Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 206
Cập nhật lúc: 2025-11-23 09:05:57
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6faOPXua5A
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi đồng loạt về phía Đỗ tiểu thư. Môi nàng run rẩy, sắc mặt trắng bệch như còn giọt máu.
Phản ứng ... Chẳng lẽ, đó là sự thật?
Không khí ngưng trệ, im phăng phắc, vô cùng quái dị.
Triệu Nhất Đan lạnh liên hồi, đúng chuẩn một vai ác tiểu nhân: "Tẩu tử, sai chứ? Nếu như , đường đường là Đỗ tiểu thư chịu gả thấp nhà họ Triệu chúng ? ?"
Đỗ tiểu thư c.ắ.n chặt môi, sắc mặt càng thêm trắng bệch. Mộc Vãn Tình thu hết mắt, khẽ cau mày.
Người nhảy đầu tiên là Triệu mẫu: "Con bậy!"
Thư Sách
Triệu Nhất Đan đầy ác ý: "Mẹ, còn giấu giếm cái gì nữa. Cuộc đối thoại giữa và đại ca con đều trộm hết. Mẹ còn chê bai rằng, nếu nể tình của hồi môn hậu hĩnh của Đỗ gia, mới thèm rước một kẻ tàn hoa bại liễu cửa. Cũng chẳng Triệu Đỗ là con của ai..."
Lời càng lúc càng quá đáng, sắc mặt trở nên vô cùng phức tạp.
Mộc Vãn Tình quyết định lên tiếng ngay lập tức: "Triệu Nhất Đan, chẳng qua chỉ đ.á.n.h cô một trận, cô liền diễn màn kịch phá hỏng ngày vui của , thật quá đáng đấy."
Bất kể là thật giả, chuyện nhất định là giả.
"Càng quá đáng hơn là, cô danh tiếng , liền kéo cả vô tội chôn cùng. Tẩu t.ử của cô tội tình gì mà cô bôi nhọ nàng như ?"
Nàng thật hiểu nổi, phàm là chút đầu óc thì nên bám chặt lấy đùi Đỗ tiểu thư, nàng vui lòng.
Có Đỗ tiểu thư chống lưng, gả nhà khá giả vẫn là chuyện trong tầm tay, nhà chồng cũng sẽ đối xử với nàng , cuộc sống sẽ đến nỗi nào.
Bị đ.á.n.h thì , thời gian trôi qua, chuyện cũng sẽ nhạt dần, đến lúc đó chẳng ảnh hưởng gì đến chuyện cưới xin của nàng .
"Lúc , đại ca cô ích kỷ, chịu đ.á.n.h cô, cô hận thấu xương đại ca . oan đầu nợ chủ, cô tìm đại ca cô mà báo thù, tại bắt nạt già phụ nữ và trẻ em?" Mộc Vãn Tình cho phép xảy chuyện trong dịp , huống hồ Đỗ tiểu thư hiện giờ là phó viện trưởng nhà trẻ Mộc thị.
Về công về tư, về tình về lý, nàng đều bảo vệ danh dự cho Đỗ tiểu thư.
Thử nghĩ xem, nếu Đỗ tiểu thư mang tiếng , bọn trẻ trong nhà trẻ sẽ chỉ trỏ thế nào.
"Chẳng qua là vì họ tay trói gà chặt? Vì họ mềm lòng dễ bắt nạt ? Phụ nữ vốn yếu đuối, nhưng ắt sẽ trở nên mạnh mẽ."
Khi câu cuối cùng, nàng Đỗ tiểu thư một cái. Đỗ tiểu thư rùng , như bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng, cố gắng vực dậy tinh thần.
, vì con, nàng dũng cảm, kiên cường.
Tâm lý Triệu Nhất Đan cực kỳ vặn vẹo, nàng cảm thấy tất cả đều phản bội .
Ngay cả ruột thịt, thời khắc mấu chốt cũng bỏ mặc nàng , để nàng một chịu khổ.
Nàng sống thì cũng đừng ai hòng sống yên !
"Những gì đều là sự thật, và đại ca chính miệng , bọn họ ngấm ngầm chê bai nàng ..."
Đỗ đại tiểu thư (Kỷ Trừng) cuối cùng cũng phản ứng , bật dậy, giận dữ quát: "Đủ ! Nhà họ Triệu các to gan thật, dám bắt nạt đến đầu Đỗ gia chúng . Con gái nhà phận cao quý nhường nào, ngoài đều nô tỳ thị vệ tiền hô hậu ủng, giống cái loại nhà nghèo hèn mọn nào đó. Muội từ nhỏ thích sách, nếu Triệu Nhất Phàm trắng trẻo thư sinh, khéo mồm khéo miệng lừa gạt ..."
Nàng càng càng giận, mặt đỏ bừng: "Ta sớm , loại tiểu bạch kiểm đáng tin, nhà nghèo kiết xác thể gả, nền tảng giáo dục, tu dưỡng, tính toán lợi ích quá nặng."
Nàng vốn là mạnh mẽ, lúc càng hỏa lực khai: "Muội mang theo của hồi môn hậu hĩnh gả thấp nhà họ Triệu, tâm ý lo nghĩ cho nhà chồng, cho chồng con. Cả thành ai là vợ hiền dâu thảo tam tòng tứ đức? Tốt lắm, nó nhẫn nhịn như , nuôi lớn cái dã tâm của các , giờ trèo lên đầu nó ?"
Nàng trừng mắt Triệu Nhất Đan, lườm sang Triệu mẫu. Toàn là cái thứ gì .
"Nằm mơ ! Nó yếu đuối dễ bắt nạt, nhưng Đỗ gia chúng dễ chọc . Kẻ nào dám bôi tro trát trấu lên mặt Đỗ gia, bôi nhọ thanh danh Đỗ gia, đó chính là tự tìm đường c.h.ế.t."
Nàng phủ nhận tất cả, còn lôi danh tiếng Đỗ gia đe dọa. Kẻ nào tìm c.h.ế.t, nàng sẵn sàng tiếp chiêu.
So với thanh danh tồi tệ của nhà họ Triệu, Đỗ tiểu thư chính là con dâu hảo, tự nhiên nghiêng về phía .
Triệu Nhất Đan nàng mắng đến hoảng loạn: "Ta sai, thể hỏi thẳng mặt nàng . Tẩu tử, ngươi dám thật ?"
Mộc Vãn Tình giật khóe miệng. là một đứa ngu xuẩn.
"Ta coi ngươi như em gái ruột, cái ăn cái mặc ngươi đều do chu cấp. Lúc ngươi đến một bộ quần áo t.ử tế cũng , giờ thì lụa là gấm vóc, ăn sung mặc sướng. Ta tự hỏi lòng thẹn với ngươi, nhưng ngươi thì ? Coi tất cả là điều hiển nhiên, còn trách giúp ngươi gả Đỗ gia thành công..."
Mọi hít một khí lạnh. Chà, dám nghĩ thật đấy.
Hào môn thế gia ai chẳng gả con gái Đỗ gia, họ quyền thế tiền bạc. Triệu gia cái gì? Nhờ cưới Đỗ tiểu thư mới lập nghiệp , tất cả đều do Đỗ gia ban cho.
Hơn nữa, nhà đàng hoàng ai kết hai kiểu đó? Chỉ nhà nghèo cưới nổi vợ mới đổi (hoán ).
Quả nhiên là xuất thấp hèn, tư tưởng vẫn là kiểu của nghèo rớt mồng tơi.
Đỗ tiểu thư giúp nàng , nàng liền hủy hoại thanh danh chị dâu. Tâm địa thật đáng sợ, ai dám lấy nàng chứ?
Mắt Đỗ tiểu thư đỏ hoe: "Ngươi cũng nghĩ xem, gia đình như chúng thể đổi ? Nói cho thối mũi, thể diện Đỗ gia để ? Vì chuyện mà ngươi bất mãn, chê bai đủ đường, đều nhịn, khó phu quân."
" bây giờ, thể nhịn nữa. Đỗ Nhi là mạng sống của !"
Nàng đột ngột sang Triệu mẫu: "Mẹ chồng, một câu , Đỗ Nhi là con của ai?"
Triệu Nhất Đan vội vàng : "Mẹ, rõ ràng , con thấy hết."
Triệu mẫu con gái, con dâu, trong mắt đầy vẻ giằng co.
Con gái vốn khó gả, nếu mang tội danh vu khống chị dâu thì đời coi như xong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-206.html.]
"Con dâu , chuyện nhỏ thôi mà, hà tất giận dữ. Nhất Đan chịu uất ức lớn nên trong lòng khó chịu, con chị dâu thì bao dung cho em nó một chút."
"Bao dung?" Đỗ tiểu thư thái độ khác thường, căng lên. "Trong lòng các thanh danh của Đỗ Nhi quan trọng ? Mẹ nghĩ đến lời truyền ngoài sẽ gây tổn thương lớn thế nào cho thằng bé ? Sẽ gây rắc rối thế nào cho tương lai của nó ? Tốt, lắm."
Nàng chỉ tay một hầu: "Ra tiền viện gọi Triệu Nhất Phàm đây."
Người hầu lập tức xoay ngay.
Triệu mẫu vui, sa sầm mặt mắng: "Con dâu, con thật hiểu chuyện. Gia hòa vạn sự hưng, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa . Được , chuyện dừng ở đây."
Bà là trưởng bối, là chồng, đương nhiên áp chế con dâu.
Một giọng đầy tức giận vang lên: "Ta đồng ý."
Là Đỗ phu nhân. Cuối cùng bà cũng lên tiếng, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Triệu mẫu thầm trách Đỗ gia quá cường thế, ai nấy đều đè đầu cưỡi cổ Triệu gia, thật đáng ghét.
"Đỗ phu nhân, bà cũng hùa loạn thế? Trẻ con ầm ĩ là chuyện thường, chúng trưởng bối thể đổ thêm dầu lửa..."
Mộc Vãn Tình mà buồn : "Phụt! Gặp vấn đề nghĩ cách giải quyết mà chỉ một mực che đậy đàn áp, sớm muộn gì cũng xong đời."
"Theo thấy, Đỗ tiểu thư, hà tất dây dưa với cái gia đình đầu óc bình thường , chi bằng sớm kết thúc , coi như là vì con cái. Lời lẽ như mà cũng , đứa bé chịu bao nhiêu tủi nhục chứ."
Nàng sớm tình cảm của Đỗ tiểu thư dành cho Triệu Nhất Phàm cũng hạn. Thay vì ghê tởm thế , chi bằng sớm thoát .
Dù con cũng , cứ an tâm lo sự nghiệp. Còn đàn ông , cũ mới tới, đổi khác là xong.
Có quyền thế thì sợ cái gì?
Triệu mẫu đang cơn nóng giận, mắt đỏ ngầu: "Liên quan gì đến ngươi? Lần nào cũng là con hồ ly tinh gây chuyện nhà ngươi..."
Nếu nàng bày kế khiến con gái bà đánh, con gái bà sẽ ôm hận, sẽ màn kịch .
"Làm càn!" Một tiếng quát giận dữ vang lên. "Bốp bốp!"
Triệu mẫu bất ngờ ăn hai cái tát, mặt sưng vù, thẹn giận: "Ngươi dám đ.á.n.h ?"
Vị ma ma sắc mặt uy nghiêm: "Nô tỳ là lễ nghi ma ma do Hoàng hậu ban cho Huyện chủ. Kẻ nào dám bất kính với Huyện chủ do triều đình sắc phong, đ.á.n.h hai cái tát là nhẹ, đ.á.n.h c.h.ế.t cũng đáng."
Lời , Triệu mẫu im bặt dám ho he, đầu óc đang lửa giận mờ mịt cũng tỉnh táo .
Mộc Vãn Tình là bà thể đắc tội, cũng chọc nổi.
Triệu Nhất Phàm vội vã chạy tới, cùng còn Tưởng đồng tri, hai vẫn chuyện gì xảy .
Triệu Nhất Phàm Triệu mẫu kéo tay kể khổ một tràng, nào là con dâu tôn trọng bà, bà đ.á.n.h thê thảm, mặt mũi mất hết hận thể c.h.ế.t.
Vừa náo, một bà diễn đủ cả một vở tuồng.
Mọi xem đến say sưa, càng thêm đồng cảm với Đỗ tiểu thư. Nhà thế thì chịu nổi.
Triệu Nhất Phàm xong đầu óc mơ hồ, chỉ rút một kết luận: vợ giúp ngoài bắt nạt .
Hắn vốn là đại hiếu tử, lập tức nổi giận: "Sao nàng thể như ..."
"Hòa ly ." Không đợi hết, Đỗ tiểu thư mở miệng. Ý nghĩ một khi nảy sinh thì thể kìm nén nữa.
Triệu Nhất Phàm chấn động: "Cái gì?" Nàng đang cái gì ?
Đỗ tiểu thư cố nén cơn chóng mặt, vẻ mặt chán nản tuyệt vọng: "Cuộc sống thể tiếp tục nữa. Mẹ là kẻ thiếu hiểu chỉ gây sự vô lý, em gái ham hư vinh, tâm địa bất chính, vì tư lợi cá nhân mà chuyện gì cũng dám . Ta mệt , cũng sợ ."
Triệu Nhất Phàm luống cuống tay chân. Tuy luôn oán trách ông trời bất công, oán trách tài năng gặp thời, oán trách Đỗ gia đối xử với , nhưng trong lòng rõ, Đỗ gia, chẳng là cái thá gì cả.
Hắn ngốc, ngược còn thông minh, chỉ IQ cao, chỉ là giáo d.ụ.c gia đình chút vấn đề.
"Phu nhân, chuyện gì từ từ , chuyện hòa ly thể dễ dàng như ?"
Đỗ tiểu thư c.ắ.n nát cả môi, biểu cảm cực kỳ kìm nén: "Đỗ Nhi là cốt nhục của ?"
Triệu Nhất Phàm gật đầu ngay cần suy nghĩ: "Đương nhiên , nàng gì lạ ?"
Giọng còn chút vui. Mọi mắt , bừng tỉnh đại ngộ. Xem đúng là Triệu Nhất Đan bịa đặt.
Có cô em chồng như thế đúng là quá đáng sợ, đây là hủy hoại cả nhà mà. Thật lòng thương cảm cho Đỗ tiểu thư.
Có những lời một khi , tổn thương hình thành. Mẹ chồng là cái tính nết , cũng khó trách Đỗ tiểu thư vốn hiền lành nhu thuận nảy sinh ý định hòa ly.
Không thể trách nàng vô tình, mà là Triệu gia h.i.ế.p quá đáng, ép nàng đến bước đường .
Đỗ tiểu thư hít sâu một , nhẹ nhàng lau giọt nước mắt nơi khóe mi: "Vậy thì, vì tương lai của Đỗ Nhi, chúng hòa ly . Ta chịu tủi cũng , nhưng thể để con chịu một chút oan ức nào."
Triệu Nhất Phàm thấy nàng thật, khỏi cuống cuồng giậm chân: "Không , hiểu..."
Vừa nãy còn , bỗng nhiên hòa ly? Mẹ và em gái chuyện ngu xuẩn gì ?
Đỗ tiểu thư để ý đến , mà đến mặt Đỗ phu nhân, nhẹ nhàng cúi : "Mẹ, xin ân chuẩn."
Đỗ phu nhân lòng rối như tơ vò. Số phận lận đận của đứa con gái khiến bà đau lòng khôn xiết. "Chuyện ... chuyện ... hỏi qua ý kiến cha con ."
Bà cũng ghét nhà họ Triệu, nhưng vì con gái, vì cháu ngoại, bà cố gắng nhẫn nhịn. Đứa trẻ còn nhỏ, thể để nó thiếu thốn một gia đình trọn vẹn .
Một giọng trong trẻo vang lên: "Ta đồng ý."
Là Đỗ Thiếu Huyên. Mộc Vãn Tình đó đưa thiệp mời cho , nhất định sẽ đến. Một đàn ông ngay cả vợ con cũng bảo vệ thì còn mong chờ gì đối xử t.ử tế với bên cạnh? Nàng càng thêm kiên định với ý nghĩ hòa ly.
Triệu Nhất Phàm để nàng toại nguyện ? Nàng chính là nền tảng của Triệu gia! Là nguồn gốc vinh hoa phú quý của Triệu gia!!