Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 216:---
Cập nhật lúc: 2025-11-24 07:20:16
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trời xanh mây trắng, nắng vàng rực rỡ, quả là một ngày hoàng đạo.
"Thư viện Mộc thị" – Bốn chữ rồng bay phượng múa đập mắt , khiến ai nấy đều hẹn mà cùng ồ lên thán phục.
Đây chính là bút tích của Đỗ Soái, quý giá vô cùng.
Mộc Vãn Tình chủ trì lễ khánh thành long trọng, mời đông đảo nhân sĩ nổi danh trong thành tới dự. Đỗ phu nhân tuy vắng mặt nhưng Đỗ đại tiểu thư đến mặt và gửi tặng hậu lễ.
Nhìn thấy bút tích của Đỗ Soái treo ngay ngắn cổng, dù bận rộn đến , các vị khách quý cũng nể mặt mà đến một chuyến.
Chao ôi, xem giao tình giữa Đỗ Soái và tộc Mộc thị hề tầm thường.
Có kẻ ghen tị đỏ mắt khi thấy Mộc thị phát tài, định bụng giở trò ngáng chân, nhưng thấy tấm biển cũng đành rụt cổ . Đắc tội với Thanh Bình Huyện chủ là chuyện nhỏ, nhưng đắc tội với Đỗ Soái thì ngàn vạn .
Mộc Vãn Tình chính là hiệu quả . "Huyện quan bằng hiện quản", ở đất Tây Lương , cái danh Đỗ Soái là tấm kim bài hữu dụng nhất.
Nàng dẫn tham quan thư viện, đây là đầu tiên nơi mở cửa đón khách.
Thư viện mang đậm phong cách hiện đại: tòa nhà bê tông cốt thép, cửa sổ kính sáng choang, bảng đen phấn trắng, từng hàng bàn ghế gỗ mộc mạc mà quy củ.
Phòng học, phòng thí nghiệm, thư viện, nhà ăn, phòng đa năng... thứ đều đầy đủ.
Cuối cùng, đoàn dừng chân tại phòng đa năng – nơi bài trí như một khán phòng nhỏ, bàn bày biện đủ loại điểm tâm hấp dẫn.
Mộc Vãn Tình mời an tọa: "Trời lạnh thế mà các vị vẫn quản ngại đường xa đến chung vui, Vãn Tình vô cùng cảm kích. Mời nếm thử tay nghề của các học trò nơi đây."
Trong phòng ấm áp, ghế êm ái khiến ai nấy đều vô thức thả lỏng.
Nhìn những món ăn sắc hương vị đều trọn vẹn, khỏi kinh ngạc: "Đều là do học trò tự ?"
Mộc Vãn Tình đắc ý: "Đương nhiên, khả năng thực hành của học sinh trường mạnh."
Đỗ đại tiểu thư cứ mân mê chiếc ghế đang , tuy hình dáng lạ mắt nhưng thoải mái vô cùng.
"Chiếc ghế đặt ở ? Thú vị thật đấy."
Mộc Vãn Tình giới thiệu: "Cái gọi là sô pha (ghế bành), do chính học sinh trong trường ."
Tất nhiên, nàng là đưa ý tưởng và hướng dẫn, còn thực hiện là đám học trò.
Mọi , chứ?
Mộc Vãn Tình tủm tỉm: "Nếu quý vị thích, thể đặt hàng trực tiếp với các em . Cam kết giao hàng đúng hạn, bao luôn công lắp đặt."
Có thắc mắc: "Đây chẳng là thư viện ? Sao mấy việc chân tay ?"
Mộc Vãn Tình đối với nhân tài luôn trong trạng thái "khát nước". Nàng chỉ đào tạo quan mà còn đào tạo thực vụ.
Tùy theo sở trường của từng học sinh mà định hướng con đường khác . Đọc sách giỏi thì kế toán, quản lý doanh nghiệp cũng mà.
"Thư viện chúng chỉ dạy Tứ thư Ngũ kinh mà còn dạy Toán, Lý, Hóa, Y thuật, Võ thuật, Cầm kỳ thi họa... kiến thức đa dạng. Chúng đào tạo học sinh phát triển diện. Mọi thứ trong căn phòng đều là thành quả mày mò của các em , gọi đó là môn 'Thực hành'. Môn thi cử đàng hoàng, qua là thi ."
Quan niệm quá mới mẻ, gây chấn động nhỏ. "Phát triển diện? Sức hạn, thể cái gì cũng giỏi ?"
Chỉ thông minh con cao thấp, một gia tộc vài hạt giống sách là lắm , thể trông mong ai cũng quan.
Mộc Vãn Tình đồng tình với quan điểm "vạn ban giai hạ phẩm, duy hữu thư cao" ( nghề đều thấp kém, chỉ sách là cao quý). Vì , nàng thiết kế nhiều môn học, mỗi cấp độ học những thứ khác .
Trong quá trình học tập, học sinh sẽ tự khám phá sở trường và đam mê thực sự của . Đến lớp lớn sẽ phân ban, lúc đó các em sẽ tự chọn con đường .
"Thư viện môn bắt buộc và môn tự chọn. Có dư sức thì học thêm, thì chuyên tâm một hướng. Cởi mở và bao dung chính là phương châm giáo d.ụ.c của chúng ."
Mọi đến ngây . Tư tưởng quả thực quá độc đáo.
Cả khán phòng im phăng phắc một lúc, Đỗ đại tiểu thư bỗng khẽ: "Ta mua một bộ sô pha, ?"
Mộc Vãn Tình tùy ý chỉ một học sinh: "Số 21, em đây xử lý."
Một thiếu nữ khuôn mặt bầu bĩnh trẻ con bước tới, trông chỉ 11-12 tuổi: "Vâng ạ."
Mộc 21 hành lễ với tươi tắn: "Đỗ đại tiểu thư, cho phép em giới thiệu một chút. Sô pha ba loại: đơn, đôi và ba , cũng thể tùy ý kết hợp các loại với . Kiểu dáng thì vài mẫu mới nhất trong tập ạ."
Thư Sách
Quyển catalogue (tập tranh mẫu) vẽ tay cực kỳ tinh xảo, hình ảnh ba loại sản phẩm vẽ rõ ràng, dễ hiểu, bên cạnh ghi giá niêm yết.
"Màu sắc cũng đa dạng, tiểu thư thể chọn màu thích, đây là bảng màu mẫu ạ."
Đỗ đại tiểu thư cuốn hút quyển catalogue: "Những ký tự là gì ?"
Mộc 21 nhanh nhảu đáp: "Đó là chữ Ả Rập ạ. Thư viện chúng em sử dụng một hệ thống đếm riêng. Những con biểu thị kích thước. Để em đo kích thước cụ thể cho tiểu thư xem."
Mấy học sinh cùng một tổ dùng thước dây chuyên dụng đo đạc, thao tác nhanh nhẹn, chuyên nghiệp khiến xem cái trực quan ngay lập tức.
Những học sinh tuổi đời còn nhỏ nhưng tinh thần phấn chấn, nụ rạng rỡ, nhiệt tình hào phóng, cử chỉ kiêu ngạo khúm núm, bàn chuyện ăn cũng chẳng hề rụt rè.
Hơn nữa, kiến thức của chúng thật đáng nể: nào là chữ Ả Rập, hệ thống đếm, bảng biểu thống kê... khiến lớn cũng mở rộng tầm mắt.
Xung quanh Mộc 21 vây kín , nhao nhao hỏi han. Cô bé vẫn giữ nụ môi, bình tĩnh theo quy trình: chốt đơn, ghi chép, thông báo thời gian giao hàng, thu tiền cọc. Mọi chi tiết đều xử lý đấy, trầm hơn cả trưởng thành.
Mọi xem đến ngẩn ngơ. Đây là học sinh do Thư viện Mộc thị đào tạo ?
"Huyện chủ, cô bé là t.ử chân truyền của ngài ? Là xuất sắc nhất ?"
"Không ." Mộc Vãn Tình Mộc 21 với ánh mắt tán thưởng. "Em khá ."
Mộc 21 trong lòng sướng rơn. Tộc trưởng khen kìa! A a a, vui quá mất!
"Cảm ơn quá khen. Cháu chỉ là học sinh bình thường của lớp nhỏ thôi ạ. Các bạn cùng lớp cháu đều như , đây coi như là kỹ năng cơ bản thôi. Các sư sư tỷ lớp lớn còn giỏi hơn nhiều."
Bọn trẻ tập luyện tình huống giả định thường xuyên nên phản ứng nhanh nhạy.
Mọi : "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-216.html.]
Bỗng nhiên cảm thấy đây là một ngôi trường "kho báu", cho con học quá!
Hầu hết khách khứa mặt đều đặt mua một bộ sô pha. Giá tuy cao nhưng thể chấp nhận .
Một vị khách đột nhiên hỏi: "Lợi nhuận thuộc về ai?"
Mộc Vãn Tình thản nhiên đáp: "Bảy phần chia cho học sinh, ba phần giữ trường dùng cho các hoạt động hàng ngày."
Hoạt động của thư viện tốn kém, nàng thể mãi bỏ tiền túi bù lỗ , chi bằng phát triển kỹ năng kiếm tiền cho học sinh để lấy mỡ nó rán nó.
Vị khách ngạc nhiên: "Ngài lấy một đồng nào ?"
Mộc Vãn Tình chỉ cầu hòa vốn là mãn nguyện : "Ta , cái thiếu nhất chính là tiền."
Câu "ngông cuồng" đến mức khiến ghen tị ngưỡng mộ.
Một phu nhân đ.á.n.h bạo hỏi: "Thanh Bình Huyện chủ, thư viện của ngài nhận học sinh họ khác ? Con trai tư chất cũng khá, gửi cháu đây học."
Con trai bà thông minh thì thông minh, nhưng cứ động sách là ngủ gật. Đánh mắng đủ kiểu cũng vô dụng. Chi bằng gửi đây học cái nghề thực dụng cho xong.
Mộc Vãn Tình chỉ chờ câu , nhưng mặt ngoài vẫn bình thản: "Tháng 7 sang năm chúng sẽ tuyển sinh rộng rãi một đợt, tổng cộng 30 chỉ tiêu, phân biệt nam nữ, phân biệt xuất , chỉ cần vượt qua bài kiểm tra đầu là ."
Dòng m.á.u mới liên tục bổ sung mới duy trì sức sống cho thư viện, nàng cũng đang cần nhân lực. Thay vì tốn công tìm kiếm bên ngoài, chi bằng tự đào tạo.
Hơn nữa, thời đại coi trọng "tôn sư trọng đạo", kẻ phản bội sư môn sẽ đời phỉ nhổ, đất dung . Cho nên nàng quá lo lắng việc nuôi ong tay áo.
"Thi cái gì ?"
Mộc Vãn Tình mỉm bí hiểm: "Chưa , còn nghĩ ."
Câu trả lời vô trách nhiệm nhất quả đất, nhưng , tài quyền tùy hứng.
Mọi còn tham quan nhà trẻ. Môi trường độc đáo và sự thể hiện của bọn trẻ khiến ai nấy đều sáng mắt lên.
Lũ trẻ ở đây trông đứa nào cũng lanh lợi, hoạt bát, lễ phép, khác hẳn lũ "giặc con" ở nhà .
A a a, tìm cách kiếm một suất đây mới !
Mộc Vãn Tình mỉm . Còn gì khiến các bậc phụ "lên máu" hơn chuyện trường lớp của con cái chứ? Phụ thời hiện đại chạy đôn chạy đáo lo trường chọn lớp, phụ thời cổ đại cũng chung tâm lý thôi.
Con cái tay nàng thì cha chúng tự nhiên cũng sẽ trở thành mạng lưới quan hệ của nàng.
Hoàn hảo.
Nhân lúc vắng , Đỗ đại tiểu thư kéo Mộc Vãn Tình một góc yên tĩnh: "Vãn Tình , mẫu tới, mà là bà về nhà xong liền đổ bệnh, sốt li bì mấy ngày nay... Trong lúc mê sảng cứ gọi tên nhị mãi."
Đỗ phu nhân trong lòng day dứt, cảm thấy với con gái thứ hai.
Mộc Vãn Tình mím môi. Đỗ phu nhân đúng là khiến nàng "cạn lời". Người thì nhưng là một bà "ngốc bạch ngọt" điển hình.
Thôi kệ, dù vất vả cũng chẳng nàng.
"Vậy cần gọi nhị tiểu thư về hầu bệnh ?"
Đỗ đại tiểu thư mặt thì tươi tỉnh, nhưng lúc riêng tư giấu vẻ mệt mỏi: "Có chăm sóc là . Chúng đều nhị cuốn chuyện nữa, đủ khổ ."
"Như cũng . Mấy ngày nữa sẽ về nông trang. Mẹ con nhị tiểu thư ở đó sẽ an ." Mộc Vãn Tình sắp xếp cho Đỗ nhị tiểu thư học đan len, bắt đầu từ những cái cơ bản nhất.
Đỗ đại tiểu thư khổ. Nàng từ nhỏ lớn lên bên cạnh tổ mẫu, thấy tổ mẫu chê trách mẫu là "A Đấu đỡ nổi", nàng từng bất bình cho . lớn lên mới thấy tổ mẫu sai chút nào.
Đáng tiếc tổ mẫu qua đời quá sớm.
"Đa tạ . Phương ma ma tuy c.h.ế.t nhưng theo manh mối đó cũng lôi vài cái gai. Đáng tiếc bọn chúng nhiều, manh mối đứt đoạn, tra kẻ chủ mưu."
Có một kẻ địch lẩn khuất trong bóng tối như , nghĩ đến thôi thấy rùng .
Mộc Vãn Tình cau mày. Lần kẻ đó nhắm nàng, nàng tuyệt đối sẽ bỏ qua.
"Đỗ phủ một ngày sụp đổ thì kẻ đó sớm muộn gì cũng sẽ lòi đuôi."
"Thế càng đáng sợ hơn." Đỗ đại tiểu thư nhăn mặt. "Chỉ ngàn ngày trộm chứ ai phòng trộm ngàn ngày. Cứ nghĩ đến việc một bàn tay đen tối đang rình rập nhà , tối ngủ ngon."
"Không đến mức đó ..." Mộc Vãn Tình định gì đó thì gia nhân bẩm báo: Thị vệ canh giữ ở nông trang tới.
Mắt Mộc Vãn Tình sáng lên. Cuối cùng cũng đến.
Thị vệ bước , cung kính dâng lên một tập tài liệu: "Chủ tử, bọn chúng khai ."
Người trung thành đến cũng chịu nổi hình phạt "nhỏ giọt nước" (tích thủy hình). Mấy ngày trôi qua, ý chí của tên cầm đầu sụp đổ.
Mộc Vãn Tình cầm lấy bản khai khẩu cung lướt nhanh. Đám hắc y nhân chỉ là kẻ thi hành mệnh lệnh, gì về kẻ chủ mưu. Tuy nhiên, tên đầu sỏ cung cấp một manh mối quan trọng.
"Mang cái đưa cho Đỗ Soái."
Đỗ đại tiểu thư vội vàng liếc qua, sắc mặt lập tức biến đổi: "Diêu thái thái? Sao thể chứ? Ta nhớ Diêu thái thái thông minh đến mức ..."
Diêu phu nhân là thích náo nhiệt, tiệc tùng nào cũng mặt, nhưng bà kẻ bát diện linh lung (khéo léo bề).