Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 183

Cập nhật lúc: 2025-11-21 05:53:37
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/gJBGUvPpX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Càng tức giận, Mộc Vãn Tình càng bình tĩnh. Nàng giơ một ngón tay lên: “Đầu tiên, là Hương chủ của Đại Tề. Ngươi là nước ngoài cưới thì dâng tấu chương xin phép Hoàng đế Đại Tề, nếu là trái quy tắc.”

Tất nhiên, dù Hoàng thượng đồng ý cũng vô dụng.

Yến Vương ngạc nhiên: “Hóa ngươi cũng hiểu quy tắc.”

Hắn đang ám chỉ Mộc Vãn Tình điều. Nàng đáp trả ngay tại trận: “Ta loại man di rợ như ngươi.”

Yến Vương: ...

Mộc Vãn Tình giơ thêm ngón thứ hai: “Thứ hai, khi cầu hôn, ngươi giải tán hết thảy thê và con cái bên . G.i.ế.c bỏ, tùy ngươi, miễn là xử lý sạch sẽ.”

Yến Vương đầu tiên lộ vẻ kinh ngạc, dám tin nàng: “Ngươi cái gì?”

Mộc Vãn Tình chẳng sợ phiền phức. Nếu họ gây chuyện, nàng sẵn sàng tiếp chiêu đến cùng.

“Ta , cũng cho phép bên cạnh phu quân phụ nữ thứ hai. Cho nên, khi nào ngươi xử lý sạch sẽ thì hẵng chuyện cầu hôn. Ta quan tâm ngươi mục đích toan tính gì, nhưng đời luôn những chuyện ngươi , những ngươi bao giờ .”

Sắc mặt Yến Vương trầm xuống: “Nực ! Đường đường là một Vương gia như ...”

“Đừng ngươi Vương gia của Đại Tề thì tư cách đất Đại Tề ăn ngông cuồng, cướp đoạt nữ t.ử Đại Tề.” Mộc Vãn Tình lạnh, vẻ cao ngạo còn hơn cả . “Cho dù là Hoàng t.ử Đại Tề cũng dám bắt một Hương chủ . Ngươi già , mặt dày mày dạn, xứng với .”

Yến Vương mặt trầm như nước, ánh mắt âm trầm đáng sợ: “Nếu cứ cưỡng cầu thì ?”

“Thì cá c.h.ế.t lưới rách thôi.”

Yến Vương nàng chằm chằm, định dùng khí thế áp đảo, nhưng đáng tiếc, Mộc Vãn Tình trơ như đá.

Hắn bỗng nhiên : “Hương chủ, đùa với ngươi thôi. Ta thể gọi tên ngươi ?”

“Không thể.” Mộc Vãn Tình quả quyết từ chối.

Yến Vương như thấy, tự tiếp: “Mộc Vãn Tình, Vãn Tình, cái tên thật , thích. Thế , định ở Cam Châu vài ngày, ngươi phụ trách tiếp đãi bộ hành trình nhé.”

Đồ cóc ghẻ còn lắm trò. Mộc Vãn Tình ghét bỏ mặt: “Ta lợi lộc gì?”

Thuộc hạ của Yến Vương cảm thấy sỉ nhục: “Cái gì? Ngươi là Hương chủ Đại Tề, tiếp đãi Yến Vương Bắc Sở là hợp lẽ, nhục phận ngươi . Ngươi còn đòi lợi lộc? Đầu óc vấn đề ?”

“Ta quan viên, nghĩa vụ tiếp đãi nước ngoài.” Mộc Vãn Tình tùy hứng như đấy. Nàng mà vui thì ai cũng đừng hòng yên . “Hơn nữa, khách mời mà đến thì tính là khách cái nỗi gì. Không việc gì thì đừng phiền , đang bận.”

Yến Vương từng thấy phụ nữ nào điều như : “Ngươi sợ Hoàng đế Đại Tề trách tội ?”

Mộc Vãn Tình thật sự sợ, nhưng ngoài miệng thể thế: “Hoàng thượng là bậc minh quân, giống loại như ngươi.”

Yến Vương đ.á.n.h giá nàng từ đầu đến chân: “Nếu cứ bắt ngươi tiếp đãi thì ?”

Mộc Vãn Tình chợt hiểu , tên nhắm nàng.

Nàng gì chứ? Xi măng? Guồng nước?

Cũng đến mức khiến một Vương gia đích chạy tới tính kế nàng chứ.

“Vậy ngươi bảo Hoàng thượng hạ lệnh , hoặc là đưa lợi ích khiến động lòng.”

Yến Vương nhận đặc biệt hổ, chẳng quan tâm khác nghĩ gì về .

“Ta tặng ngươi hai viên minh châu.”

“Ha hả, thứ đồ chơi đó ai thèm?” Mộc Vãn Tình chê bai mặt. “Muốn tặng thì tặng gương thủy tinh . Phải là loại to, soi , rõ từng sợi tóc . Loại nhỏ cần.”

“Gương thủy tinh?” Yến Vương ngơ ngác. “Không gương đồng ?”

Mộc Vãn Tình trố mắt kinh ngạc: “Không chứ, các đến gương thủy tinh cũng thấy bao giờ ? Đáng thương, thật đáng thương.”

Biểu cảm khoa trương của nàng khiến đoàn Bắc Sở khó chịu. Thuộc hạ của Yến Vương sang hỏi đoàn bên : “Nước các ngươi ?”

Sứ giả Tây Vu lắc đầu, còn từng qua.

Mộc Vãn Tình khách khí mỉa mai: “Ồ, cũng . Thảo nào coi mấy thứ đồ bỏ đó là bảo bối. Ta cứ tưởng các ki bo, hóa định lừa chúng , mà là từng thấy đồ thật sự.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-183.html.]

Cái miệng độc địa của nàng khiến hai nước tức đến giậm chân.

Yến Vương hít sâu một , nén giận: “Ta trả bạc cho ngươi.”

Mộc Vãn Tình thấy cái : “Vậy thế , nể tình các ngươi là khách đường xa đến, tính rẻ chút, hai mươi vạn lượng bạc, mặc cả.”

Thuộc hạ Yến Vương tức nổ phổi: “Sao ngươi cướp luôn ?”

“Thích thì đưa thích thì thôi, cũng chẳng ham hầu hạ.” Mộc Vãn Tình lật mặt nhanh như chớp. “Kỷ đại nhân, mau đuổi bọn họ khỏi Cam Châu thành , khách mời mà đến thật quá đáng.”

Kỷ Chỉ huy sứ hận thể tống khứ mấy củ khoai lang bỏng tay ngay lập tức: “Chư vị, mời về cho.”

Bọn họ thành bằng cách nào? Sao ai báo cáo?

Yến Vương im, rút từ trong n.g.ự.c một phong thư kín: “Kỷ đại nhân, chuyến mang công vụ trong . Đây là quốc thư của Hoàng đế bệ hạ nước gửi Hoàng thượng Đại Tề, xin hãy chuyển đến kinh thành càng sớm càng .”

“Chúng cũng quốc thư.”

Lòng Kỷ Chỉ huy sứ nặng trĩu. Giờ mới lôi là ý gì? Lúc nãy là thị uy ?

Hai nước hành động cùng lúc, thâm ý phía càng khiến kinh hãi.

dù thế nào ông cũng nhận thư, và thể từ chối yêu cầu ở chờ hồi âm của họ.

Ông còn sắp xếp chỗ ở, cắt cử binh lính bảo vệ, cũng là để giám sát.

Còn những chuyện khác, Kỷ Chỉ huy sứ tỏ vẻ bất lực, Mộc Vãn Tình thuộc quyền quản lý của ông.

Yến Vương và sứ giả Tây Vu trao đổi ánh mắt: “Vậy chúng cáo từ .”

Mộc Vãn Tình thu hết mắt, khẽ nhướng mày.

Đám , khách khứa cũng lục tục cáo từ về.

Căn phòng đang náo nhiệt bỗng chốc trở nên vắng vẻ. Kỷ lão thái thái thở dài, chuyện gì thế .

“Hương chủ, chuyện hôn sự ngài ...”

Người nhà họ Kỷ đồng loạt sang. Kỷ Trừng đỏ bừng mặt, chạy nhưng do dự một chút thôi.

Mộc Vãn Tình : “Lão phu nhân yên tâm, đó chỉ là kế sách tạm thời thôi. Đợi tiễn xong mấy vị ôn thần , sẽ tung tin hủy bỏ hôn ước, tuyệt đối ảnh hưởng đến hạnh phúc của Kỷ đại tiểu thư.”

Kỷ lão thái thái Mộc Vãn Tình thông minh lanh lợi, cháu gái lớn, trong lòng nảy vài ý nghĩ: “Đại ca của Hương chủ là như thế nào?”

Mộc Vãn Tình thông minh nhường nào, giọng là hiểu ý ngay, bất động thanh sắc giới thiệu: “Huynh thật thà, chín chắn, hiếu thuận, thương yêu nhà, khiếu sách. Chỉ là lỡ dở, tuy giỏi khai phá cái mới nhưng giữ gìn cơ nghiệp thì dư sức.”

Nàng lời thật, sợ điều tra.

Kỷ Chỉ huy sứ tuy gặp Mộc T.ử Thành nhưng cũng sơ qua về .

Mộc Vãn Tình đặc biệt gọi đến giúp đỡ, việc đấy, chứng tỏ cũng năng lực.

Ông trầm ngâm hồi lâu: “Nếu, là nếu, nguyện ý gia nhập quân ngũ ?”

Kỷ phu nhân định gì đó nhưng sang con gái, lời đến miệng nuốt xuống.

Kỷ Trừng căng thẳng, hai tay xoắn .

Mộc Vãn Tình trong lòng sáng như gương: “Đại ca thích văn, nhị ca thích võ. Cho nên dựa tình hình của từng mà mời danh sư, vạch lộ trình khác .”

Nàng thẳng thắn, giấu giếm: “Đại ca quyết tâm theo con đường khoa cử. Ta quy hoạch cho hai mươi lăm tuổi đỗ Tiến sĩ, phân về một huyện nhỏ vài năm, từng bước thăng tiến. Nếu gì bất trắc, năm mươi tuổi thể lên đến Tứ phẩm. Có vượt qua ngưỡng thì xem vận may của .”

Kỷ đại thiếu gia trong góc hừ lạnh: “Chuyện mà cũng quy hoạch ? Cô coi triều đình là cái gì? Khoa cử khó khăn thế nào cô . Có bao nhiêu cả đời chỉ huyện lệnh thất phẩm nhỏ nhoi, cô cũng chẳng .”

Hắn Mộc Vãn Tình kiểu gì cũng thấy ngứa mắt. Trước dám ho he, giờ dám bật , chắc là đ.á.n.h thấy mùi gì .

Thư Sách

 

 

 

 

 

Loading...