia coi như xong đời.
Đợt thanh trừng mạnh tay của Đỗ Thiếu Huyên khiến Lỗ gia, Hà gia còn cơ hội trở , đồng thời các quyền quý khác sợ mất mật, kẹp chặt đuôi mà sống.
Ngay cả đám công t.ử bột cũng an phận hơn nhiều, thành Cam Châu bình yên từng thấy. Dân nghèo chia mỗi một lượng bạc, vui như trẩy hội, ai cũng khen ngợi Tiểu tướng quân quyết đoán, công tư phân minh.
Họ cũng ca ngợi Mộc Vãn Tình lo nghĩ cho dân, danh vọng của hai lên cao từng thấy.
Kẻ vui buồn, Kỷ Tiểu Mạn thì sầu não ruột.
Không nhà ngoại chống lưng, che chở, chuyện hôn nhân cũng gặp trở ngại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-181.html.]
Dù là con cái Chỉ huy sứ, nhưng một và nhà ngoại như thế cũng đủ khiến e ngại.
Tất nhiên, nếu chịu hạ lấy thấp kém hơn thì vẫn thành vấn đề.
Đáng tiếc, mấy đứa con đều nuông chiều đến mức tâm cao khí ngạo, vẫn chấp nhận hiện thực.
"Ngươi..." Kỷ Tiểu Mạn tức hộc máu, nghiến răng : "Kỷ gia chúng gia giáo nghiêm ngặt, con gái khuê phòng bao giờ tùy tiện ngoài, càng chuyện với đàn ông..."
Sắc mặt đều đổi. Kỷ Trừng cau mày, nhẹ giọng trách: "Tiểu Mạn, đừng bậy."
Mộc Vãn Tình vẫn bình thản như , chậm rãi hỏi : "Mẹ cô ở trong chùa sống ?"
Đây là nỗi đau cấm kỵ của Kỷ Tiểu Mạn. Bị Mộc Vãn Tình vạch trần mặt , cô giận điên , bất chấp tất cả : "Ngươi cũng sắp đến tuổi cập kê nhỉ? Không ai đến cầu hôn ? A, nghĩ chắc chắn là . Dù bình thường cũng chẳng dám rước ngươi về nhà. Haiz, ngươi đây? Cả đời cô độc nơi nương tựa, lo cho ngươi đấy."
Mộc Vãn Tình vẫn tủm tỉm hỏi: "Mẹ cô ở trong chùa sống ?"
Kỷ Tiểu Mạn tức đến bật . Người gì thế ?
Mộc Vãn Tình ha hả. Tâm lý yếu ớt thế mà đòi gây sự với nàng ?
"Ta thích nhất là khác . Khóc , to lên, nước mũi chảy ròng ròng kìa."
Kỷ Tiểu Mạn theo bản năng bịt mũi : "Ngươi là kẻ đáng ghét nhất từng gặp."
"Ta còn thể đáng ghét hơn nữa cơ." Mộc Vãn Tình nghịch lọn tóc, ranh mãnh. "Hay là với Kỷ Chỉ huy sứ, đưa cô chùa bầu bạn với cô nhé?"
Kỷ Tiểu Mạn sợ c.h.ế.t khiếp. Đây là ác quỷ phương nào? "Không cần! Không ! Ngươi đừng bậy!" Cô chùa thanh tu !
Mộc Vãn Tình nhướng mày: "Cô đang lệnh cho đấy ?"
Kỷ Tiểu Mạn sợ tủi : "Ngươi bắt nạt , ngươi ỷ lớn h.i.ế.p nhỏ. Ngươi là Hương chủ cao quý, thể bắt nạt một đứa trẻ đáng thương như ?"
"Mẹ cô c.h.ế.t ? Hay cô định trù ẻo bà c.h.ế.t?" Mộc Vãn Tình thu nụ , mặt lạnh tanh cô : "Ta thể giúp cô toại nguyện đấy."
Kỷ Tiểu Mạn rùng , đáy lòng dâng lên nỗi sợ hãi, cuối cùng cũng sợ: "Ta sai , xin , cầu xin ngài tha cho ."
Thế mà sợ ? Mộc Vãn Tình cũng chỉ dọa cô thôi. "Nể tình hôm nay là ngày vui, so đo với cô. mà, nếu ..."
Nàng bỏ lửng câu , nhưng Kỷ Tiểu Mạn tự tưởng tượng đủ thứ đáng sợ, sợ đến mức lắp bắp: "Ta dám nữa ."
"Dám cũng chẳng , cả trăm cách để xử lý cô." Mộc Vãn Tình vỗ nhẹ lưng cô , ngọt ngào: "Phải ngoan nhé, trẻ hư sẽ phạt đấy."
Phạt thế nào? Kỷ Tiểu Mạn nổi da gà , gật đầu lia lịa.
Ánh mắt Mộc Vãn Tình khác hẳn. Đừng chọc nàng, đừng chọc nàng, đừng chọc nàng! Chuyện quan trọng nhắc ba .
Kỷ Trừng cụp mắt, trong mắt tràn đầy ý . Mộc Vãn Tình nổi hứng ác thú vị , cứ thích trêu chọc .
Giờ lành đến, tiếng nhạc vang lên, tất cả khách khứa chỗ . Kỷ Chỉ huy sứ dậy, chắp tay chào khách, phát biểu cảm ơn bớt chút thời gian quý báu đến dự lễ cài trâm trưởng thành của con gái ông.
Sau đó, nhân vật chính của ngày hôm nay, Kỷ Trừng, mời .
Mộc Vãn Tình dìu Kỷ Trừng bước . Kỷ Trừng hành lễ cảm tạ khách khứa, quỳ gối xuống đất. Một lão thái thái ăn mặc sang trọng bước đến mặt nàng, chải tóc và cài trâm cho nàng, miệng ngâm tụng: "Ngày lành tháng , bắt đầu cài trâm. Bỏ tính trẻ con, thuận theo đức lớn. Thọ khảo dài lâu, chúc con hưởng phúc lớn." (Chú 1)
Lão thái thái gia đình tứ đại đồng đường, phúc thọ song , là đức cao vọng trọng, mời Chính tân ( chủ trì lễ).
Đây là cài trâm thứ nhất (Sơ gia). Các khách mời hành lễ chúc mừng Kỷ Trừng.
Kỷ Trừng trở về phòng một bộ váy áo giản dị, quỳ lạy cha , trịnh trọng cảm tạ công ơn dưỡng dục. Đây là bái thứ nhất.
Kỷ phu nhân con gái trưởng thành, kìm đỏ hoe mắt.
Kỷ Chỉ huy sứ cảm khái muôn vàn, dặn dò vài câu. Kỷ Trừng ngoan ngoãn lắng : "Con tuy khờ dại, dám !" (Chú 2)
Chính tân bước tới, nhẹ nhàng rút cây trâm cài xuống, búi tóc cho nàng, cài một cây trâm bạch ngọc mái tóc đen nhánh. Đây là cài trâm thứ hai (Nhị gia).
Kỷ Trừng về phòng một bộ thâm y vạt khúc, hành lễ cảm tạ Chính tân và khách khứa. Đây là bái thứ hai.
Chính tân cúi đầu, cho nàng một chiếc mũ ngọc lộng lẫy, cao giọng chúc phúc: "Lấy sự ngay chính của năm, lấy điều lành của tháng, đều ban cho con qua trang phục . Anh em đông đủ, lấy sự thành kính định đức. Thọ khảo vô biên, nhận phúc lành của trời." (Chú 3)
Kỷ Trừng về phòng bộ đại lễ phục long trọng và xinh nhất, hành lễ tạ ơn cuối.
Sau "tam gia tam bái" (ba thêm trâm/mũ, ba bái tạ), buổi lễ kết thúc!
Nghi thức rườm rà nhưng vô cùng long trọng, đều cảm nhận sự coi trọng của Kỷ gia đối với đích trưởng nữ .
Thư Sách
Tiếp theo sẽ là chuyện bàn tính hôn sự.
Mộc Vãn Tình đầu tham dự lễ cập kê, xem say sưa, cảm thấy khá thú vị.
nàng lễ cập kê kiểu , giày vò quá.
lúc , hạ nhân bẩm báo: "Đại nhân, sứ giả Bắc Sở đến chúc mừng đại tiểu thư cập kê."
Kỷ Chỉ huy sứ nhíu mày. Chuyện gì thế ? Chỉ là lễ cập kê của con gái một Chỉ huy sứ nhỏ nhoi, kinh động đến Bắc Sở? Họ đến từ bao giờ? Ông gì.
cũng tiện từ chối: "Mời ."
Một đoàn bước . Người đàn ông dẫn đầu mắt hổ rồng cuộn, vô cùng uy nghiêm: "Bắc Sở Tư Mã Nghi chúc mừng Kỷ gia nữ nhi mới trưởng thành, đặc biệt đến cầu hôn."
Kỷ Chỉ huy sứ biến sắc. Tư Mã Nghi? Hắn là Vương gia của Bắc Sở mà. "Ngươi cái gì?"
"Ta, Bắc Sở Yến Vương, cầu hôn Kỷ đại tiểu thư."
Sắc mặt đều đổi kịch liệt.
Ngay lúc đó, một hạ nhân khác hoảng hốt chạy : "Đại nhân, sứ giả Tây Vu đến chúc mừng đại tiểu thư cập kê."
Kỷ Chỉ huy sứ dự cảm chẳng lành, cố nén xúc động đuổi : "Mời ."
Sứ giả hành lễ xong, liếc Bắc Sở một cái đầy ẩn ý, vội vàng đề: "Ta mặt Nam Viện Đại Vương cầu hôn Kỷ đại tiểu thư."
Tiếng hít khí lạnh vang lên khắp phòng. Mặt Kỷ Trừng trắng bệch còn giọt máu.