Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 214:---

Cập nhật lúc: 2025-11-24 07:20:14
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Đỗ phu nhân giận cuống, rốt cuộc ông đang ? "Phu quân, rốt cuộc ý gì?"

Đỗ Soái vẻ bình thản của Mộc Vãn Tình, trong lòng càng thêm hài lòng: "Ta đang chọn vợ cho Trạch Nhi. Thanh Bình Huyện chủ mặt đều xuất sắc, thích hợp nữ chủ nhân tương lai của Đỗ gia."

Tài năng và bản lĩnh của Mộc Vãn Tình đủ sức gánh vác Đỗ phủ, cũng đủ sức gánh vác cả Đô Tư phủ.

"Con dâu do chồng chọn lựa..." Đỗ Soái chẳng khác nào vả mặt Đỗ phu nhân, ám chỉ mắt của bà .

Thực tế, Đỗ Soái đúng là tin tưởng năng lực và mắt của vợ . Bà gả Đỗ gia bao nhiêu năm nay mà ngay cả cái hậu viện cũng dọn dẹp sạch sẽ. Điều khiến vô cùng thất vọng.

Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm. Hắn vốn can thiệp chuyện hậu phương, nhưng thực tế tàn khốc cho thấy thê t.ử của lợi dụng triệt để mà vẫn ngơ ngác gì.

Hắn chợt nhớ tới lời cha năm xưa, giờ vẫn còn văng vẳng bên tai.

Cha sớm , tình yêu là gì cả, quan trọng nhất là sự phù hợp. Nữ chủ nhân của Tây Lương cần thủ đoạn, tâm cơ và năng lực, thiếu một thứ cũng . thê t.ử , ngoại trừ sự thiện lương, bao dung và ôn nhu chăm sóc , thì chẳng còn gì cả.

Gả cho thường quan bình thường thì , nhưng dâu Đỗ phủ thì .

Việc đến nước , chỉ còn cách tìm bù đắp. Vợ thì tìm một cô con dâu khôn khéo, tháo vát về mà gánh vác. Đợi con dâu cửa sẽ giao quyền hành, để Đỗ phu nhân lui về dưỡng lão.

"Không cần cô ." Đỗ phu nhân vẫn nhận sự chán ngán của chồng. "Phu quân, thể mở một yến hội long trọng, mời hết quý nữ Tây Lương đến, chọn một phẩm mạo vẹn ..."

chọn một cô con dâu bà thích, một cô gái hiền lương thục đức, dễ bảo.

Trong khi họ công khai bàn tán chuyện hôn nhân, một trong hai đương sự là Mộc Vãn Tình bình tĩnh đến lạ lùng. Nàng lôi từ một gói bánh đậu xanh, chậm rãi nhấm nháp như xem kịch, chẳng vẻ gì là liên quan đến .

Mộc nhị phu nhân vốn lo lắng, nhưng thấy con gái bình chân như vại thì... thôi kệ, bà cũng chủ .

Một đương sự khác thì đỏ bừng mặt, cuống hồi hộp, lén Mộc Vãn Tình vài . "Con cần . Phụ , mẫu đừng nhọc lòng, con tự tính toán."

Hiểu con ai bằng , Đỗ phu nhân tự nhiên con trai ý với Mộc Vãn Tình, nên bà càng kịch liệt phản đối.

Mộc Vãn Tình quá chủ kiến, quá bản lĩnh, con trai bà sẽ áp chế nổi, chừng còn chịu ủy khuất.

"Trạch Nhi, con là nam đinh duy nhất của Đỗ gia, lỡ mệnh hệ gì..."

Đỗ Soái lạnh giọng quát: "Nói bậy bạ gì đó? Không thấy xui xẻo ?"

Đỗ phu nhân lỡ lời, nhưng những chuyện trong lòng hiểu là . "Thiếp chỉ thế thôi. Nếu thực sự thì cứ nạp hai phòng thất để khai chi tán diệp (sinh con đẻ cái)."

Bà cố tình để Mộc Vãn Tình khó mà lui.

dứt lời, đều dùng ánh mắt kỳ quái bà khiến bà chột : "Sao ? Ta gì sai ?"

Đỗ Soái thở dài tiếng. Năm xưa cha phản đối hôn sự của , giờ đến lượt vợ phản đối hôn sự của con, cứ như một vòng luân hồi.

Đỗ Thiếu Huyên phát cáu. Mẹ thật quá đáng, giúp thì thôi còn kéo chân .

"Mong chung tình, đầu bạc chẳng xa . Đời con chỉ cưới một vợ, tuyệt đối thứ hai."

Khi câu , thẳng Mộc Vãn Tình, mắt chớp lấy một cái, thần sắc cực kỳ trang trọng.

Mọi ở đây đều nhận sự khác thường, Mộc nhị phu nhân kinh ngạc đến nên lời.

Đỗ phu nhân cuống lên: "Trạch Nhi, con chỉ là con trai độc đinh của Đỗ gia, con còn là Thiếu soái của Đỗ gia quân. Sinh nhiều con cái là trách nhiệm của con, Đỗ gia cần hưng thịnh nhân đinh."

Bà càng càng khiến Đỗ Thiếu Huyên phản cảm: "Vậy là để phụ nạp thêm mấy phòng mỹ , sinh thêm mấy đứa em nữa vẫn còn kịp đấy."

Đỗ phu nhân cần nghĩ ngợi hét lên: "Như thế ?!"

Được , đây chính là "tiêu chuẩn kép" lừng danh. Không cho chồng nạp nhưng liều mạng nhét đàn bà cho con trai.

Trong mắt Đỗ Soái hiện lên tia thất vọng. Hắn thực sự chút hối hận, chuyện môn đăng hộ đối quả nhiên lý do.

Đỗ Thiếu Huyên cũng khó chịu: "Vãn Tình, cứ coi như thấy gì nhé, đừng để tâm."

Mộc Vãn Tình vốn chẳng định xen , xem kịch là . Đỗ Soái hỏi: "Thanh Bình Huyện chủ, cô còn trả lời ."

Hiện trường im phăng phắc, tất cả đều đổ dồn mắt về phía Mộc Vãn Tình.

Đỗ phu nhân định mở miệng nhưng Đỗ Soái lườm một cái sắc lạnh nên đành nuốt lời trong.

Mộc Vãn Tình nhặt một miếng bánh đậu xanh lên gặm nhấm, thong thả uống một ngụm . Đợi sốt ruột đến độ sắp bốc khói, nàng mới nhanh chậm mở miệng:

"So với việc nữ chủ nhân Tây Lương, thà quan chức chính vụ cao nhất Tây Lương còn hơn. Tự tay hoạch định chính sách, quyết định phương hướng tương lai của vùng đất ."

Nàng hứng thú với hôn nhân, cũng trói chặt đời với Đỗ gia.

Một khi thành , nàng sẽ trở thành "Đỗ Mộc thị" trong mắt đời. Nhìn thì phong quang vô hạn với danh vị phu nhân Đỗ gia, nhưng ngay cả tên họ của chính cũng xứng nhắc tới.

Mọi thành tựu nàng đạt sẽ còn thuộc về riêng nàng, mà trở thành thành tựu của Đỗ gia. Thế nhân sẽ cho rằng tất cả những gì nàng đều nhờ nhà chồng mà .

Dù nàng lập công lớn đến cũng coi là "hưởng sái" Đỗ gia, là Đỗ gia nâng đỡ nàng, nàng thể thanh minh.

Nàng như !

Nàng oanh oanh liệt liệt nên sự nghiệp, tất cả thấy sự tồn tại của nàng, đến cái tên Mộc Vãn Tình. Chứ là vợ của ai, của ai, con dâu của ai.

Nàng thẳng chút kiêng dè: "Đỗ Soái, ngài là chuyên gia cầm quân đ.á.n.h giặc, nhưng về dân sinh thì ngài rành. Còn thì ngược , về cai trị dân sinh và xây dựng thành trì, tài năng ai sánh kịp. Ta chính là kỳ tài ngút trời trăm năm một đấy."

Đỗ Soái ngẩn . Cô gái thật dám , cũng thật dám "nổ".

"Lớn mật!" Đỗ phu nhân bực bội quát.

Đỗ Thiếu Huyên phá lên, tiếng cực kỳ sảng khoái. Phản ứng của gia đình ba khác .

Mộc Vãn Tình liếc , nhướng mày: "Cười cái gì? Ta sai chỗ nào ?"

Đỗ Thiếu Huyên giơ ngón tay cái lên: ", quá đúng! Không sai chút nào. Muội chính là kỳ tài ngút trời, văn võ song , thông minh tuyệt đỉnh, cử thế vô song. Muội là ánh sáng của Tây Lương."

Hắn tâng bốc nàng lên tận mây xanh, vẻ mặt nịnh nọt khiến Đỗ Soái dám thẳng. Đây thực sự là thằng con trai cao ngạo, lạnh lùng của ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-214.html.]

Mắt Mộc Vãn Tình cong cong. Phải công nhận là Đỗ Thiếu Huyên cách khen .

Đỗ Thiếu Huyên sang Đỗ Soái, nhỏ giọng: "Phụ , thật sự suy xét chút ? Hay là để nàng thử xem?"

Hắn nhiều khuyết điểm, nhưng một ưu điểm cực lớn: bao dung và hào sảng. Hắn hề tư tưởng hạ thấp phụ nữ, cũng cổ hủ cho rằng phụ nữ tham chính. Chỉ cần đó khiến tâm phục khẩu phục, sẽ tôn trọng tuyệt đối.

Đây cũng là nền tảng giúp và Mộc Vãn Tình thể chung sống vui vẻ.

Đỗ Soái khẽ lắc đầu: "Không quy củ ."

"Quy củ là do con đặt , cũng là để con phá vỡ." Đỗ Thiếu Huyên Mộc Vãn Tình quan. Nàng kẻ mê quyền lực, mà là một sân khấu lớn hơn để thi triển tài năng. "Phụ , ngài hãy đặt tay lên n.g.ự.c tự hỏi, nếu Mộc Vãn Tình là nam nhi, ngài chiêu mộ nàng ?"

Sẽ! Đó là phản ứng đầu tiên của Đỗ Soái. Mộc Vãn Tình quả thực tài.

" nàng là nữ tử. Con trai , thể đ.á.n.h trận giỏi nhưng đấu đám quan văn trong triều . Không trêu ."

Đám quan văn một khi liên kết thì dù nhân vật kinh tài tuyệt diễm đến cũng dìm xuống bùn đen. Huống chi là võ tướng, dám tùy tiện đắc tội đại thần trong triều.

Lũ quan văn đó quá âm hiểm, tâm địa thâm sâu, chỉ riêng việc chúng gây khó dễ chuyện quân phí cũng đủ cho uống một bình .

Đỗ Thiếu Huyên khẽ nhíu mày. Vậy thì chỉ còn cách nhắm Hoàng thượng, để Hoàng thượng hạ chỉ mới danh chính ngôn thuận.

Mộc Vãn Tình cũng nghĩ đến điều đó: "Đỗ Soái, ngài xem, nếu hối lộ Hoàng thượng, ngài bán cho một chức quan ?"

Đỗ Soái: "..." Nàng dám nghĩ bình thường nữa ! Dùng tiền đập mặt vua? Thiên tài đều suy nghĩ thiên mã hành thế ?

Hắn vốn định " đời nào", nhưng lời đến miệng đổi hướng: "Cô thể thử xem."

Đôi mắt Mộc Vãn Tình đảo tròn, vẻ mặt láu lỉnh: "Ừm, một triệu lượng chắc nhỉ? Thế chục triệu lượng thì ?"

Thứ gì cũng cái giá của nó, kể cả lương tâm con .

Đỗ Soái: "..."

Ngay cả còn động lòng nữa là. Chục triệu lượng, đủ quân phí cho cả vùng Tây Lương trong mười mấy năm.

"Cảm ơn Huyện chủ hào phóng giúp đỡ tiền bạc, mặt tướng sĩ Tây Lương cảm tạ cô." Đỗ Soái thiện cảm với sự hào phóng của nàng, tuyệt đối vì nàng cho quá nhiều tiền nhé.

"Cô thứ gì ?" Coi như là qua .

Mắt Mộc Vãn Tình sáng lên. Còn chuyện thế ? Không tồi, Đỗ Soái là sòng phẳng.

Nàng suy tư một chút: "Có. Ta xin bút tích của Đỗ Soái biển hiệu: 'Thư viện Mộc thị' và 'Nhà trẻ Mộc thị'. Ta hai tấm!"

Không nhắc đến phố ẩm thực, cũng nhắc đến nông trang Thủy Mộc, mà nhắc đến hai nơi , âu cũng là thâm ý của nàng.

Đỗ Soái ngờ nàng đưa yêu cầu . Cô gái ... luôn ngoài dự đoán của , thế sự mà nhiễm bụi trần.

"Chữ của bằng đám văn nhân, cô thể xin Hoàng thượng giúp đỡ, bảo các đại thần trong triều cho một bức."

Mộc Vãn Tình dứt khoát từ chối: "Không cần. Ta quen gì họ . Cầu cạnh họ chi bằng cầu Hoàng thượng còn hơn."

"Hơn nữa, đồ mở miệng xin thì thể kém ? Mắt của , bao giờ thất thủ. Xin ngài giúp cho hai tấm ."

Nàng vỗ nhẹ một cú "mông ngựa". Đỗ Soái vốn nghiêm túc cũng nhịn lộ nụ . Người thường khen thì thấy nịnh nọt giả tạo, nhưng Mộc Vãn Tình khen thì... ừm, thông minh đúng là mắt .

"Tại tìm Hoàng thượng ? Ngài chắc chắn sẽ nể mặt cô."

Mộc Vãn Tình khẽ lắc đầu: "Ta cầu xin ngài một chuyện khác."

Đỗ Thiếu Huyên ân cần nàng: "Chuyện gì ?"

Môi đỏ Mộc Vãn Tình khẽ cong, thốt năm chữ rõ ràng: "Quyền tự chủ hôn nhân."

Cả phòng im phăng phắc. Đỗ Thiếu Huyên ngẩn . Hóa nàng hết tất cả.

Mộc nhị phu nhân thảng thốt kêu lên một tiếng. Con bé đang cái gì ?

Mộc Vãn Tình vẻ mặt ưu sầu: "Ta cũng hết cách . Ta quá ưu tú, theo thời gian, hào quang càng lúc càng che giấu nổi, sớm muộn gì cũng khối kẻ nhòm ngó. Ta tranh thủ xin một đạo thánh chỉ kim bài miễn t.ử ."

Nàng tự biên tự diễn bộ mặt cường điệu, trông cực kỳ hài hước khiến buồn . Rõ ràng là từ chối khéo chuyện hôn sự, nhưng Đỗ Soái hề thấy ác cảm, cô gái đúng là trái tim thất khiếu linh lung (thông minh khéo léo).

"Chi bằng cô sớm định hôn sự , thế là chẳng ai đ.á.n.h chủ ý lên cô nữa, cô cũng thể yên tâm việc của ."

Mộc Vãn Tình hào phóng tuyên bố: "Ta còn lớn mà. Trước 18 tuổi sẽ suy xét chuyện chồng con."

Đỗ Thiếu Huyên vội vàng hỏi: "Tại là 18 tuổi?"

Người khác thì ngại ngùng khi nhắc chuyện hôn nhân của , nhưng Mộc Vãn Tình thì bàn luận cứ như chuyện thường ngày ở huyện. Dù thì, chỉ cần nàng ngại, ngại sẽ là kẻ khác.

"Ta từng y thư, nữ t.ử 18 tuổi thể mới thực sự trưởng thành. Tảo hôn hại sức khỏe lắm, con đặc biệt quý trọng mạng sống."

Đỗ Thiếu Huyên im lặng. Hóa nàng từ chối riêng , mà là từ chối tất cả . Điều khiến cảm thấy dễ chịu hơn nhiều: "Vậy thể đính hôn mà."

...

Cùng lúc đó, tại Kinh thành.

Thư Sách

Nội thị ôm một chồng tấu chương bước : "Hoàng thượng, đây đều là sớ của Ngự sử tố cáo Thanh Bình Huyện chủ tư thông với địch quốc, bán xe guồng nước nước ngoài, tội ác tày trời."

Hoàng thượng và Thái t.ử , thần sắc đều chút phức tạp. Chuyện ... chỉ là trùng hợp thôi ?

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...